Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 25 : Người đệ tử này rất nguy hiểm!

Ngày đăng: 02:56 22/04/20


Thấy Sở Dương đột nhiên nghiêm túc như vậy, mặc dù Đàm Đàm vẫn chưa hiểu ý hắn lắm nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu...



Sở Dương mỉm cười rồi cùng Đàm Đàm dìu Thạch Thiên Sơn đi vào cửa.



Thạch Thiên Sơn vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, hoàn toàn không hay biết những chuyện xảy ra sau này. Hắn cũng không biết sau khi trải qua trận chiến đó, chính mình đã trở nên nổi tiếng trong hàng ngũ đệ tử Thiên Ngoại Lâu.



Sau khi bọn người Lưu Vân Viêm trở về liền lập tức đem tin này phát tán ra ngoài:



- Thạch Thiên Sơn thâm tàng bất lộ, chính là một địch thủ không thể khinh thường đối với thập đại đệ tử.



Sở Dương thân là sư đệ lại có thể dễ dàng chiến thắng Khúc Bình như vậy, thì đại sư huynh Thạch Thiên Sơn của hắn… còn mạnh đến mức nào?



Sau khi nhìn thấy thương thế của Khúc Bình, mấy vị đại đệ tử và những người nằm trong bát đại đệ tử liền lập tức liệt kê Thạch Thiên Sơn vào loại nhân vật cực kỳ nguy hiểm.



Phòng ngừa hỏa hoạn, phòng ngừa trộm cướp, đề phòng Thạch Thiên Sơn, đó là ba điều cần phải đề phòng nhất.



Trong lúc mê man, Thạch Thiên Sơn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, chính mình tự dưng lại trở thành một đại nhân vật ở Thiên Ngoại Lâu. Có thể thấy thế sự vô thường, nhiều người tự nhiên gặp được cơ duyên, không biết từ lúc nào sẽ trở nên nổi tiếng...



Lúc này, trực giác nhạy cảm của Sở Dương đã phát hiện được trong rừng trúc có người đang đứng xem màn kịch này. Tuy cuối cùng hắn cũng không biết là ai, nhưng nhất định là nhân vật cao tầng trong Thiên Ngoại Lâu. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Sư phụ Mạnh Siêu Nhiên của hắn có lẽ là một người trong số đó.



Vì thế nên Sở Dương mới nói vài câu không đầu không đuôi với Đàm Đàm... Ý mấy lời này một phần là để nhắc nhở Đàm Đàm, nhưng khi vào tai ba người kia lại nghe ra một ý tứ khác.



- Thiên Ngoại Lâu chỉ dựa vào mấy tên vô dụng này làm sao có thể chống đỡ được. Chỉ có Sở Dương ta mới có khả năng!



Hắn quyết tâm phải đoạt lấy vị trí Đại sư huynh để tiến vào Thất Âm tụ hội chi địa, đạt được Cửu Kiếp kiếm, như vậy mỗi cử chỉ lời nói của bản thân đều phải thể hiên cho mấy người cao tầng thấy rõ.



Nếu không, kiếp này của mình cũng sẽ như kiếp trước. Tới bốn năm sau, khi Thiên Ngoại Lâu bị thảm sát mới có thể đạt được. Như vậy thì còn ý nghĩa gì?



Đã công khai trước tầng lớp cao tầng Thiên Ngoại Lâu, như vậy cho dù có muốn ít xuất hiện cũng không được. Không bằng ưỡn cao ngực tuyên bố:


Đường đường chính chính chiến thắng địch nhân là thắng lợi, lấy âm mưu quỷ kế đối phó người khác cũng là thắng lợi? Khác nhau chỉ là cách thức làm việc mà thôi.



Nếu Thạch Thiên Sơn ở trong giang hồ có thể là một kẻ âm mưu giảo hoạt cũng chưa biết chừng?



Nhưng rõ ràng, hôm nay Thạch Thiên Sơn có thể đánh một trận, vậy mà lại sợ hãi mặc cho đối phương đánh đập tàn nhẫn mà không dám hoàn thủ, làm cho hi vọng cuối cùng của Mạnh Siêu Nhiên nơi hắn cũng biến mất.



Anh hùng có thể không có nhiều, nhưng người nhu nhược vĩnh viễn không thể trở thành cường giả!



- Phế vật? Ý đệ nói là Thạch Thiên Sơn à?



Trong mắt Ô Vân Lương mơ hồ biểu hiện sự khinh thường, chỉ cười cười, không đưa ra ý kiến gì, xem ra trong mắt vị tông chủ Thiên Ngoại Lâu này, Thạch Thiên Sơn để lại ấn tượng rất không tốt.



Mạnh Siêu Nhiên than nhẹ một tiếng.



- Trong Thiên Ngoại Lâu, đệ tử của Cửu Phong có gần tới tám trăm, trong số đó có bao nhiêu người là phế vật? Sư đệ không cần canh cánh trong lòng. Sóng vỗ cuốn trôi cát, dù là kỳ tài ngút trời, người bình thường hay là phế vật... sau này đều hóa thành một đống xương khô.



Ánh mắt Ô Vân Lương sâu sắc, chậm rãi nói:



- Sư đệ có được một đồ đệ như Sở Dương đã đủ để bù đắp tất cả những gì mất mát rồi. Vị nhị đệ tử Sở Dương này của ngươi thủ đoạn tàn nhẫn, làm việc quyết đoán, suy nghĩ chu đáo chặt chẽ, hiếm thấy nhất chính là không chỉ biết lý luận suông, hơn nữa nói năng lý lẽ hùng hồn đầy sức thuyết phục... Thật sự là một nhân tài khó kiếm, không hề đơn giản nhé.



Khổng Kinh Phong gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Hôm nay, hai người bọn họ dắt tay nhau đến đây, thứ nhất là muốn nhìn xem các đệ tử của Lý Kính Tùng xử lý ra sao, Mục đích còn lại là muốn xem người dám hãm hại Lý Kiếm Ngâm như thế nào. Để thoáng xác đinh xem Thiên Ngoại Lâu có phải có một thiên tài có tâm tư thủ đoạn như thế không.



Sau khi hai người bọn họ nghe Ô Thiến Thiến hồi báo thì trong lòng đã có chút hoài nghi Sở Dương giả trâu ăn thịt hổ, bằng không, làm sao có sự việc trùng hợp như vậy? Nhưng ánh mắt và kinh nghiệm phong phú của một trong tám đại đệ tử làm bọn hắn vẫn có chút tin tưởng.



Cho nên mới đến đây xem xét.



Nhưng khi nhìn thấy Sở Dương đối phó Khúc Bình, hai người đều hiểu rõ, không cần xem xét nữa, chắc chắn là hắn làm. Tên nhóc Sở Dương này tuyệt đối là một nhân vật rất nguy hiểm.



Lúc này Thiên Ngoại lâu đang đối mặt với loạn trong giặc ngoài, thật sự rất cần người tài, nhất là những người tuổi trẻ như vậy. Bởi lẽ đó, Ô Vân Lương rất coi trọng Sở Dương.



Mà điều Sở Dương muốn cũng chính là sự coi trọng này! Bằng không thì hắn phí bao nhiêu công sức như vậy để làm gì?