Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 267 : Chuyện này ta sai rồi!
Ngày đăng: 02:58 22/04/20
Liên tục ba ngày, Vấn Thiên kiếm cùng Hoàng Tuyền đao liên tục xuất hiện ba đêm, mà chỉ trong ba đêm này, toàn bộ Trung Châu thành đã náo loạn thành một nồi cám lợn. Quá nửa nha môn bị hủy diệt....
Nhưng Đệ Ngũ Khinh Nhu ngoài từ bắt người ra, thì cũng chỉ là bắt người, không ngừng bắt người, đối với mấy chuyện khác căn bản không thèm quan tâm.
Những người bắt được sẽ bị bí mật áp tải tới đại bản doanh trong Kim Mã Kỵ Sỹ đường, sau đó tiếp tục...
Hiện tượng các đại gia tộc Trung Tam Thiên tham gia tranh đoạt mà Sở Dương mong đợi, thủy chung vẫn không xuất hiện.
Sở Dương vẫn cảm giác có điều gì đó không hợp lý, mấy ngày nay tâm sự nặng nề, mãi cho tới buổi chiều hôm thứ ba, mới đột phiên phục hồi tinh thần trở lại.
"Hỏng rồi!" Sở diêm vương vỗ đùi, ánh mắt lóe sáng, bừng tỉnh.
"Làm sao vậy?" Cố Độc Hành ôm Hắc Long kiếm, cũng không ngẩng đầu lên.
"Chúng ta làm như vậy, tất nhiên là tạo ra loạn cục, nhưng... cũng rất có thể đang giúp Đệ Ngũ Khinh Nhu một đại ân!" Sở Dương cười khổ một tiếng: "Lực lượng giang hồ, lực lượng gian hồ!"
"Ý ngươi là... Đệ Ngũ Khinh Nhu đang đổ thêm dầu vào lửa?" Cố Độc Hành đột nhiên ngẩng đầu, không thể tin hỏi.
"Đây là tất nhiều." Sở Dương thở dài một tiếng, lại hít một hơi thật sâu, khiến cho tâm trí mình nhanh chóng bình tĩnh trở lại.Tại thời điểm này, vội vàng nóng nảy chính là tự tìm đường chết. Cho dù không thể bình tĩnh, cũng phải bức cho mình bình tĩnh.
"Cáo già dù sao vẫn là cáo già. Chuyện này, ta phạm vào sai lầm cực lớn." Sở Dương cảm thấy huyết khí mình vẫn đang bốc lên, cho nên hắn bắt đầu phân tích chính mình.
Phân tích sai lầm của mình, là cách nhanh nhất để tỉnh táo lại, đồng thời cũng là biện pháp nhanh nhất để tìm ra lối thoát. Tuy cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa rõ ràng, nhưng hắn từ trong lần phân tích này, có thể tìm được lốt thoát.
"Ngươi phạm phải sai lầm cực lớn?" Cố Độc Hành nhíu mày: "Kế hoạch của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề. Hơn nữa cũng là phương pháp tốt nhất khiến cho đối phương rối loạn. chỉ có giang hồ nổi loạn, khiến cho triều đình bất mãn nhất, từ đó chúng ta có thể bắt đầu bước tiếp theo trong kế hoạch. Cái này hoàn toàn không có vấn đề, vì sao...."
"Giang hồ! Lực lượng giang hồ, vẫn là tâm bệnh lớn nhất của triều đình, cũng là căn nguyên của hỗn loạn. Bao nhiêu năm qua, nó vẫn đối lập lẫn nhau." Sở Dương chậm rãi sắp xếp lại suy nghĩ của mình: "Giang hồ là một á thế lực luẩn quẩn, triều đình chỉ có trấn an, vĩnh viễn không thể tiêu diệt hoặc thu phục."
Cố Độc Hành không khỏi thở dài một tiếng, hâm mộ nói: "Sở Dương, ngươi biết không? Vừa rồi, ngươi đã thay đổi." Cố Độc Hành nói thẳng. Sở Dương hiện giờ, và Sở Dương lúc trước, đã có thay đổi.
Mà loại thay đổi này, chỉ trong một cái nháy mắt.
Sở Dương dĩ vãng, luôn khiến cho người ta có một loại cảm giác, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Như vậy tuy rất có bá lực,bá khí. Nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy có chút tự phụ.
Nhưng Sở Dương hiện tại, lại rất khiêm tốn.
Loaọi chuyển biến này, chính là chuyển biến căn bản tâm tính. Chẳng khác nào một lần linh hồn thoát thai hoán cốt.
Hoặc cũng có thể nói: Sở Dương hiện giờ, mới chính thức tuyên bố trưởng thành! Dưới áp lực cường đại của Đệ Ngũ Khinh Nhu, Sở Dương đột phá chính tâm mình.
Cho nên Cố Độc Hành rất hâm mộ, bởi vì hắn biết, tâm chính là thành tựu thiên địa, muốn đột phá tâm tình của mình, nói dễ hơn làm? Đột phá tâm tính một lần, còn có tác dụng hơn đột phá mười giai vị trên võ học!
Bởi vì, đây căn bản là tiến bộ không thể đánh giá!
Tuy Sở Dương hiện giờ quả thật đã rơi xuống hạ phong, nhưng Cố Độc Hành lại có cảm giác, Sở Dương có lần đột phá này, cho dù bị Đệ Ngũ Khinh Nhu tạm thời dẫn trước thì cũng không sao cả.
"Có nên báo cho đám Kỷ Mặc dừng lại không?" Cố Độc Hành hỏi.
"Không! Kế hoạch vẫn cứu chấp hành theo kế hoạch đã định, không thay đổi!" Trong ánh mắt Sở Dương tràn đầy vẻ suy tư, nói: "Đệ Ngũ Khinh Nhu biến chuyện xấu thành chuyện tốt... Ta có thể biến chuyện tốt này lại biến thành chuyện xấu không?"
"Người thí luyện của thế gia Trung Tam Thiên đều đến rồi. Căn cứ tin tức, bọn họ dường như đều đã tới Tiếp Thiên lâu." Sở Dương trầm tư khẽ nói: "Đây là an bài của Đệ Ngũ Khinh Nhu... cũng là con bài chưa lật của Đệ Ngũ Khinh Nhu....."
Hắn đột nhiên xoay người, trong mắt lóe sáng, nói: "Độc Hành, chúng ta cũng tới Tiếp Thiên lâu!"