Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 27 : Thái tử Thiết Bổ Thiên

Ngày đăng: 02:56 22/04/20


- Ngươi chỉ thấy được cái lợi trước mắt, nhưng chưa thấy được cái hại. Môn phái hiện giờ có quá nhiều nội gian, trước khi thanh lý được hết mà nhỡ để lộ ra công pháp tu luyện của chúng ta, vậy chỉ sợ chính tuyệt kỹ đó sẽ trở thành vũ khí quân địch dùng để đối phó chúng ta đấy.



Ô Vân Lương thản nhiên nói:



- Trước khi mọi chuyện kết thúc, ngươi tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài. Tốt nhất là ngươi nên luyện một bộ pháp khác nhằm đánh lừa địch nhân ấy.



- Vâng.



Mạnh Siêu Nhiên nói rất nghiêm túc. Ô Vân Lương nói ra những điều này, chứng tỏ tình hình của Thiên Ngoại Lâu đã nghiêm trọng tới cực điểm rồi. Thì ra suy đoán của mình trước đây vẫn còn quá lạc quan.



Dùng để lừa, nhưng lừa ai? Chuyện này không có người ngoài nào biết, nếu có ai biết cũng chỉ có mấy người đệ tử của Nhị sư huynh, vậy mà cũng phải đánh lừa sao?



- Còn nữa, Sở Dương làm thế nào có thể luyện được Thất Âm Tuyệt Thần chưởng âm hàn đến như vậy? Chuyện này ngược lại làm cho tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên. Thế nhưng đừng để hắn lơ là việc rèn luyện.



Ô Vân Lương trầm tư một lúc rồi nói:



- Đợi khi tu vi của hắn đạt tới trình độ nhất định, ta sẽ cho hắn tiến vào "Thất Âm Hội Tụ Chi Địa" để đề thăng cảnh giới. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



- Tuy người đệ tử này của đệ tài năng đầy mình, nhưng công lực của hắn hiện giờ vẫn còn quá thấp, tạm thời còn chưa thể nhờ vả gì được, đệ phải có kế hoạch sẵn cho hắn.



Mạnh Siêu Nhiên "vâng" nhẹ một tiếng, giống như đang nghĩ tới điều gì.



- Mạnh sư đệ, trước đây ta thấy đệ tử Thạch thiên Sơn của đệ tâm cơ thâm trầm nên có ý định chọn hắn vì phù hợp. Nhưng bây giờ xem ra, Thạch Thiên Sơn không thể gánh nổi kỳ vọng đó, nhưng tiểu tử Sở Dương này … có lẽ có thể trọng dụng được đấy.



Ô Vân Lương cười cười.



- Trọng dụng?



Mạnh Siêu Nhiên nhướng mày, ánh mắt thoáng cái đã trở nên sắc bén.



- Ngay cả tại Thiết Vân, chúng ta cũng không có căn cứ nào. Môn phái cần phải có người xâm nhập vào nội bộ Thiết Vân làm kẻ nằm vùng.



Ô Vân Lương nói một cách trầm trọng:



- Nhìn biểu hiện hôm nay của Sở Dương, không nghi ngờ gì hắn chính là một ứng cử viên thích hợp làm việc này. Dùng hắn với tư cách một quân cờ bí mật nhé, mọi người thấy thế nào?



Manh Siêu Nhiên hơi ngạc nhiên, đứng đó thật lâu không nói lời nào. Một lát sau hắn mới mở miệng:
Thoạt nhìn khuôn mặt hắn toát lên một vẻ hiền hòa, điềm tĩnh làm cho người khác yên tâm, thậm chí có chút yếu mềm khiến người ta không cầm lòng được muốn che chở. Nhưng tới khi đến gần sẽ thấy thiếu niên yếu ớt này ngồi đó làm cho người ta cảm giác như trăng sáng trên chín tầng trời, cao không thể chạm.



Dường như quyền sinh sát khắp thiên hạ đều do đôi bàn tay gầy yếu kia nắm giữ.



Sau khi nghe hạ nhân thông báo, thiếu niên đó buông cuốn sách trên tay xuống, chậm rãi quay đầu lại nhìn bốn người, mặt lộ ra nụ cười như gió xuân thổi tan đi giá lạnh trong lòng người ta. Hắn ôn hòa nói:



- Bốn vị từ xa vất vả đến đây, mời ngồi xuống.



Bạo Cuồng Lôi liền ôm quyền, nói:



- Đa tạ thái tử ban thưởng ghế ngồi.



Rồi hắn cùng ba người Ô Thiên Thiến ngồi xuống bên cạnh.



Thiếu niên này chính là thái tử điện hạ Thiết Vân quốc. Thiết Bổ Thiên.



Lúc này ánh mắt hắn lướt qua bốn người, chợt mỉm cười, lông mày nhướn lên. Bỗng như có một cỗ hào khí tiêu sát tỏa ra, nhẹ nhàng nói:



- Trên đường đi không được yên ổn à?



- Đúng là bị chặn đánh trên đường, nguy hiểm khắp nơi.



Bạo Cuồng Lôi ổn trọng ngồi xuống. Bọn họ là người trong môn phái, không thuộc về triều đình nên khi gặp Thái tử không cần phải thực hiện mấy nghi lễ vân vân.



Chỉ là hai người Tuyết Dạ Mộng và Tần Mộ Thương bên cạnh lại hơi mất bình tĩnh.



- Ha ha....Xem ra có người đang âm thầm hành động đây.



Thiết Bổ Thiên cười nhạt, trong lúc cười ánh mắt hắn hơi thu lại một chút, chắp tay đứng lên khoan thai nói:



- Thế nhưng xin bốn vị yên tâm, ta dám đảm bảo tại Thiết Vân quốc này sẽ không xảy ra chuyện như vậy đâu, dù chỉ một lần!



Tuy thân hình hắn gầy yếu, cũng không tính là cao. Nhưng lúc này đứng chắp tay, lông mày vút lên, ánh mắt hờ hững quét ngang xuống dưới lại có một cỗ khí thế đế vương lẫm liệt tràn ra. Dường như hắn vừa đứng là có thể đem toàn bộ trời đất đạp xuống dưới chân mình!



Trong lòng Bạo Cuồng Lôi chấn động. Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ quyết định của đại sư huynh. Chỉ nhìn phong thái của vị thái tử Thiết Vân quốc này, hắn có thể khẳng định người này nhất định sẽ là hùng kiệt một đời.