Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 35 : Đệ Ngũ Khinh Nhu
Ngày đăng: 02:56 22/04/20
Sở Dương cũng đi vào theo, lúc này mới phát hiện ở đó thậm chí còn có một cái bệ đá nho nhỏ, nhìn bóng loáng. Dường như có người thường tới nơi này ngồi, nên nó được đẽo thành giống như một cái băng ghế vậy.
Qủa nhiên, Ô Vân Lương phất tay áo một cái liền ngồi xuống, sau đó ngẩng đầu dò xét Sở Dương thật kỹ, khóe miệng khẽ nở một nụ cười thân thiện.
- Ngươi cũng khá đấy.
Ô Vân Lương bắt đầu nói.
- Ba người kia là người của Kim Mã Kỵ Sĩ đường thuộc triều đình Đại Triệu. Kim Mã Kỵ Sĩ đường được Đệ Ngũ Khinh Nhu trực tiếp quản lý, đó chính là một tổ chức cực kỳ bí mật!
Ô Vân Lương không nói chuyện phiếm cùng Sở Dương nữa, câu thứ hai liền bắt đầu giải thích luôn.
- Kim Mã Kỵ Sĩ đường, Đệ Ngũ Khinh Nhu...
Sở Dương như đang suy nghĩ điều gì, hai danh tự này tại kiếp trước của hắn cũng là đại danh đỉnh đỉnh, như sấm bên tai!
Kim Mã Kỵ Sĩ đường, trên thực tế chính là vũ khí bí mật của triều đình Đại Triệu.
Cái tên Đệ Ngũ Khinh Nhu tuy rằng nhu hòa, nhưng thực ra lại là một nhân vật hùng tài đại lược, kiêu hùng cái thế! Theo tục truyền, người này không luyện võ, nhưng nhập học từ năm còn ba tuổi, lên năm tuổi đã trở thành Tú Tài, đến khi mười ba tuổi đã lấy tài văn chương của mình mà danh chấn thiên hạ. Năm mười sáu tuổi bắt đầu bước chân vào chốn quan trường, quản lý tốt cả một châu huyện. Đến lúc hắn được hai mươi tuổi thì đã là Đông Nam tuần sát sứ của đế quốc Đại Triệu.
Hai mươi lăm tuổi, hắn chính thức vào Chủ Nội các, thay hoàng đế tuần tra cai quản toàn bộ đế quốc Đại Triệu, ba mươi tuổi thì lên làm Tể Tướng, năm nay còn chưa tới ba mươi lăm tuổi đã nắm trong tay quyền thế cực lớn, địa vị tại Đại Triệu chỉ dưới một người, trên cả vạn người, hô phong hoán vũ, thống lĩnh văn võ bá quan hiệu lệnh thiên hạ!
Người có thể đạt tới thành tựu như vậy, từ xưa đến nay cũng chỉ có một!
Từ trước tới nay, các quan văn võ luôn đối lập với nhau, nhưng Đệ Ngũ Tể Tướng lại có thể dễ dàng thu phục được các vị văn võ đại thần này. Đó không chỉ là bởi vì hắn có năng lực lãnh đạo, mà còn vì hắn có dã tâm rất lớn trong việc khuếch trương lãnh thổ!
Sở Dương bất đắc dĩ nhướng mí mắt, dứt khoát dời qua một tảng đá ngồi xuống. Cũng không biết là hắn cố tình hay là vô ý, mà tảng đá hắn ngồi xuống rõ ràng so với tảng đá mà Ô Vân Lương đang ngồi còn cao hơn.
Vốn là hắn đang đứng, Ô Vân Lương thì ngồi, tạo nên cảm giác như đang phát biểu ý kiến. Nhưng hiện giờ hắn ngồi xuống như vậy mà lại so với lúc ban nãy đang đứng cũng không thấp hơn là bao, nhưng về mặt hình thức thì rõ ràng đã biến thành từ trên cao nhìn xuống.
Chưởng môn đại nhân ngược lại đi ngồi ở dưới hắn, loại tư thế này quả thực là biến từ đang phát biểu trở thành báo cáo.
Ô Vân Lương nhướng mày, như cười mà không phải cười nhìn hắn. Nhưng ông cũng không để ý đến sư vô lễ này, vẫn tiếp tục nói.
Nội tâm Sở Dương cười khổ, chỉ cần Ô Vân Lương nói dù chỉ một câu không vừa ý, hắn sẽ lập tức rút lui thoát khỏi cái vòng xoáy này. Nhưng choáng nha, hắn vậy mà lại không nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Qủa thực là lòng hiếu kỳ hại chết người ta, không sai một chút nào.
Sở Dương đã hối hận rồi. Ngươi bảo ta rảnh rỗi không có việc gì làm mà đi truy theo ba người kia làm cái gì? Đây không phải là đi tìm sợi dây thừng treo vào cổ mình sao...
- Thái tử Thiết Bổ Thiên của Thiết Vân tuy còn tuổi còn trẻ, chỉ có mười bảy, mười tám tuổi nhưng lại hùng tài đại lược, hơn nữa cũng rất chú trọng đến những lực lượng rải rác bên ngoài triều đình, đặc biệt là lực lượng tử sĩ. Chính tay hắn đã mở ra Bổ Thiên các, thu nạp toàn bộ anh hùng hào kiệt bốn phương về tay mình! Thực tế người này chiêu hiền đãi sĩ là cũng đã có tâm muốn hùng bá thiên hạ, mà cũng rất có năng lực thu phục lòng người, là một lãnh tụ thiếu niên hiếm có! Quốc vương Thiết Thế Thành của Thiết Vân quốc ốm đau liệt giường quanh năm, cả một quốc gia chỉ do một mình Thiết Bổ Thiên chống đỡ... Mặc dù là hắn không đăng cơ, nhưng trên thực tế thì đã là chủ nhân của Thiết Vân rồi, cũng là trụ cột tinh thần của quân đội Thiết Vân quốc!
- Có thể nói, khi Thiết Bổ Thiên vừa chết, Thiết Vân quốc chắc chắn sẽ sụp đổ!
Sở Dương ỉu xìu, buồn bã "dạ" một tiếng.
Trẻ tuổi lợi hại thì sao chứ? Qua hơn ba năm nữa còn không phải là bị giết sao? Nước cũng mất. Sở Dương vẫn còn nhớ rõ, cái chết của Thiết Vân thái tử kiếp trước chính là do Đại Triệu đã xuất động hơn năm trăm cao thủ, còn bỏ ra một số tiền lớn khác để thuê mấy cái tổ chức sát thủ cùng nhau hành động mới thành công. Nhưng sau đó, những người này cũng không còn ai sống sót cả!
Lúc ấy chuyện này đã gây ra chấn động rất lớn, sau đó sự trả thù của Thiết Vân quốc cũng lên tới cực điểm, đã giết sạch mấy chục vạn người tại bốn châu huyện nằm tại biên cảnh với Đại Triệu, đến chó gà cũng không tha! Chỉ như vậy cũng có thể thấy được uy vọng của vị Thiết Vân thái tử này rồi...