Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 920 : Nguyệt Linh Tuyết
Ngày đăng: 03:04 22/04/20
Trong lòng Sở Dương cũng thoáng chấn kinh. Vô Cốt Huyết ngư chính là 1
loại linh thú dưới nước, cho dù sống một ngàn, một vạn năm thì lớn nhất
bất quá cũng chỉ bằng lòng bàn tay mà thôi. Loại cá này cũng không khác
Hấp Linh Thánh ngư là mấy. Hấp Linh Thánh ngư có thể hấp thu thiên địa
linh khí, Vô Cốt Huyết ngư đương nhiên không thể so sáng với Hấp Linh
Thánh ngư, nhưng nếu luận tới công hiệu, cũng chỉ là một lơn một nhỏ mà
thôi. Hấp Linh Thánh ngư cực kỳ hiếm có, ngàn năm cũng chưa chắc đã phát hiện được 1 con. Mà Vô Côt Huyết ngư tuy nhiều, nhưng cũng chỉ Bạch Sa
Giang này mới có. Vô Cốt Huyết ngư thiên tính âm hàn, khi lớn lên, hấp
thụ âm hàn chi khí của địa mạch dưới đáy nước, tích lũy trong cơ thể.
Tuổi thọ càng lâu, âm hàn linh khí trong cơ thể cũng càng nhiều. Tới một mức độ nhất định, Vô Cốt Huyết ngư sẽ biết sử dụng âm hàn linh khí hóa
thành thể lưu, tràn ngập cơ thể, thây thế xương cốt vốn có, toàn thân
lột xác thành màu đỏ. Trên thực tế, đến lúc đó mới được gọi là Vô Cốt
Huyết ngư. Vô Cốt Huyết ngư không có xương cốt, sinh trưởng tới mức toàn thân màu đỏ, bình thường ít nhất cũng phải sống trên 300 năm mới được.
Mà ở phía đối diện, chỉ thấy hồng ảnh đầy trời.Số Vô Cốt Huyết ngư đó,
đâu chỉ có ngàn vạn con? Chỉ sợ sau khi hắn thu hoạch lần này, Vô Cốt
Huyết ngư toàn bộ Bạch Sa Giang này sẽ tuyệt tích hoàn toàn trong 300
năm tới. Dùng loại thủ đoạn thông huyền này để bắt Vô Cốt Huyết ngư …
người này cũng thật là xa xỉ tới cực điểm. Vô Cốt Huyết ngư đối với
Thuần Âm chi thể có hiệu quả tu luyện rất tốt. Vừa nhìn thấy nhiều Vô
Cốt Huyết ngư như vậy, Sở Dương lập tức nhớ tới 2 người: Một là Ô Thiến
Thiến, hai là Mạc Khinh Vũ. Nếu như 2 nữ tử này tu luyện mà có nhiều Vô
Cốt Huyết ngư phụ trợ, nhấtđịnh tốc độ sẽ nhanh hơn gấp đôi, thậm chí
nhiều hơn. Chỉ tiếc, người này có thần công thông thiên triệt địa như
vậy, mình cũng không có bổn sựcướp Vô Cốt Huyết ngư từ tay hắn. Lại nói, Ô Thiến Thiến ở Hạ Tam Thiên, Mạc Khinh Vũ ở Thượng Tam Thiên, nhưng
cũng không biết ở nơi nào. Cho dù đoạt được rồi, thì cũng chỉ có thể cất trong Cửu Kiếp không gian chờ cơ hội thôi… Đang suy nghĩ thì người này
Thân hình nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở đoạn sông khác, đóng băng
toàn bộ lại, hắn vung tay lên mấy cái, vô số hồng ảnh từ trong nước lại
bay lên, chui vào ống tay áo hắn. Thật lâu sau, trong nước không còn
thấy hồng ảnh bay ra nữa. Bạch y nhân cười ha hả, chợt lóe lên một cái,
lại biến mất khỏi mặt sông. Trong thoáng chốc, đại giang lại tan băng,
khôi phục thế nươc chảy như trước, chỉ là không biết bạch y nhân sử dụng thủ đoạn gì mà sau khi băng tan, con thuyền chẳng những không bị cuốn
đi mà còn không hề suy xuyễn, thuận lợi tiếp tục tiến về phía trước,
không ngờ vẫn duy trì tốc độ ban đầu. Mọi người đứng trên boong thuyền,
im lặng không nói. Thật lâu sau, Sở Dương hỏi: “Người kia là ai?”. Ngụy
Vô Nhan thở dại, nhìn 3 người Vạn Nhân Kiệt gần như mặt không còn chút
máu, nói: “Ba người bọn hắn nhất định biết. Coi bọn hắn sợ tới mức nào
kia…’’ Vạn Nhân Kiệt đỏ mặt lên, nhảy dựng lên nói: “ Nếu như ta đoán
không lầm, người này là đệ nhị nhân của chấp pháp giả toàn thiên hạ -
Nguyệt Linh Tuyết. Cũng chính là trượng phu của Phong Vũ Nhu.” “Chẳng
trách ngươi lại sợ hãi như thế!”, Sở Dương gật đầu nói. Ba người Vạn
Nhân Kiệt cả đời là kẻ địch của cửu đại gia tộc cùng chấp pháp giả. Bây
giờ nhìn thấy cự đầu của chấp pháp giả, há lại không sợ hãi? Ba ngườiđỏ
mặt lên, cũng cảm thấy ngượng ngùng. Sở Dương ôm Sở Nhạc Nhi đang ngủ
say, nhíu mày, nhìn nơi Nguyệt Linh Tuyết vừa đứng, lầm bầm nói: “Nguyệt Linh Tuyết… Nguyệt Linh Tuyết…Đời này, nếu có tu vi như thế… thiên hạ
này có nơi nào không thể đi chứ?”. “Nếu có tu vi như Nguyệt Linh Tuyết,
thật sự kiếp này sống không uổng rồi”. Ngụy Vô Nhan vô cùng đồng ý.
Thuyền lớn tiếp tục lướt đi. Nguyệt Linh Tuyết luc này đã tới bờ bên
kia, thân hình vừa lóe đã xuất hiện trên một ngọn núi cách đó không xa,
thấp giọng quát: “Ninh Thiên Nhan, ra đi”.