Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)
Chương 23 : Đàm Phán
Ngày đăng: 02:04 27/06/20
Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.
Bên trong phong hội nghị, có 3 nam 1 nữ ngồi đối diện nhau, nữ có khuôn mắt vũ mị cặp mắt thu thuỷ câu hồn đoạt phách, thân hình nóng bỏng khơi gợi dục vọng nguyên thuỷ của mọi người, bên cạnh nàng là một trung niên, khí chất thượng vị giả toả ra khắp phòng, đối diện hai người là hai thiếu niên 16, 17 tuổi, đó là Tiêu Phong cùng Tiêu Mộc.
-Không ngờ Tà Đế của Ngạo Thiên là Tứ thiếu gia của Tiêu Gia.
-Nhã Phi tiểu thư k cần ngạc nhiên vậy chứ.
Tiêu Mộc mỉm cười nói. Trong năm người Tiêu Kim, Tiêu Mộc, Tiêu Thuỷ, Tiêu Diễm, Tiêu Thổ thì Tiêu Kim là người cương mãnh, Tiêu Thuỷ là cô nàng ôn nhu nhu nhược, Tiêu Diễm thì y một nữ hoàng, Tiêu Thỗ hơi ngốc 1 tí, Tiêu Mộc thì bên ngoài ấm áp còn bên trong là âm mưu quỷ kế, nhờ Tiêu Mộc mà Ngạo Thiên của Tiêu Phong đã nắm được 1/3 Ô Thản thành, 2 phần còn lại là của Tam Đại Gia Tộc và Mễ Đặc Nhĩ cùng Mộc Gia nắm dữ.
-Không biết Tiêu thiếu gia muốn gì ở chúng tôi.
Nhã Phi nhìn sang trung niên bên cạnh, sau đó nhìn Tiêu Phong nói.
-Muốn nàng có được không.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn Nhã Phi.
-A, vậy đó là vinh dự của Nhã Phi bất qua gia tộc nuôi dạy Nhã Phi, ta phải trả hết.
Nhã Phi nhẹ nhàng nói.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn trung niên bên cạnh Nhã Phi.
-Đằng Sơn trưởng lão, chúng ta chỉ muốn hợp tác với các ngươi, đâu cần kinh động đên 1 cường giả như ông.
-Tà Đế nói sai rồi, 1 tổ chức xuất hiện 5 cái Tam Phẩm Luyện Dược Sư cùng 1 Tứ Phấn Luyện Dược Sư, đủ để lão phu quan tâm rồi, làm này ta chỉ làm người quan sát, còn lại các ngươi cứ đàm phán vs Nhã Phi.
Đằng Sơn trưởng lão mỉm cười nhìn Tiêu Phong cùng Tiêu Mộc chậm rãi nói.
-Haha, Đằng Sơn trưởng lão, ta cũng chỉ đến xem mà thôi, hôm nay mọi việc là của Tiêu Mộc.
Tiêu Phong nhìn Đằng Sơn mỉm cười nói.
-Vậy chúng ta bắt đầu nhỉ.
Tiêu Mộc nở nụ cười ấm áp nhìn Nhã Phi nói.
-Được thôi.
Nhã Phi mở đôi môi đỏ mọng nhìn hắn gật đầu.
-Chúng ta có thể cung cấp đan dược cho các người, nhưng nguyên liệu… -Chúng tôi cung cấp nguyên liệu cho các ngươi, nhưng các ngươi phải cho chúng ta 7 phần thành phẩm.
-Không thể, nhiều nhất là 5 phần.
-Chúng ta cung cấp dược liệu cho các người, sao chỉ có 5 phần.
-Chúng ta vất vả luyện dược tất nhiên là được nhiều hơn.
-Dược liệu là do chúng ta vất vả mới kiếm được.
Hai ngươi Tiêu Mộc, Nhã Phi nói qua nói lại không ai chịu ai.
-Được thôi, chúng ta có thể để cho các ngươi bảy phần nhưng với điều kiện.
Tiêu Mộc suy nghĩ 1 lúc rồi nhìn Nhã Phi nói.
-Điều Kiện gì?
-Chỉ cần Nhã Phi Tiểu thư trở thành thê tử của thiếu gia ta, khi đó chúng ta là người 1 nhà, vậy chuyện làm ăn đơn giản rồi.
Tiêu Mộc vừa nói ra lập tức làm 3 người ngây ra. Nhã Phi nở nụ cười vui vẻ nói.
-Nhã Phi cũng muốn lắm nhưng để Nhã Phi suy nghĩ được k?
Tiêu Phong nhìn Tiêu Mộc rồi nhìn Nhã Phi sau đó cất tiếng với Đằng Sơn.
-Đằng Sơn trưởng lão ta cũng đồng ý với Tiêu Mộc nhưng phu quân của Nhã Phi là Tiêu Mộc chứ k phải ta, người thấy thế nào.
Đằng Sơn nhăn mày suy nghĩ, Tiêu Phong đã có thê tử là Tiêu Nhược Tuyết, nếu lấy Nhã Phi thì chỉ có vì trì thứ, không thể hủ được, còn Tiêu Mộc chắc chắc sẽ trở thành đứng đầu hậu cung, tuy Tiêu Mộc thua kém địa vị của Tiêu Phong nhưng k có bảo nhiêu, nghĩ vậy Đằng Sơn nhìn Tiêu Phong mỉm cười nói.
-Lão phu đồng ý với ý kiến của ngươi, bất quá phải để Nhã Phi tự quyết định.
Tiêu Phong âm thầm gật đầu, không hổ à gia chủ của tam đại gia tộc đế quốc, quyết định như vậy cực kỳ sáng suốt.
-Tiêu Mộc, ta tìm cho ngươi 1 thê tử toàn năng như vậy, cố gắng mà nắm lấy.
-Thiếu gia, ta..
-Được rồi.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn Tiêu Mộc, Tiêu Mộc buồn bục gật đầu, bất quá trong tâm lại tràn đầy cảm kích. Khi nhìn thấy Nhã Phi hắn bị sự khiêu gợi cuả nàng mệ hoặc, ngay lập tức hắn muốn tìm cho nàng phu quân tốt, Tiêu Mộc thấy thiếu gia của mình là người tốt k ngờ Tiêu Phong lại đẩy cho hắn. Tiêu Mộc liền tự hứa phải chăm sóc Nhã Phi cho tốt.
Ra khỏi phòng đấu giá Tiêu Phong nhanh chóng bước đến Bách Hoa Lâu.
Bách Hoa Lâu là tửu lầu vừa mở nhưng rất được chào đón, bởi vì người đứng sau nó là Tà Đề của Ngạo Thiên. Thế lực Ngạo Thiên, một năm trước bỗng nhiêu xuất hiện, với 5 luyện dược sư Tam Phẩm chấn động Ô Thản Thành cùng các thành xung quanh.
Tiêu Phong vừa bước vào Bách Hoa Lâu liều có người dẫn đường cho hắn đến 1 căn phong trên tầng 4, tầng cao nhất Bách Hoa Lâu. Trong phòng là 3 nữ, 2 nam, chính là Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Thuỷ, Tiêu Diễm, Tiêu Kim và Tiêu Thổ. Vừa nhìn thấy hắn 4 người Tiêu Kim liến đứng dậy.
-Thiếu gia.
-Hừ, chắc đạt được Nhã Phi tiểu thư của phòng đấu giá nên đến muộn.
Tiêu Nhược Tuyết chu mỏ, ác liệt nói.
-Haha, đúng là đạt được Nhã Phi nhưng không phải ta.
Tiêu Phong xoa đầu Tiêu Nhược Tuyết nói. Nghe hắn nói vậy, cả bọn cả kinh, Nhã Phi là ai, bọn họ tất nhiêu hiểu rõ.
-Là ai?
Tiêu Nhược Tuyết trừng mắt nhìn hắn hỏi.
-Tiêu Mộc.
-Tiêu Mộc?
Cả bọn cả kinh nhìn Tiêu Phong, đến khi Tiêu Phong gật đầu bọn ho càng gật mình hơn, lúc này Tiêu Phong mới nói ra sự việc cho cả bọn.
Của phòng mở ra, thức ăn được mang lên, Tiêu Phong lấp tức ngồi xuống động đũa, ăn như hổ đói, buối sáng hắn chưa kịp ăn gì thì bị gọi đi đàm phán bây giờ tất nhiên là rất đói rồi. Cả bọn lập tức động đũa, gần kết thúc bữa ăn, Tiêu Nhược Tuyết quay sang Tiêu Thuỷ, nói vào tai nàng:
-Những mòn này là muội nấu phải k.
-A, vâng, Thiếu Phu Nhân.
-Được rồi, đã nói bao nhiêu lần mà, gọi Tuyết tỷ được rồi.
-Nhưng… -Không những nhỉ gì hết, ta nói vs Phu Quân muội k nghe lời ta.
-Vâng, tuyết tỷ.
-Tốt, giờ ta hỏi muội, muội phải trả lời thật.
-Muội..muội..
-Có phải muội nấu những mòn này.
-Vâng.
-Tốt, muội biết những món này là món Phu Quân thích k?
-Muội..
-Trả lời!
-A, biết.
-Muội yêu Phu Quân phải k.
Tiêu Nhược Tuyết nhìn chằm chắm Tiêu Thuỷ nói, làm Tiêu Thuỷ cực kỳ hoảng sợ, đúng nàng yêu thiếu gia, yêu nhiều hơn chính bản thân nàng, vì vậy, nàng đích thân ra tay làm những món ăn này, nhìn thấy thiếu gia ăn nhiều như vậy nàng rất hạnh phúc, nhưng không ngờ thiếu phu nhân lại phát hiện, nàng sợ thiếu phu nhân đuổi nàng đi ,lúc đó nàng sẽ k được thấy thiếu gia nữa.
-Thiếu Phu Nhân, ngươi không nên đuổi ta đi.
Tiêu Thuỷ hoảng sợ nhìn Tiêu Nhược Tuyết cầu xin, Tiêu Nhược Tuyết khẽ nhìn xung quang rồi kéo Tiêu Thuỷ ra khỏi phòng, phía sau Tiêu Thuỷ mắt mũi xám ngắt đi theo.
Một lúc sau, hai người trả lại phòng, lúc đi Tiêu Thuỷ mặt mũi xám ngắt nhưng giờ khuôn mắt tươi như hoa, đôi màu màu xanh làm tràn đầy nhu tình nhìn Tiêu Phong
Bên trong phong hội nghị, có 3 nam 1 nữ ngồi đối diện nhau, nữ có khuôn mắt vũ mị cặp mắt thu thuỷ câu hồn đoạt phách, thân hình nóng bỏng khơi gợi dục vọng nguyên thuỷ của mọi người, bên cạnh nàng là một trung niên, khí chất thượng vị giả toả ra khắp phòng, đối diện hai người là hai thiếu niên 16, 17 tuổi, đó là Tiêu Phong cùng Tiêu Mộc.
-Không ngờ Tà Đế của Ngạo Thiên là Tứ thiếu gia của Tiêu Gia.
-Nhã Phi tiểu thư k cần ngạc nhiên vậy chứ.
Tiêu Mộc mỉm cười nói. Trong năm người Tiêu Kim, Tiêu Mộc, Tiêu Thuỷ, Tiêu Diễm, Tiêu Thổ thì Tiêu Kim là người cương mãnh, Tiêu Thuỷ là cô nàng ôn nhu nhu nhược, Tiêu Diễm thì y một nữ hoàng, Tiêu Thỗ hơi ngốc 1 tí, Tiêu Mộc thì bên ngoài ấm áp còn bên trong là âm mưu quỷ kế, nhờ Tiêu Mộc mà Ngạo Thiên của Tiêu Phong đã nắm được 1/3 Ô Thản thành, 2 phần còn lại là của Tam Đại Gia Tộc và Mễ Đặc Nhĩ cùng Mộc Gia nắm dữ.
-Không biết Tiêu thiếu gia muốn gì ở chúng tôi.
Nhã Phi nhìn sang trung niên bên cạnh, sau đó nhìn Tiêu Phong nói.
-Muốn nàng có được không.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn Nhã Phi.
-A, vậy đó là vinh dự của Nhã Phi bất qua gia tộc nuôi dạy Nhã Phi, ta phải trả hết.
Nhã Phi nhẹ nhàng nói.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn trung niên bên cạnh Nhã Phi.
-Đằng Sơn trưởng lão, chúng ta chỉ muốn hợp tác với các ngươi, đâu cần kinh động đên 1 cường giả như ông.
-Tà Đế nói sai rồi, 1 tổ chức xuất hiện 5 cái Tam Phẩm Luyện Dược Sư cùng 1 Tứ Phấn Luyện Dược Sư, đủ để lão phu quan tâm rồi, làm này ta chỉ làm người quan sát, còn lại các ngươi cứ đàm phán vs Nhã Phi.
Đằng Sơn trưởng lão mỉm cười nhìn Tiêu Phong cùng Tiêu Mộc chậm rãi nói.
-Haha, Đằng Sơn trưởng lão, ta cũng chỉ đến xem mà thôi, hôm nay mọi việc là của Tiêu Mộc.
Tiêu Phong nhìn Đằng Sơn mỉm cười nói.
-Vậy chúng ta bắt đầu nhỉ.
Tiêu Mộc nở nụ cười ấm áp nhìn Nhã Phi nói.
-Được thôi.
Nhã Phi mở đôi môi đỏ mọng nhìn hắn gật đầu.
-Chúng ta có thể cung cấp đan dược cho các người, nhưng nguyên liệu… -Chúng tôi cung cấp nguyên liệu cho các ngươi, nhưng các ngươi phải cho chúng ta 7 phần thành phẩm.
-Không thể, nhiều nhất là 5 phần.
-Chúng ta cung cấp dược liệu cho các người, sao chỉ có 5 phần.
-Chúng ta vất vả luyện dược tất nhiên là được nhiều hơn.
-Dược liệu là do chúng ta vất vả mới kiếm được.
Hai ngươi Tiêu Mộc, Nhã Phi nói qua nói lại không ai chịu ai.
-Được thôi, chúng ta có thể để cho các ngươi bảy phần nhưng với điều kiện.
Tiêu Mộc suy nghĩ 1 lúc rồi nhìn Nhã Phi nói.
-Điều Kiện gì?
-Chỉ cần Nhã Phi Tiểu thư trở thành thê tử của thiếu gia ta, khi đó chúng ta là người 1 nhà, vậy chuyện làm ăn đơn giản rồi.
Tiêu Mộc vừa nói ra lập tức làm 3 người ngây ra. Nhã Phi nở nụ cười vui vẻ nói.
-Nhã Phi cũng muốn lắm nhưng để Nhã Phi suy nghĩ được k?
Tiêu Phong nhìn Tiêu Mộc rồi nhìn Nhã Phi sau đó cất tiếng với Đằng Sơn.
-Đằng Sơn trưởng lão ta cũng đồng ý với Tiêu Mộc nhưng phu quân của Nhã Phi là Tiêu Mộc chứ k phải ta, người thấy thế nào.
Đằng Sơn nhăn mày suy nghĩ, Tiêu Phong đã có thê tử là Tiêu Nhược Tuyết, nếu lấy Nhã Phi thì chỉ có vì trì thứ, không thể hủ được, còn Tiêu Mộc chắc chắc sẽ trở thành đứng đầu hậu cung, tuy Tiêu Mộc thua kém địa vị của Tiêu Phong nhưng k có bảo nhiêu, nghĩ vậy Đằng Sơn nhìn Tiêu Phong mỉm cười nói.
-Lão phu đồng ý với ý kiến của ngươi, bất quá phải để Nhã Phi tự quyết định.
Tiêu Phong âm thầm gật đầu, không hổ à gia chủ của tam đại gia tộc đế quốc, quyết định như vậy cực kỳ sáng suốt.
-Tiêu Mộc, ta tìm cho ngươi 1 thê tử toàn năng như vậy, cố gắng mà nắm lấy.
-Thiếu gia, ta..
-Được rồi.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn Tiêu Mộc, Tiêu Mộc buồn bục gật đầu, bất quá trong tâm lại tràn đầy cảm kích. Khi nhìn thấy Nhã Phi hắn bị sự khiêu gợi cuả nàng mệ hoặc, ngay lập tức hắn muốn tìm cho nàng phu quân tốt, Tiêu Mộc thấy thiếu gia của mình là người tốt k ngờ Tiêu Phong lại đẩy cho hắn. Tiêu Mộc liền tự hứa phải chăm sóc Nhã Phi cho tốt.
Ra khỏi phòng đấu giá Tiêu Phong nhanh chóng bước đến Bách Hoa Lâu.
Bách Hoa Lâu là tửu lầu vừa mở nhưng rất được chào đón, bởi vì người đứng sau nó là Tà Đề của Ngạo Thiên. Thế lực Ngạo Thiên, một năm trước bỗng nhiêu xuất hiện, với 5 luyện dược sư Tam Phẩm chấn động Ô Thản Thành cùng các thành xung quanh.
Tiêu Phong vừa bước vào Bách Hoa Lâu liều có người dẫn đường cho hắn đến 1 căn phong trên tầng 4, tầng cao nhất Bách Hoa Lâu. Trong phòng là 3 nữ, 2 nam, chính là Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Thuỷ, Tiêu Diễm, Tiêu Kim và Tiêu Thổ. Vừa nhìn thấy hắn 4 người Tiêu Kim liến đứng dậy.
-Thiếu gia.
-Hừ, chắc đạt được Nhã Phi tiểu thư của phòng đấu giá nên đến muộn.
Tiêu Nhược Tuyết chu mỏ, ác liệt nói.
-Haha, đúng là đạt được Nhã Phi nhưng không phải ta.
Tiêu Phong xoa đầu Tiêu Nhược Tuyết nói. Nghe hắn nói vậy, cả bọn cả kinh, Nhã Phi là ai, bọn họ tất nhiêu hiểu rõ.
-Là ai?
Tiêu Nhược Tuyết trừng mắt nhìn hắn hỏi.
-Tiêu Mộc.
-Tiêu Mộc?
Cả bọn cả kinh nhìn Tiêu Phong, đến khi Tiêu Phong gật đầu bọn ho càng gật mình hơn, lúc này Tiêu Phong mới nói ra sự việc cho cả bọn.
Của phòng mở ra, thức ăn được mang lên, Tiêu Phong lấp tức ngồi xuống động đũa, ăn như hổ đói, buối sáng hắn chưa kịp ăn gì thì bị gọi đi đàm phán bây giờ tất nhiên là rất đói rồi. Cả bọn lập tức động đũa, gần kết thúc bữa ăn, Tiêu Nhược Tuyết quay sang Tiêu Thuỷ, nói vào tai nàng:
-Những mòn này là muội nấu phải k.
-A, vâng, Thiếu Phu Nhân.
-Được rồi, đã nói bao nhiêu lần mà, gọi Tuyết tỷ được rồi.
-Nhưng… -Không những nhỉ gì hết, ta nói vs Phu Quân muội k nghe lời ta.
-Vâng, tuyết tỷ.
-Tốt, giờ ta hỏi muội, muội phải trả lời thật.
-Muội..muội..
-Có phải muội nấu những mòn này.
-Vâng.
-Tốt, muội biết những món này là món Phu Quân thích k?
-Muội..
-Trả lời!
-A, biết.
-Muội yêu Phu Quân phải k.
Tiêu Nhược Tuyết nhìn chằm chắm Tiêu Thuỷ nói, làm Tiêu Thuỷ cực kỳ hoảng sợ, đúng nàng yêu thiếu gia, yêu nhiều hơn chính bản thân nàng, vì vậy, nàng đích thân ra tay làm những món ăn này, nhìn thấy thiếu gia ăn nhiều như vậy nàng rất hạnh phúc, nhưng không ngờ thiếu phu nhân lại phát hiện, nàng sợ thiếu phu nhân đuổi nàng đi ,lúc đó nàng sẽ k được thấy thiếu gia nữa.
-Thiếu Phu Nhân, ngươi không nên đuổi ta đi.
Tiêu Thuỷ hoảng sợ nhìn Tiêu Nhược Tuyết cầu xin, Tiêu Nhược Tuyết khẽ nhìn xung quang rồi kéo Tiêu Thuỷ ra khỏi phòng, phía sau Tiêu Thuỷ mắt mũi xám ngắt đi theo.
Một lúc sau, hai người trả lại phòng, lúc đi Tiêu Thuỷ mặt mũi xám ngắt nhưng giờ khuôn mắt tươi như hoa, đôi màu màu xanh làm tràn đầy nhu tình nhìn Tiêu Phong