Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)

Chương 32 : Tiêu Nhã

Ngày đăng: 02:04 27/06/20

-Ư…ư.
Huân Nhi khẽ mở đôi mắt của của mình, giấc ngủ này của nàng thật thoải mài, đây là giấc ngủ ngon nhất từ khi mẫu thân nàng mất, khẽ nheo đôi mắt thích nghi với ánh sáng trong phòng, đập vào mắt nàng là khuôn mắt của Phu Quân. Đưa tay vuốt má hắn, trong lòng Huân Nhi hiện lên từng cảm xúc khó hiểu.
-Phu Quân của ta, sao chàng lại ở sâu trong tim ta như vậy.
Huân Nhi nhìn Tiêu Phong ánh mắt tràn đầy nhu tình nhẹ nhàng nói.
-Vì nàng sinh ra là để trở thành thê tử của ta.
Tiêu Phong bỗng mở mắt mỉm cười nhìn Huân Nhi nói.
-A…Chàng…chàng dậy lúc nào.
-Ta dậy từ lâu rồi nhưng ai bảo Huân Nhi của ta xinh đẹp như vậy đành ngắm nàng thôi.
Nghe hắn nói khuôn mắt trắng nõn của Huân Nhi chợt đỏ bừng lên, đôi mắt đẹp cong lên thành hình trăng non làm nàng càng đẹp hơn. Tiêu Phong mỉm cười ôm nàng nằm trên người hắn, làm vậy khuôn mặt của Huân Nhi càng đỏ hơn.
-Phu Quân.
-Xem nào, càng nhìn lại thấy nàng càng đẹp.
Huân Nhi đỏ bừng mặt dùi đầu vào ngực hắn để che đi khuôn mặt ngượng ngùng của nàng nhưng trong lòng lại tràn đầy ngọt ngào, ai mà chả thích người mình yêu thương khen cơ chứ.
-Huân Nhi, ta yêu nàng.
Tiêu Phong nâng đầu Huân Nhi lên nhìn thằng vào đôi mắt bảo thạch của nàng ôn nhu nói.
-A!
Huân Nhi kinh ngạc nhìn hắn, dù nàng đã gọi hắn là Phu Quân nhưng lời yêu hắn vậy chưa bao giờ nói, không ngờ hắn lại thốt ra vào lúc này làm nàng vừa kinh ngạc vừa hạnh phúc.
-Vì không để nàng chạy mất ta dùng chiếc nhẫn này cột nàng cả đời ở lại bên cạnh ta.
Tiêu Phong mỉm cười nhìn nàng, cầm lấy tay trái của nàng rồi đeo lên ngón tay 1 chiếc nhẫn khắc hình hoa sen.
-Đây…ta… -Haha, ta chính thức thông báo, nàng chính là con dâu của Tiêu Gia là thê tử xinh đẹp của Tiêu Phong ta.
Tiêu Phong xoa đầu nàng nhẹ nhàng nói. Khuôn mặt Huân Nhi bừng sáng lên, cuối cùng nàng đã là con dâu của Tiêu Gia là thê tử của Phu Quân. Nhìn Tiêu Phong, đôi mắt bảo thạch của nàng ẩn chứa hơi nước, cúi đầu áp đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng của mình vào miệng hắn, Huân Nhi nàng thật hạnh phúc.
-Nào hai người dậy ăn sáng nào.
Huân Nhi đang nằm trong lòng Tiêu Phong nỉ non thì tiếng của Tiêu Nhược Tuyết vang lên.
-Dậy ăn sáng nào.
Tiêu Phong hôn lên trán nàng nói.
-Vâng.
Huân Nhi hạnh phúc gật đầu.
Hôm nay chính là lễ trưởng thành của Tiêu Gia, các thiếu niên thiếu nữ mặt mũi lo lắng. Tiêu Phong, Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Nhu và Huân Nhi bốn người cùng nhau đến huấn luyện trường, cô nàng Tiêu Nhu từ sau việc công pháp thì khí chất ôn nhu của nàng bị thay thành khí chất ỷ lại, nàng bây giờ đang ngồi trong lòng hắn, trừ khi chuẩn bị thức ăn cho hắn, còn không nàng sẽ không rời khỏi người hắn.
Lúc này huấn luyện trường đã đầy người, đám người Tiêu Phong liền tìm 1 tán cây để tá túc chờ buổi lễ trưởng thành diễn ra, nhưng bọn họ vừa nghỉ 1 tí thì 1 nữ nhân với khuôn mặt đằng đằng sát khí bước đến.
-Tiêu Phong ngươi dám đánh Tiêu Sơn đệ đệ của ta.
Nữ nhân đến trước mặt bọn họ quát.
-Tiêu Ngọc ngươi dám đ-ng vào đệ đệ của ta thử xem.
Nữ nhân đằng đằng sát khí đi đến nhưng vừa nghe tiếng quát vang lên thì sỡ hãi nói.
-Nhã Nhã, ta tìm lầm người vậy nhé, ta đi trước.
Thì ra nữ nhân đó là Tiêu Ngọc.
-Tỷ tỷ.
Tiêu Nhược Tuyết nhìn thấy nữ nhân đó thì thất thân kêu 1 tiếng rồi lao đến.
-Tuyết Nhi muội trưởng thành lên k ít nhỉ.
Thì ra nữ nhân này là Tiêu Nhã, tỷ tỷ của Tiêu Phong vào Nhược Tuyết.
-Tỷ, người ta đã đính hôn rồi, sao không lên được.
Nhược Tuyết nhào vào trong lòng Tiêu Nhã làm nũng, đối với Nhược Tuyết, Tiêu Nhã như Mẫu Thân của mình vậy.
-Dù muội có xuất giá thì trong mắt tỷ ngươi cũng chỉ là tiểu nha đầu thôi.
Tiêu Nhã ôn nhu vuốt ve Nhược Tuyết nói.
Bên kia Tiêu Phong nhìn Tiêu Nhã khẽ nhíu mày, nhìn vào Tiêu nhã hắn cũng k phát hiện một tia huyết mạch nào giữa hai người, nhìn sang Tiêu Nhược Tuyết hắn càng sững sốt hơn, không ngờ nàng cũng k cùng huyết mạch với hắn. Đây là Tiêu Phong dùng Luân Hồi Nhãn nhìn Tiêu Nhã, không ngờ lại phát hiện 2 người k cùng huyết thống với mình. Tiêu Phong nghi hoặc nhìn lên nơi cao tầng Tiêu Gia ngồi, nhìn Tiêu Hà, mắt phải của Tiêu Phong hiện lên 6 vòng tròn đồng tâm.
-A!
Thông tin nhận được từ mặt phải truyền đến làm Tiêu Phong không kìm được mà kêu lên.
-Chàng sao thế?
Nghe tiếng kêu của hắn, 4 nàng đồng thời nhìn về phía hắn lo lắng hỏi.
-À không sao, chỉ là nhìn thấy Tỷ tỷ nên vui quá thôi.
Tiêu Phong nhìn 4 nàng mỉm cười nói.
-Ngươi cũng lớn hơn xưa rồi nhỉ.
Tiêu Nhã qua đầu nhìn nam tử trước mặt, lúc nàng đi, hắn chỉ là 1 tên phế vật bị gia tộc ruồng bỏ, nhưng khi nàng trở về, thì hắn trở thành thiên tài của gia tộc, sự chuyển biến này làm cho nàng, tỷ tỷ của hắn cũng không thể tin được.