Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)
Chương 6 : Đính hôn
Ngày đăng: 02:04 27/06/20
Hôm nay, Tiêu Gia có tin vui, con gái của đệ đệ Tộc trưởng Tiêu Nhược Tuyết bước vào Đấu Giả, kèm theo là tin nàng đính hôn vs Tiêu Phong người mà được cho là phế vật làm bao con tin của thiếu niên Tiêu Gia tan vỡ. Trong đại sảnh Tiêu Gia, Tiêu Nhược Tuyết ôm lấy tay Tiêu Phong, trên môi nở nụ cười ngọt ngào, còn đâu hình dàng lạnh lùng của Băng Tuyết Nữ Thần.
"Hôm nay là buổi đính hôn của Tuyết Nhi, mọi người cứ vui chơi thõa thích" Tiêu Chiến nhìn xung quanh mỉm cười nói.
"Cảm ơn Tộc Trưởng" Mọi người hô to.
"Nghi thức đính hôn bắt đầu" Đại trưởng lão từ sau nhà bước ra hô to. Sau một hồi lễ này lễ nọ, cuối cùng lễ đính hôn cũng kết thúc, tiếp theo là ăn tiệc. Tại bàn của Tiêu Phong, gồm hắn, Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Viêm, Huân Nhi, Tiêu Mị, Tiêu Ninh và 4 người khác ngồi thành 1 bàn. Tiêu Phong quan sát Tiêu Viêm vs Huân Nhi một lúc lâu thì kết luận, đây không giống nguyên tác. Huân Nhi cực kỳ lạnh lùng với Tiêu Viêm, đâu phải bộ mặt ngọt ngào luôn gọi "Tiêu Viêm ca ca".
"Kaka, Tiêu Viêm ca ca, Huân Nhi này đệ nhận a" Tiêu Phong tà ác nghĩ.
"Phu Quân, chàng cười gì khiếp thế" Tiêu Phong đang YY thì Tiêu Nhược Tuyết đánh thức hắn, xung quanh mọi người nhìn hắn bằng anh mắt quái dị.
"Haha, ta nghĩ một ít việc ấy mà"Tiêu Phong ngượng ngùng gãi đầu, bỗng 1 đạo sát khí thoáng qua, chốc lát biến mất, Tiêu Phong nghi hoặc nhìn về phía nơi đó, thấy Tiêu Viêm đang liếc nhìn Tiêu Nhược Tuyết, trong mắt là sự chiếm hữu mãnh liệt.
'Hừ, Tiêu Viêm, mong ca ca ngươi đừng làm chuyện có lỗi với ta nếu không..hừ' Sau buổi lễ, Tiêu Phong trở về phòng, khoang chân trên gường tu luyện.
"Đinh, kí chủ nhận được nhiệm vụ phụ'Nắm giữ Ô Thản Thành'"
*Nắm gữi Ô Thản Thành Cấp độ: S.
Phần Thưởng: Truyền Thừa của Kiếm Ma Độc cô cầu bại.
Nội dung nhiệm vụ: Trước khi Già Nam học viện đến tuyển sinh, thành công nắm giữ Ô Thản Thành trong tay.
Nhìn nội dung nhiệm vụ, Tiêu Phong thật khóc không ra nước mắt. Trước khi Già Nam học viện tuyển sinh, có nghĩa là 1-2 năm nữa. Trong khi đó Ô Thản Thành là nơi 3 đại gia tộc cắm rễ không biết bao nhiêu năm, hắn có thể chén chân vào sao. Nhưng thấy phần thưởng thì Tiêu Phong hưng phấn không thôi, Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại a, nhân vật từng phong vận 1 cõi a, từ khi xuất đạo không 1 lần thách bại a.
"Cốc cốc" Tiêu Phong đang hưng phần nghĩ cách để lấy được phần thưởng thì tiếng gõ cửa đã đánh thức hắn.
"Ai?" Tiêu Phong bước xuống giường hỏi..
"Phu Quân, là thiếp" Ngoài cửa vang lên thanh âm của Tiêu Nhược Tuyết. Tiêu Phong vội vàng ra mở cửa. Mở cửa ra, trước mặt hắn là Tiêu Nhược Tuyết, khuôn mặt đỏ bừng, trong tay là chiếc gối ngủ, trên người mặc 1 bộ quần áo ngủ, đâu cúi xuống không giám ngẩn đầu nhìn hắn. Vừa nhìn Tiêu Phong liền biết nàng muốn ngủ cùng hắn.
"Tuyết Nhi, có việc gì sao" Dù đã biết ý định của nàng như Tiêu Phong vẫn muốn trêu chọc nàng 1 phen.
"Thiếp...thiếp..đến làm ấm giường cho chàng" Nghe hắn hỏi, Tiêu Nhược Tuyết càng xấu hổ, nhưng vì hạnh phúc của mình nàng không thề rút lui, sau một hồi ấp úng, nàng lên lấy lý do vô lý nhất: làm ấm giường.
"Làm ấm giường ha hahah " Tiêu Phong sửng sốt sau đó liền cười phá lên, cô nàng này lấy lý do cũng củ chuối quá a.
"Hắc hắc, vậy mời thê tử yêu quý của ta vào a" Tiêu Phong không nhịn được cười hắc hắc, sao đó mời nàng vào.
"Chàng...".
Nghe hắn cười, Tiêu Nhược Tuyết liền trừng đôi mắt đẹp lên lườm hắn 1 cái rồi bước vào phòng. Tuy đã nhiều lần bước vào phòng hằn, nhưng bây giờ Tiêu Nhược Tuyết lấy thân phận là thê tử để vào phòng phu quân, nàng vừa khẩn trương vừa hưng phấn. Bước đến gần gường, quay đầu nhìn liền thấy hắn nhìn theo nàng, nàng như nữ hài tử làm sai chuyện, có tật giật mình liều quay đầu nhìn về phía trước. Bước lên chiếc giường mà Tiêu Phong đã ngủ 15 năm nay, con tim Tiêu Nhược Tuyết như con nai nhảy loạn. Ngửi thấy khí tức nam tử nồng đậm của hắn, Tiêu Nhược Tuyết cảm thất như được hắn ôm vào lòng vậy. Nghiêng người nhìn Tiêu Phong, nàng liền thấy hắn đang thay áo quần, nghĩ đến đều tiếp theo, nàng liền đỏ mặt đem cả người dấu trong chăn.
Tiêu Phong thấy trời đã khuya, ý định tu luyện bị Tiêu Nhược Tuyết đến mà tan vỡ, cuối cùng quyết định đi ngủ. Bước lên gường, thấy Tiêu Nhược Tuyết dấu cả ngươi trong chăn, Tiêu Phong liền muốn trêu chọc nàng.
"Haiz, trời nóng vậy chắc ta cởi truồng ngủ a" Tiêu Phong cao giọng giả vờ bắt đầu cởi áo. Tiêu Nhược Tuyết nghe tiếng của hắn thì giật mình vùng dậy.
"Không được, ai cho phép chàng..." Tiêu Nhược Tuyết hùng hổ nói, nhưng thấy hắn nhìn nàng bằng ánh mắt trêu chọc, nàng liền biết mình bị lừa.
"Chàng...." Tiêu Nhược Tuyết gọi 1 tiếng liền ngượng ngùng sa vào lòng hắn. Thấy nàng xấu hổ, hắn cũng không đành lòng trêu chọc nàng nữa.
"Đi ngủ thôi" Tiêu Phong cúi đầu hôn lên trán Tiêu Nhược Tuyết rồi nói.
"Vâng" Tiêu Nhược Tuyết ngoan ngoãn đáp.
Để Tiêu Nhược Tuyết ở trong lòng, Tiêu Phong chậm rãi nằm xuống gường, Tiêu Nhược Tuyết rút đầu vào lòng hắn, chiếc mũi tham lam hít lấy khí tức của hắn, dần dần nàng cũng chìm vào giấc ngủ, cái môi anh đào nở nụ cười ngọt ngào.
"Hôm nay là buổi đính hôn của Tuyết Nhi, mọi người cứ vui chơi thõa thích" Tiêu Chiến nhìn xung quanh mỉm cười nói.
"Cảm ơn Tộc Trưởng" Mọi người hô to.
"Nghi thức đính hôn bắt đầu" Đại trưởng lão từ sau nhà bước ra hô to. Sau một hồi lễ này lễ nọ, cuối cùng lễ đính hôn cũng kết thúc, tiếp theo là ăn tiệc. Tại bàn của Tiêu Phong, gồm hắn, Tiêu Nhược Tuyết, Tiêu Viêm, Huân Nhi, Tiêu Mị, Tiêu Ninh và 4 người khác ngồi thành 1 bàn. Tiêu Phong quan sát Tiêu Viêm vs Huân Nhi một lúc lâu thì kết luận, đây không giống nguyên tác. Huân Nhi cực kỳ lạnh lùng với Tiêu Viêm, đâu phải bộ mặt ngọt ngào luôn gọi "Tiêu Viêm ca ca".
"Kaka, Tiêu Viêm ca ca, Huân Nhi này đệ nhận a" Tiêu Phong tà ác nghĩ.
"Phu Quân, chàng cười gì khiếp thế" Tiêu Phong đang YY thì Tiêu Nhược Tuyết đánh thức hắn, xung quanh mọi người nhìn hắn bằng anh mắt quái dị.
"Haha, ta nghĩ một ít việc ấy mà"Tiêu Phong ngượng ngùng gãi đầu, bỗng 1 đạo sát khí thoáng qua, chốc lát biến mất, Tiêu Phong nghi hoặc nhìn về phía nơi đó, thấy Tiêu Viêm đang liếc nhìn Tiêu Nhược Tuyết, trong mắt là sự chiếm hữu mãnh liệt.
'Hừ, Tiêu Viêm, mong ca ca ngươi đừng làm chuyện có lỗi với ta nếu không..hừ' Sau buổi lễ, Tiêu Phong trở về phòng, khoang chân trên gường tu luyện.
"Đinh, kí chủ nhận được nhiệm vụ phụ'Nắm giữ Ô Thản Thành'"
*Nắm gữi Ô Thản Thành Cấp độ: S.
Phần Thưởng: Truyền Thừa của Kiếm Ma Độc cô cầu bại.
Nội dung nhiệm vụ: Trước khi Già Nam học viện đến tuyển sinh, thành công nắm giữ Ô Thản Thành trong tay.
Nhìn nội dung nhiệm vụ, Tiêu Phong thật khóc không ra nước mắt. Trước khi Già Nam học viện tuyển sinh, có nghĩa là 1-2 năm nữa. Trong khi đó Ô Thản Thành là nơi 3 đại gia tộc cắm rễ không biết bao nhiêu năm, hắn có thể chén chân vào sao. Nhưng thấy phần thưởng thì Tiêu Phong hưng phấn không thôi, Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại a, nhân vật từng phong vận 1 cõi a, từ khi xuất đạo không 1 lần thách bại a.
"Cốc cốc" Tiêu Phong đang hưng phần nghĩ cách để lấy được phần thưởng thì tiếng gõ cửa đã đánh thức hắn.
"Ai?" Tiêu Phong bước xuống giường hỏi..
"Phu Quân, là thiếp" Ngoài cửa vang lên thanh âm của Tiêu Nhược Tuyết. Tiêu Phong vội vàng ra mở cửa. Mở cửa ra, trước mặt hắn là Tiêu Nhược Tuyết, khuôn mặt đỏ bừng, trong tay là chiếc gối ngủ, trên người mặc 1 bộ quần áo ngủ, đâu cúi xuống không giám ngẩn đầu nhìn hắn. Vừa nhìn Tiêu Phong liền biết nàng muốn ngủ cùng hắn.
"Tuyết Nhi, có việc gì sao" Dù đã biết ý định của nàng như Tiêu Phong vẫn muốn trêu chọc nàng 1 phen.
"Thiếp...thiếp..đến làm ấm giường cho chàng" Nghe hắn hỏi, Tiêu Nhược Tuyết càng xấu hổ, nhưng vì hạnh phúc của mình nàng không thề rút lui, sau một hồi ấp úng, nàng lên lấy lý do vô lý nhất: làm ấm giường.
"Làm ấm giường ha hahah " Tiêu Phong sửng sốt sau đó liền cười phá lên, cô nàng này lấy lý do cũng củ chuối quá a.
"Hắc hắc, vậy mời thê tử yêu quý của ta vào a" Tiêu Phong không nhịn được cười hắc hắc, sao đó mời nàng vào.
"Chàng...".
Nghe hắn cười, Tiêu Nhược Tuyết liền trừng đôi mắt đẹp lên lườm hắn 1 cái rồi bước vào phòng. Tuy đã nhiều lần bước vào phòng hằn, nhưng bây giờ Tiêu Nhược Tuyết lấy thân phận là thê tử để vào phòng phu quân, nàng vừa khẩn trương vừa hưng phấn. Bước đến gần gường, quay đầu nhìn liền thấy hắn nhìn theo nàng, nàng như nữ hài tử làm sai chuyện, có tật giật mình liều quay đầu nhìn về phía trước. Bước lên chiếc giường mà Tiêu Phong đã ngủ 15 năm nay, con tim Tiêu Nhược Tuyết như con nai nhảy loạn. Ngửi thấy khí tức nam tử nồng đậm của hắn, Tiêu Nhược Tuyết cảm thất như được hắn ôm vào lòng vậy. Nghiêng người nhìn Tiêu Phong, nàng liền thấy hắn đang thay áo quần, nghĩ đến đều tiếp theo, nàng liền đỏ mặt đem cả người dấu trong chăn.
Tiêu Phong thấy trời đã khuya, ý định tu luyện bị Tiêu Nhược Tuyết đến mà tan vỡ, cuối cùng quyết định đi ngủ. Bước lên gường, thấy Tiêu Nhược Tuyết dấu cả ngươi trong chăn, Tiêu Phong liền muốn trêu chọc nàng.
"Haiz, trời nóng vậy chắc ta cởi truồng ngủ a" Tiêu Phong cao giọng giả vờ bắt đầu cởi áo. Tiêu Nhược Tuyết nghe tiếng của hắn thì giật mình vùng dậy.
"Không được, ai cho phép chàng..." Tiêu Nhược Tuyết hùng hổ nói, nhưng thấy hắn nhìn nàng bằng ánh mắt trêu chọc, nàng liền biết mình bị lừa.
"Chàng...." Tiêu Nhược Tuyết gọi 1 tiếng liền ngượng ngùng sa vào lòng hắn. Thấy nàng xấu hổ, hắn cũng không đành lòng trêu chọc nàng nữa.
"Đi ngủ thôi" Tiêu Phong cúi đầu hôn lên trán Tiêu Nhược Tuyết rồi nói.
"Vâng" Tiêu Nhược Tuyết ngoan ngoãn đáp.
Để Tiêu Nhược Tuyết ở trong lòng, Tiêu Phong chậm rãi nằm xuống gường, Tiêu Nhược Tuyết rút đầu vào lòng hắn, chiếc mũi tham lam hít lấy khí tức của hắn, dần dần nàng cũng chìm vào giấc ngủ, cái môi anh đào nở nụ cười ngọt ngào.