Ngày Em Đến
Chương 75 :
Ngày đăng: 04:42 19/04/20
Tư duy logic không giống người bình thường? Không giống thế nào?
“Không phải là bệnh tâm thần chứ ạ?” Cô hỏi một cách phản xạ có điều kiện.
Vệ Cẩm Huyên bật cười, khi Tư Ninh gặp những chuyện những người quái lạ, nếu không nghĩ tới ma quỷ thì chính là nghĩ tới bệnh tâm thần, đáng yêu đến mức khiến người ta xót xa, nếu không phải bị ám ảnh quá sâu sắc, cô sẽ không thể nào lập tức nghĩ ngay đến hai khả năng này? Nói cho cùng, vẫn là những chuyện trong quá khứ đã làm cô sợ hãi.
Anh lắc đầu phủ nhận: “Là người bình thường, chỉ có điều suy nghĩ rất kỳ lạ. Hôm qua, Lương Bân bảo cô ta đến xin lỗi Trân Trân, em biết cô ta nói thế nào không?” Anh hỏi xong cũng không đợi Trương Tư Ninh trả lời mà nói tiếp: “Cô ta nói, bản thân cô ta cũng chỉ vì bất đắc dĩ muốn cứu anh mình mà thôi, nếu anh truy cứu trách nhiệm của cô ta, thì anh chính là một kẻ độc ác, không phân biệt phải trái, nói Lương Bân chỉ biết giúp đỡ người ngoài gì gì đó, nói rất nhiều, bản thân cô ta còn tỏ ra rất uất ức, tựa như cô ta làm gì cũng đúng, còn ai làm trái ý cô ta là sai hết.”
Đây là quái quỷ gì vậy!
Bạch Liên Hoa trong truyền thuyết chắc cũng phải bái lạy cô ta làm sư phụ! Chắc cô ta nghĩ mình là nữ vương quá!
“Có phải cô ta giả vờ không ạ?” Trương Tư Ninh suy đoán, đối với một số người mà nói, nói dối là việc đơn giản giống như ăn cơm vậy, có thể vì lo sợ bị truy cứu trách nhiệm nên giả ngây giả dại.
Vệ Cẩm Huyên nói: “Lão Mạnh cũng nhận định giống anh, anh tin tưởng khả năng nhìn người của ông ấy.”
Ngay cả lão Mạnh cũng đã nói vậy, thì có lẽ cái người tên Vạn Diệu Hàm kia thật sự là một nhân vật kỳ quái hiếm thấy. Hơn nữa cho dù mắt của lão Mạnh và Vệ tiên sinh nhà cô bị đánh lừa đi nữa, thì đó cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là…. “Vậy kết quả sao rồi ạ? Không lẽ bởi vì đầu óc cô ta bất thường nên không cần phân biệt đúng sai mà bỏ qua hết những chuyện đã gây ra?”
“Không phải bỏ qua chuyện cũ,” Vệ Cẩm Huyên im lặng một lúc: “Mà là không thể truy cứu.”
Lại chuyển ngoặc thần kỳ nữa!
Vệ Cẩm Huyên sớm đã có tính toán, anh nói: “Chuyện này không vội, Sầm gia có tiền, Sầm Giang còn có thể chịu đựng, đợi qua giai đoạn này tinh thần Trân Trân ổn định lại để nó tự quyết định.” Loại chuyện thế này, ngoại trừ bản thân đương sự ra, cho dù là anh trai cũng không quyết định được.
Trương Tư Ninh đã biết được những điều mình muốn, nằm ngẫm nghĩ một lúc rồi nhìn lên đồng hồ thấy thời gian không còn sớm đã gần giữa trưa, liền chui ra khỏi ngực anh, vươn vai một cái: “Hôm nay thứ bảy mà anh vẫn phải đến công ty sao?”
Vệ Cẩm Huyên gật đầu: “Hạ Tuấn đã chuẩn bị xong giấy tờ, thứ hai sẽ làm thủ tục sang tên, thứ ba chúng ta đi nhận giấy đăng ký kết hôn.”
Trương Tư Ninh chớp chớp mắt, đến khi đại não phản ứng kịp lời anh nói thì có chút bất mãn: “Anh cũng quá tùy tiện mà, cho dù là đi lãnh giấy đăng ký thì cũng phải chọn ngày tốt chứ?” Vì hai người đã thảo luận trước chuyện này, nên khi anh nói đi lãnh giấy đăng ký kết hôn gì đó cô cũng không bất ngờ, chỉ có điều lãnh giấy xong sẽ trở thành vợ chồng hợp pháp, chuyện cả đời chỉ có một lần vậy mà anh chọn đại một ngày ngẫu nhiên như vậy, khó trách cô cảm thấy không vui.
Vệ Cẩm Huyên gõ lên đầu cô: “Biết ngay mà, bé con mê tín này.” Vừa nói vừa lấy di động trên tủ đầu giường, mở lịch ra cho cô xem: “Thấy chưa, thứ ba, thích hợp cưới gả.”
Trương Tư Ninh bò lại gần nhìn thoáng qua, lầm bầm trong miệng: “Xem như anh có tâm.”
Hai người lăn lộn dây dưa mãi trên giường đến tận giữa trưa, bụng cũng trống rỗng kêu đói. Trương Tư Ninh đánh răng rửa mặt trước, sau đó lấy thuốc mỡ anh đang cầm giúp anh bôi quét loạn xạ, đợi thuốc khô xong mới giúp anh gắn chân giả vào, rồi hôn lên mặt anh một cái: “Em xuống lầu xem có cái gì ăn, lát nữa sẽ bưng lên.”
Anh nhìn cô, dịu dàng nói được.
Tuy bầu trời khá âm u nhưng có lẽ sẽ không mưa. Ăn cơm xong, Vệ Cẩm Huyên đến công ty, Trương Tư Ninh cũng đi tới tiệm, vì bữa giờ trời mưa nên cửa tiệm của cô vẫn chưa gắn biển hiệu lên, tối qua Hứa Dương điện thoại nói nếu hôm nay trời không mưa thì buổi chiều sẽ gắn biển hiệu, ngày mai bàn ghế cô đã đặt cũng sẽ được giao đến, lúc đó sẽ khá bận rộn, còn chuyện của Vệ Trân Trân, cô không để ý tới nữa, vì ngoài việc tham gia náo nhiệt cô cũng không giúp được gì.
Bởi vì quyết định không nhiều chuyện nữa, lo tập trung làm việc của mình, nên thời gian trôi qua rất nhanh, biển hiệu đã gắn xong, ngày hôm sau các loại bàn ghế được đưa đến, lại mất thêm một ngày để sắp xếp. Thứ hai ký thủ tục sang tên phần tài sản còn lại, hôm nay thứ ba, là ngày đi nhận giấy đăng ký kết hôn.