Ngày Em Đến
Chương 96 :
Ngày đăng: 04:42 19/04/20
Đánh một trận lớn đánh thẳng luôn vào tù…..
Trương Tư Ninh cạn lời chỉ biết nhìn ông xã nhà mình hỏi: “Vậy bây giờ anh trai Hàng Yến đâu ạ?”
Vệ Cẩm Huyên thoáng nhìn qua ông cụ, thấy sắc mặt ông vẫn tốt, liền nhỏ giọng đáp: “Mất tích, vợ con cũng không thấy.”
Thật được mà, chuyện này có gì không rõ nữa! Tuy cô không biết anh trai Hàng Yến, nhưng chỉ cần nhìn nhân phẩm của người đàn bà này, cũng biết người anh trai kia chẳng tốt lành gì. Hiện tại cả nhà đều không thấy, trừ chạy trốn thì còn gì để giải thích nữa?
Ông cụ nghe nói ồn ào cả buổi trời biết được anh trai Hàng Yến chính là kẻ đầu têu khiến con trai mình lao vào lửa như con thiêu thân, trong lòng bực tức mức nào khỏi phải nói, giận đến phát hỏa, Vệ tiên sinh thấy vậy nháy nháy mắt với Trương Tư Ninh, Trương cô nương liền vội vàng đưa tiểu mũm mĩm đang ôm trong lòng qua cho ông cụ: “Ông nội, Vệ khoai tây muốn ông ôm.”
Nhóc con Vệ khoai tây vẫn luôn thích chơi với ông cụ, mặc dù không hiểu mẹ mình đang nói gì nhưng chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến việc tiểu mũm mĩm thích ông cụ, cu cậu chảy nước miếng bị mẹ xách dưới nách đưa ra giữa không trung, hướng về phía ông cụ a a hớn hở kêu lên.
Ông cụ vừa nhìn thấy tiểu bảo bối cười với mình, bao nhiêu bực tức trong lòng liền tan biến, ông vừa ôm Vệ tiểu béo vừa mắng Trương Tư Ninh: “Có ai ôm con như con không chứ.”
Trương Tư Ninh bật cười: “ Ông à, bây giờ đừng nghĩ ngợi gì hết, mọi chuyện đã vậy rồi, có tức giận cũng vô ích, chỉ khiến bản thân mình sinh bệnh thôi, như vậy ngoại trừ người thân của mình thì có ai đau lòng đâu đúng không ạ? Ông phải kiên trì, đừng vì những thứ không liên quan đến mình mà khiến mình bị uất ức.”
Ông cụ nhìn cháu gái, rồi nhìn cháu rể, cuối cùng cúi đầu nhìn Vệ khoai tây trong lòng, hốc mắt có chút ẩm ướt, haizz một tiếng: “Vì Khoai Tây, ông phải sống lâu mấy năm nữa, ông tức chết rồi, không phải tiện nghi cho kẻ khác sao!”
Thật ra Trương Tư Ninh cũng đã có linh tính trước việc này, nên cũng không ngạc nhiên lắm, cô im lặng một lúc rồi nói: “Em có nghe Dương Dương nói, sau khi ba em ra tù, ông làm rùm beng lên đòi ly hôn Hàng Yến, Hàng Yến cũng náo loạn rất dữ dội, bên đó hỗn độn rối tinh rối mù, em không muốn để ông nội về bị người ta coi thường, nhưng em biết, nếu ông không về chắc chắn sẽ rất lo lắng, lần này đắc tội nhiều bà con họ hàng như vậy, có khả năng ông muốn trở về xin lỗi họ, nhưng những người đó đang nóng giận như vậy, sao có thể nói chuyện đàng hoàng tử tế được, lỡ như làm ông nội tức quá tắt thở luôn thì làm sao bây giờ?”
Vệ tiên sinh vuốt ve mái tóc trơn bóng mềm mại của cô, chạm trán mình vào trán cô: “Không muốn ông nội về đó sao?”
“Dạ, không muốn.”
“Vậy đợi ông nội về đó mấy ngày, xem xét tình hình, chúng ta liền gọi điện thoại nói Vệ khoai tây rất nhớ ông, cứ khóc suốt, lúc đó anh ở bên cạnh véo con một cái để nó khóc lóc đáng thương một chút, ông cụ xót cháu, chắc chắn sẽ trở lại ngay.”
Trương Tư Ninh giơ tay đẩy đầu ông xã ra xa một chút, nhìn trên nhìn dưới: “Em nói nè Vệ tiên sinh, chủ ý này của anh cũng quá thô bạo mà, anh có phải là ba ruột không vậy?”
Thật ra Vệ Cẩm Huyên còn muốn lấy lý do con bệnh để gạt ông cụ trở lại, nhưng không nỡ trù rủa con, nên chỉ có thể sử dụng phương pháp này.
“Vậy em nói biện pháp của anh có hữu ích không nào?”
Trương Tư Ninh hừ hừ hai tiếng, bẹo khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngốc ra của nhóc con, rất có lương tâm nói: “Chuyện này….đến lúc đó thử một chút xem sao.”
Vệ khoai tây vô cùng ngoan ngoãn đang ngồi chơi đồ chơi bên cạnh hoàn toàn không biết trong thoáng chốc mình đã bị cha mẹ vô lương tâm bán đi rồi.