Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Chương 211 :

Ngày đăng: 01:29 19/04/20


- Sao ngươi lại tới đây? Lén trốn ra ngoài à?



Bạch Vân nhỏ giọng hỏi.



- Nha hoàn trung hậu thực thà như ta sao lại làm loại chuyện như lén trốn ra ngoài chứ.



Tiểu Phương hừ mũi khinh thường, tiếp tục nói:



- Hôm nay di mẫu của thế tử bọn ta được thả, ngài ấy đích thân

đi đón người, còn bảo phòng bếp chuẩn bị chậu than, nước lá bưởi và các

loại đồ ăn thức uống may mắn. Cả đống thứ lặt vặt linh tinh đương nhiên

là phải do những nha hoàn phòng bếp có sức lực như bọn ta vận chuyển

rồi. Mấy người bên cạnh thế tử gia đều là gối thêu hoa, trang trí món

ăn, tính toán sổ sách mà có thể mệt thành bệnh, ai dám trông cậy vào họ?



- Cho nên ngươi tiện thể đi xem náo nhiệt?



- Đương nhiên, nhiều chuyện sốt dẻo mà! Lão ni cô bị đày đến

Thận Nghiêm Am lại có thể quay về, còn bỗng chốc trở thành trụ trì Trấn

Ninh Am, đây là chủ đề chắc chắn phải có trong cuộc nói chuyện mấy tháng nay của các phu nhân đấy. Ngươi cũng biết, người bên trên bàn luận đề

tài gì thì người bên dưới cũng sẽ bàn luận theo, dù ta không muốn nghe

cũng biết rõ những ân oán tình thù của các lão ni cô đó. Chờ khi nào

rảnh rỗi, ta sẽ từ từ kể hết cho ngươi nghe, thú vị lắm.



Tiểu Phương rất có lòng chia sẻ những tin tức hóng hớt.



- Được, khi nào rảnh ngươi đến chỗ ta, ta cũng muốn nghe xem các phu nhân nói chuyện như thế nào.



Bạch Vân thấy vẻ mặt rất muốn kể cho bằng hết của Tiểu Phương thì cười cười nói.



Thật ra thì cô biết còn nhiều hơn Tiểu Phương. Phải biết rằng,

cô không chỉ lăn lộn ở Thận Nghiêm Am mười năm mà còn theo các sư phụ

của Thận Nghiêm Am lên kinh, mấy chuyện nội bộ này có cái nào cô không

biết? Nói một cách đơn giản thì chính là vua triều nào thần triều nấy mà thôi. Trấn Ninh Am là đơn vị nửa trực thuộc hoàng gia, dùng để giam giữ và cải tạo các mệnh phụ phu nhân phạm lỗi, các mệnh phụ phu nhân này

lại do hoàng hậu cai quản, cho nên, vị quan lớn nhất của Trấn Ninh Am

chính là hoàng hậu.



Hoàng hậu tiền nhiệm không để tâm đến việc quản lý Trấn Ninh Am, không hề hỏi tới, tùy tiện xem báo cáo là có thể hời hợt cho qua, chỉ

cần không xảy ra sai lầm lớn thì hoàng hậu cũng không buồn để ý tình

hình thực tế của Trấn Ninh Am thế nào; tuy nhiên hoàng hậu mới nhậm chức thì không như vậy; nghe nói trong gia tộc của hoàng hậu từng có một

người sau khi bị giam vào Trấn Ninh Am không lâu thì được báo cáo là

bệnh chết nhưng sau đó âm thầm điều tra mới phát hiện có người đút lót

hối lộ các ni cô để ngược đãi người đó, cuối cùng lỡ tay làm chết người.


- Phương nhi, chủ nhân nhà ta cho mời.



Hoàn toàn là giọng điệu của người bề trên bố thí chút lịch sự cho kẻ dưới.



- Ta không phải nha hoàn của Chiêu Dũng hầu phủ, bà mời chưa chắc ta sẽ đi.



Chỉ có năm đấu gạo mới có thể khiến Tiểu Phương khom lưng, về

phần những người và vật không liên quan đến chén cơm của cô, cô lười hòa nhã xã giao chứ đừng nói đến việc cô và bà ta đã có mấy lần chạm trán

không vui.



- Không biết tốt xấu.



Bà ta hừ lạnh.



- Đừng tưởng rằng ngươi biết chút chuyện râu ria là có thể làm

bộ làm tịch, một nha đầu thấp kém như ngươi mà dám ngang nhiên đến nơi

này. Người đâu, dẫn cô ta đi!



Bà ta nói xong liền hét ra lệnh cho hai nha đầu phía sau bắt người.



- Này! Quế Hoa đại thẩm, bà đang làm gì vậy? Ta là người của

Minh Tuyên hầu phủ chứ không phải người của Chiêu Dũng hầu phủ, bà dám

làm xằng làm bậy à!



Tiểu Phương cao giọng, thu hút ánh mắt của một số người xung quanh.



Quế Hoa? Đầu óc Bạch Vân xoay chuyển thật nhanh, tức thì hiểu

ngay tình hình, cô bèn hơi nghiêng người, lặng lẽ đánh giá ma ma tên Quế Hoa này.



Nhìn có vẻ rất có tiền đồ. Một nha hoàn không xuất thân từ gia

đình nô bộc mà có thể làm đến chức quản sự có máu mặt trong hầu phủ to

như thế, đúng là không dễ dàng. Nếu không phải lập được đại công thì

chính là có tình cảm sâu đậm với chủ tử, không biết vị Quế Hoa đại thẩm

này là trường hợp nào.



Editor: Mình giải thích chút chút về đoạn này,

lúc này Tiểu Phương và Tiểu Vân đang ở Trấn Ninh Am, Tiểu Vân đang mặc

đồ con trai, vì bảo vệ thanh danh cho Tiểu Phương nên 2 người vờ như

không quen biết (dù thực tế là đứng kế bên thì thầm tám chuyện), mà Tiểu Vân cũng biết rõ Tiểu Phương dư sức xử lý mấy tình huống thế này nên

không xía vô giúp đỡ.