Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 162 : Cơ hội
Ngày đăng: 01:26 19/04/20
Andrew Luofu mặc một chiếc áo gió màu đen, bưng một ly rượu đỏ tươi, lẳng lặng đứng sát bên cửa sổ, nhìn những chiếc xe xa xa giống như những con ốc sên đang chậm rãi bò trên đường, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Một trận tiếng đập cửa rất nhỏ, kéo Andrew Luofu từ trong suy tư trở lại hiện thực, nàng khe khẽ thở dài, sau đó điều chỉnh biểu tình một chút, nói: “Vào đi.”
Sau đó cửa phòng bị người đẩy ra, một người đàn ông trung niên mang kính viền vàng đi vào cửa. Ngũ quan của người đàn ông thập phần bình thường, vóc người cũng không tính cao to, chỉ là con ngươi màu lam giấu sau cặp kính mắt thỉnh thoảng lộ ra tinh quang, chứng minh hắn cũng không phải là một phế tài.
Trên thực tế, có thể để cho Andrew Luofu tự mình gặp mặt, không có một ai là phế tài.
“Tiểu thư, đây là tình huống ngày hôm qua của Lý Dật.” Người đàn ông cầm một phần văn kiện đưa cho Andrew Luofu.
Andrew Luofu không xem văn kiện, mà mỉm cười nhìn người đàn ông: “Will, hai ngày nay khổ cực cho anh.”
“Làm việc cho tiểu thư hẳn nên như vậy.” Will mỉm cười, cười thật câu nệ.
Andrew Luofu không nói thêm gì nữa, mà mở văn kiện, lấy ra trang giấy bên trong, tỉ mỉ xem lướt qua.
Nhìn biểu tình cẩn thận tỉ mỉ của Andrew Luofu, Will nhiều ít có chút phiền muộn!
Làm một tình báo viên thủ hạ xuất sắc nhất của Andrew Luofu, hiện tại công tác trọng yếu mỗi ngày của Will cũng chỉ là đi thu thập tình báo về Lý Dật, điều này làm cho hắn thật phiền muộn, đồng thời hắn cũng rõ ràng, người đàn ông gọi là Lý Dật có địa vị vô cùng trọng yếu trong lòng Andrew Luofu!
Đại khái qua vài phút, Andrew Luofu nhìn xong nội dung trong trang giấy, khe khẽ thở dài.
Đây đã là ngày thứ mười nàng thu thập tỉ mỉ tin tức về Lý Dật, nàng không đi gặp Lý Dật, mà là mỗi ngày yên lặng quan tâm từng cử động nhỏ nhất của Lý Dật.
“Tiểu thư, tôi kiến nghị cô nên đi gặp mặt hắn.” Chẳng hiểu vì sao, thấy một người trong dĩ vãng luôn tỏ ra khôn khéo như Andrew Luofu lại lộ ra vẻ mặt thống khổ, Will chợt nghĩ là một loại khinh nhờn.
Andrew nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Will, anh không hiểu. Hắn là một người đàn ông vô cùng mạnh mẽ, sau khi hắn bị người mà hắn tín nhiệm nhất phản bội, trong lòng khẳng định để lại bóng ma. Bằng không, vì sao hắn đi tới nước Mỹ lại không đến tìm tôi!”
Nói đến đây, tâm tình Andrew có chút phức tạp: “Will, anh biết không? Hắn không tin tưởng tôi! Hắn hoài nghi tôi sẽ tạo thành thương tổn đối với hắn!”
Nghe được a Đông nói, Mạnh Thục thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật, nói: “A Đông tới gọi Lý Dật đi qua, các ngươi la hét cái gì? Đều đi luyện quyền cho ta, chuẩn bị đánh nhau với hắc quỷ!”
Không thể không nói, uy vọng của Mạnh Thục trong đoàn người đúng là cực cao, ra lệnh một tiếng, những tên kia lập tức tản ra, đi luyện quyền.
Mà Lý Dật lại cười liếc mắt nhìn Mạnh Thục, nói: “Mạnh huynh đệ, Hải thúc gọi tới, tôi đi làm việc đây.”
Đường Hải ở Los Angeles luôn xưng hô là Hải gia, ở trong bang, ngoại trừ một ít người đặc thù, những người khác cũng gọi hắn là Hải gia, mà Lý Dật cũng như Mạnh Thục, thuộc về một trong những người đặc thù, gọi Hải thúc.
“Anh đi đi.” Mạnh Thuc đọc hiểu ý tứ trong ánh mắt Lý Dật, như có đăm chiêu nói.
Sau đó Lý Dật và a Đông rời khỏi võ quán.
“Mẹ nó, đám thủ hạ Mạnh Thục thật quá kiêu ngạo!” Vừa ra võ quán, a Đông liền mở miệng mắng, biểu tình thật khó chịu.
Lý Dật cười cười nói: “Bọn họ đều là một đám người hiếu chiến, có thể mỗi ngày là vì hướng bao cát phát tiết bất mãn thôi.”
“Có thể là vậy!” Nghe Lý Dật nói như thế, a Đông cười cười nói: “Chính Dật ca lợi hại, vừa tới một vài ngày đã làm bọn họ tâm phục khẩu phục! Nếu như tôi có bản lĩnh như Dật ca thì tốt rồi!”
Dật ca?
Nghe lối xưng hô quen thuộc, trong lòng Lý Dật hơi chấn động, cũng cười nói: “Cũng do mấy người đó phục tôi mà thôi, đại bộ phận người cũng không có!”
“Bản lĩnh của Dật ca mạnh như thế, chung quy có một ngày bọn họ sẽ sùng bái Dật ca như tôi.” A Đông nhếch môi, nở nụ cười hàm hậu.
Lý Dật cười khổ: “Tự tin đối với tôi như thế?”
“Đúng vậy, từ khi tôi tận mắt nhìn thấy Dật ca giết chết Sa Ngư, tôi đã biết Dật ca là người làm đại sự!” A Đông gật đầu, nói: “Nói không chừng hôm nay Hải gia gọi anh đến, muốn anh đi đối phó đám hắc quỷ Phi Châu Bang! Nếu như Dật ca có thể làm tốt chuyện này, như vậy, huynh đệ trong bang hội ngày sau đều sẽ bội phục Dật ca.”
A Đông nói làm trong lòng Lý Dật khẽ động, hắn nhịn không được thầm hỏi chính mình, Đường Hải thật sự có lòng tốt như vậy?