Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 262 : Quyết định của Andrew Loufu

Ngày đăng: 01:27 19/04/20






Sau giờ ngọ, trên bầu trời đã phủ kín mây, những áng mây trôi phiêu bồng, bất thình lình che phủ làm cho nhiệt độ trong thành phố giảm đột ngột. mang đến cho tòa thành thị nầy một bầu không khí mát mẻ! Nhiệt độ thuyên giảm, nhưng dường như vẻ cuồng nhiệt của những con người sống về đêm thì lại không thuyên giảm chút nào. Tựa hồ đối với Las Vegas mà nói, cuộc sống về đêm vĩnh viễn là sự tinh túy của thành phố này.

Bãi đậu Xe bên ngoài khách sạn Metro-Gold vẫn chật kín như thường ngày, dù mỗi loại kiểu dáng Xe hơi sang trọng, các nhân viên an ninh cảnh giác cao độ đứng chung quanh. chỉ đạo cho khách nhân vị trí dừng Xe.

Chẳng qua trong lòng bọn hắn âm thầm oán hận một câu: “Gặp quỷ, thời tiết thực là Chó má!"

Gió thổi mạnh, thoáng lướt nhẹ qua chiếc áo đỎ tươi của Anh Hoa, gió khẽ đùa bỡn, làm cho người ta có thể thưởng thức được những đường cong mỹ diệu trên thân hình của nàng. Đồng thời, gió cũng vuốt ve mái tóc dài phiêu dật kia, tung bay lên. che phủ đi khuôn mặt lạnh lùng vốn có của nàng.

Sau khi đi ra khỏi khách sạn, không đợi Lý Dật phân phó. Anh Hoa chủ động lái Xe tới trước cửa. Lý Dật cũng tùy theo sau. mà chui vào bên trong ô tô.

Xuyên thấu qua kính phản chiếu, Anh Hoa chứng kiến được khuôn mặt của Lý Dật, Xem ra có chút điểm lo lắng, trong lòng nàng bỗng dưng có một cỗ cảm Xúc không nói nên lời.

Mặc dù nàng không biết rốt cuộc Lý Dật đã Xảy ra chuyện gì, nhưng nàng nhìn ra được tâm tình của Lý Dật thực bất ổn, cũng như sự bất ổn của thời tiết trong ngày hôm nay!

“Ði tới khách sạn Kim Tự Tháp!” Sau khi lên Xe, Lý Dật thản nhiên hướng Anh Hoa phân phó một câu. tiếp theo đem ánh mắt quăng ra bên ngoài cửa kính.

Anh Hoa không nói thêm gì. mà yên lặng khởi động ô tô.

Khách sạn Kim Tư Tháp mang phong cách chủ yếu theo hương vị từ Ai Cập. Bên ngoài có một hình “nhân sư" điêu khắc tinh tế. số lượng phòng khách tầm trên dưỚi bảy trăm, là khách sạn quy mô lớn thứ ba trên thế giới. Kim Tự Tháp nằm ở trên đường cái phía nam Las Vegas, tương đối gần phi trường quốc tế McAllen.

Khi ô tô đang chạy trên con đường Las Vegas. Lý Dật Xuyên thấu qua cửa kính có thể chứng kiến ba tia laser màu lam ở trên không trung Xa Xa. Đó chính là đèn huỳnh quang của khách sạn Kim Tư Tháp, cũng là nguyên nhân khiến nó dễ dàng tìm nhất tại Las Vegas đông đúc. Trên nóc nhà khách sạn, có điều chế một chiếc đèn laser hướng thẳng lên trời không, khi màn đêm buông Xuống, coi như ở sân bay McAllen cũng chứng kiến được rõ ràng.

Đương nhiên, đặc điểm lớn nhất của khách sạn Kim Tư Tháp cũng không phải ba tia laser bắn thẳng lên tận trời cao kia. Bức tượng SphinX* trước cửa khách sạn, cùng với chủ thể kim tư tháp mới là đặc điểm lớn nhất của nó! (*: tượng nhân sư. mặt người, mình thú.)

Thời gian kiếp trước, Lý Dật từng đi ngang qua Las Vegas, cũng chứng kiến qua phong thái của khách sạn Kim Tư Tháp nầy rồi. hiện giờ ngắm nhìn lại. nhưng trong lòng vẫn phải rung động không thôi!

Có thể nói, Kim Tự Tháp là một trong những khách sạn có sắc thái mê hoặc lớn nhất mà Lý Dật đã từng chứng kiến qua. Chỉnh thể kiến trúc là một tòa nhà cao tầng chọc trời, bề mặt bọc kính đen tuyền. trơn nhẵn. trước cửa khách sạn trưng bày một pho tượng SphinX cự đại. Một sự kết hợp giữa nền văn minh thần bí của Ai Cập cùng với công nghệ kiến trúc hiện đại. hoàn mỹ dung hợp, quả thực nên Xưng tụng nó là kiệt tác nghệ thuật sáng tạo nhất ở Las Vegas này.

Khi màn đêm buông Xuống, cả khách sạn bị quang mang đèn vàng bao phủ, giống như một tòa thành từ thời cổ đại, tràn ngập khí tức thần bí, mê hoặc. Tựu ngay cả Anh Hoa luôn luôn đối với mọi thứ chung quanh không có hứng thú, sau khi chứng kiến tòa khách sạn to lớn này, trên mặt cũng phải lộ ra một tia biểu tình ngạc nhiên.

“Cô có thể đi ăn một chút gì, hoặc cũng có thể đi shoping ở trong này. Bởi vì khá lâu nữa thì tôi mới đi ra.” Sau khi dừng vào bãi đậu Xe, Lý Dật nhìn Anh Hoa nói.

Anh Hoa lắc đầu, mặt không chút thay đổi. đáp: “Tôi ở trong Xe chờ anh.”

“Ðược rồi!” Lý Dật biết, Anh Hoa Xuất thân là sát thủ cho nên không thích ứng với những địa phương náo nhiệt, bởi vậy cũng không nói thêm gì nữa. Hiển nhiên. Mang theo Anh Hoa đi gặp Andrew Loufu cũng là việc không thích hợp.

Xuống ô tô, Lý Dật chứng kiến Nissen bảo tiêu của Andrew Loufu đang đứng chờ ở trước cửa khách sạn. Dường như đợi Lý Dật đã rất lâu rồi.

Nissen vẫn giống như thường ngày: mặc một bộ âu phục màu đen, thân hình khôi ngô phối hợp cùng khuôn mặt lạnh lùng. làm cho người ta cảm nhận được một loại khí tức cực kì nguy hiểm, phàm là khách nhân tiến vào khách sạn đều sẽ liếc mắt tò mò nhìn Nissen một cái. Thế nhưng hắn đối với chuyện nầy, đều không thèm mảy may để ý.
“Vì sao?” Lý Dật vô thức hỏi.

Andrew Loufu khẽ cười, cười trông thực thương cảm: “Trước kia, tôi từng nghĩ rằng. tôi có khả năng bảo trì thân phận bằng hữu đối với anh. Tôi khờ dại nhận thức rằng giữa hai Chúng ta luôn luôn duy trì tình bằng hữu đó. anh sẽ làm Chuyện của anh, Còn tôi cũng đi làm Chuyện của tôi, không hề Can dự đến nhau. Nhưng bất tri giác tôi đã phát hiện ra....."

Sắc mặt Andrew có chút trắng bệch, thanh âm cũng run run: “Tôi vẫn cho rằng năng lực khống chế bản thân của mình rất mạnh, tôi bài trừ ra hết những cảm Xúc phản nghịch! Nhưng, tôi lại không có cách nào, ngăn cản chính mình yêu anh!”

“Lý, em...yêu...anh...! Em thực sự đã yêu mất rồi..." Andrew Loufu khóc, nước mắt giống như trân Châu theo trong vành mắt tràn ra bên ngoài, nhiễm ướt khuôn mặt Xinh đẹp kia: “Nhưng, anh ơi, em lại không thể không rời Xa anh."

Andrew Loufu nói một tràng như vậy, làm cho Lý Dật toàn thân chấn động, hắn theo bản năng muốn nói cái gì đó. tuy nhiên Andrew lại vươn tay che miệng của hắn: “Anh yêu...em biết rằng anh khó chấp nhận điều này. nhưng Xin anh hãy tha thứ cho sự íCh kỷ của em Em không thể vứt bỏ gia tộc, bởi vì nó đã sinh ra em, cũng giao cho em Sứ mệnh quan trọng. Cuộc đời này, em phải hoàn thành sứ mệnh của mình! Bởi vì gia tộc thật sự cần em”

Nghe Andrew nói Xong, sắc mặt Lý Dật tái nhợt thành một mãnh.

“Anh yêu. mong anh hiểu và thông cảm cho em nhé! Bắt đầu từ ngày mai. phàm là sinh ý liên quan đến anh, em sẽ chuyển giao cho người khác phụ trách. Chờ sau khi bình tâm em mới có thể tiếp tục Xuất hiện ở trước mặt anh.” Nói đến đây, Andrew Loufu nhắm hai mắt lại, lệ Châu nhẹ nhàng lăn xuống khóe miệng của nàng. Giờ khắc này. nàng mới phát hiện, hóa ra nước mắt lại đắng chát như vậy!

Ngắm nhìn gương mắt thương tâm của Andrew Loufu, bỗng nhiên trong lòng Lý Dật chợt nghĩ. nàng đâu cần phải rời Xa mình như vậy. hắn theo bản năng nắm chặt bàn tay của Andrew, Cố gắng níu kéo.

“Lý, đừng mà!" Đột nhiên Andrew Loufu mở mắt, trong giọng nói mang theo một cỗ hương vị khẩn cầu: “Đừng nói thêm gì. được Chứ? Em Xin anh, đừng nói gi cả.” Thanh âm của Andrew Loufu giống như mang theo một cỗ lực lượng vô hình, Chớp mắt rút hết toàn bộ khí lực trên người Lý Dật. lời nói ra đến cửa miệng liền bị trôi tuột vào trong bụng.

Bởi vì hắn không thể cự tuyệt, lời thỉnh Cầu lần đầu tiên của Andrew, đối với hắn!

Chứng kiến Lý Dật hữu khí vô lực dựa vào trên ghế, Andrew Loufu thu bàn tay về. cầm khăn mùi Xoa lau đi nước mắt trên khuôn mặt, sau đó mỉm cười nói: “Lý, Cảm ơn"

Dứt lời. Andrew Loufu đứng dậy, cầm theo chiếc túi màu đen rời đi. Lý Dật không ngăn cản nàng, mà ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng của Andrew biến mất ở trong tầm mắt!

Dưới ánh nến lung linh Soi rọi, sắc mặt của Lý Dật tái nhợt đến mức dọa người, cơ hồ nhìn không thấy một tia huyết Sắc. Hắn theo bản năng móc thuốc lá từ trong túi ra, run rẫy châm lửa, tiếp đó hung hăng rít mạnh!

Đúng vậy, hắn dùng sức rít mạnh! Đến khi Lý Dật hút được nữa điếu thuốc lá, thì bỗng nhiên hắn ngửi thấy được một Cỗ hương vị cháy khét.

“Cháy rồi!" Trong nhà hàng bất thình lình vang lên một đạo thanh âm hoảng sợ, theo sau mọi người giống như nổi cơn điên, dũng mãnh lao ra ngoài cửa.

Bất ngờ Xảy ra biến cố. đã kéo Lý Dật từ trong cơn suy tư trở về hiện thực.

Cháy sao?

Annie....!

Ngay sau đó, tựa như Lý Dật nghĩ tới Chuyện gì, trực tiếp nhẩy dựng lên khỏi ghế, nhanh chóng phóng vọt ra phía cửa.