Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 363 : Cướp hôn (3+4)
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
Lý Dật thật không ngờ, Trần Phong thật không ngờ, dù cả phù dâu Ngô Tinh cũng không nghĩ đến.
Làm phù dâu của Trần Lâm, Ngô Tinh đối với tính chất của một hôn nhân này thập phần rõ ràng: Trần Lâm và Bối Văn đám cưới hoàn toàn là vật hi sinh chính trị cho Trần gia và Bối gia!
Mà Ngô Tinh vốn cũng có bối cảnh cường đại tự nhiên biết rõ chuyện giữa Trần Lâm và Lý Dật Theo nàng Xem ra, Lý Dật thần kì Xuất hiện tại chỗ nầy, Trần Lâm làm cô dâu hẳn nhiên phải kích động mới đúng!
Về phần Trần Phong thì càng không cần phải nói, từ rất sớm hắn đã biết đứa em gái vốn thích múa đao chơi súng đã yêu Lý Dật từ lâu, yêu rất sâu đậm Sâu đến mức làm Trần Phong cảm thấy không thể tin tưởng nổi. Cũng chính bởi vì điều nầy, ở nữa năm trước khi Trần Lâm đáp ứng hôn sự này với Trần Diêm Vương, Trần Phong hoàn toàn không hiểu được sự lựa chọn của Trần Lâm
“Em à...” Trần Phong nổ lực nói gi đó.
Trần Lâm lạnh lùng nhìn Trần Phong: “Anh hai, chẳng lẽ anh không có nghe em nói sao?”
Vẻ tuyệt tình toát ra lúc này của Trần Lâm làm trong lòng Trần Phong có chút nghi hoặc, hắn có điểm đoán không ra trong lòng Trần Lâm đang suy nghĩ chuyện gì, trong lúc nhất thời sững sờ ở tại chỗ.
Ngay cửa, Lý Dật sau thoáng kinh ngạc ban đầu, vẻ mặt của hắn một lần nữa khôi phục sự bình tĩnh. Mắt thấy Trần Phong có chút không biết làm sao, Lý Dật cũng không lập tức rời đi theo lời Trần Lâm, ngược lại hắn còn trực tiếp đi vào phòng.
“Lý Dật, anh muốn làm gì?" Trần Lâm thấy cử động của Lý Dật, sắc mặt hơi đổi, cố ý bày ra vẻ lạnh lùng, thế nhưng trong giọng nói mang theo một tia âm rung: “Ngày hôm nay là hôn lễ của tôi! Anh hay nhất không nên dính vào! Tôi nói cho anh, giữa chúng ta căn bản không có khả năng! Bên cạnh anh có nhiều người phụ nữ như vậy, tôi sẽ không chịu ủy khuất ở chung cùng anh một chỗ!”
“Thật không?” Lý Dật cũng không hề phản ứng, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Trần Lâm
Chẳng hiểu vì sao, khi đối mặt với ánh mắt của Lý Dật, Trần Lâm có tật giật mình dời đi ánh mắt, chỉ là vẫn tuyển chọn mạnh miệng như cũ: “Người tôi yêu là Bối Văn, không phải là anh, anh chết tâm đi!”
Mặc dù Trần Phong và Ngô Tinh đều biết rõ ràng người Trần Lâm yêu không phải là Bối Văn, thế nhưng giờ khắc này nghe được Trần Lâm nói ra lời tuyệt tình như vậy, cũng đều có chút ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt Lý Dật vẫn bình tĩnh, tựa hồ đoán được Trần Lâm sẽ làm như vậy.
“Trần Phong, hai người ra ngoài trước.”
Lý Dật dời ánh mắt, nhàn nhạt nói với Trần Phong một câu. Trần Phong thoáng do dự một chút, đưa cho Ngô Tinh một ánh mắt, sau đó ôm hai người chuyên viên trang điểm đi ra ngoài.
“Anh hai, oanh hắn ra ngoài! Em không muốn nhìn thấy hắn!” Mắt thấy Trần Phong phải đi, Trần Lâm có chút nóng nẩy, nàng tựa hồ không dám ở chung một mình với Lý Dật.
“Trần Lâm!” Lý Dật lần thứ hai mở miệng, giọng nói của hắn có chút trầm thấp: “Lúc ở Los Angeles, em từng nói Lý Dật tôi không có can đảm! Hiện tại tôi đã tới, sao em trở nên không có can đảm nữa? Đây không phải là phong cách của Trần Lâm!”
“Làm tình còn cần lý do sao? Muốn lên thì lên! Lề mề giống cái gì?”
Nghe được Lý Dật nói, Trần Lâm không khỏi nhớ tới buổi tối tại Los Angeles, nàng nhớ tới lời nói nàng từng khiêu khích Lý Dật.
Hồi ức phảng phất như nước thủy triều hiện lên trong đầu của nàng, làm nàng không thể ngăn trở, cũng làm nàng trầm mặc Xuống tới.
Trần Phong thấy thế, nhanh chân mang theo Ngô Tinh rời khỏi gian phòng, đồng thời đóng lại cửa phòng cho Lý Dật.
“Không nên tự gạt nữa được không?” Lý Dật đi tới bên người Trần Lâm, nắm lấy hai vai nàng, nhìn thẳng vào mắt Trần Lâm nói.
Trần Lâm theo bản năng muốn giãy dụa, thế nhưng nàng phát hiện, sự giãy dụa của nàng căn bản không có chút tác dụng nào. Đồng dạng, nàng cũng không dám đối diện cùng Lý Dật, nàng sợ làm như vậy sẽ làm dao động sự quyết tâm của nàng!
Lý trí nói cho nàng, tuyệt đối không thể làm như vậy!
“Lý Dật, tôi không có nói đùa với anh, thực sự tôi không có hứng thú gì với anh cả!” Trần Lâm cắn răng.
Lúc này đây, Lý Dật cũng không nói thêm lời vô ích, mà hai tay nâng lên khuôn mặt mê người của Trần Lâm, thật sâu hôn Xuống!
Bá đạo!
Cũng giống như ngày Xưa khi Trần Lâm hôn Lý Dật, nụ hôn này Cực kỳ bá đạo!
Toàn thân truyền đến đau nhức khiến gương mặt trung niên nhân hơi vặn vẹo, hắn nổ lực muốn đứng dậy, thế nhưng dù nổ lực thế nào cũng không thể đứng lên.
Biến hoá thình lình Xảy ra làm mọi người ngây ngẩn cả người!
Kể cả Trần Diêm Vương, luôn cả Bối lão gia tử, thậm chí bao quát Trần Phong!
Trần Phong thân là đại đội trưởng bộ đội đặc chủng quân khu NJ, hắn tự nhiên nhìn ra được thực lực trung niên nhân không tầm thường, tuy rằng không thể chống lại được hắn, thế nhưng cũng có thể dây dưa một hồi!
Thế nhưng...
Một chiêu!
Chỉ một chiêu!
Lý Dật chỉ bằng một chiêu liền làm cho trung niên nhân triệt để mất đi sức chiến đấu!
Trung niên nhân ở trước mặt Lý Dật cũng không chịu nổi một kích!
Ðối mặt gương mặt trợn tròn mắt há hốc của mọi người, biểu tình Lý Dật thập phần bình tĩnh, hắn vẫn kéo tay Trần Lâm đang hoàn toàn ngây người trực tiếp hướng sân khấu đi tới.
Người điều khiển chương trình đang đứng trên sân khấu vẻ mặt kỳ lạ sững sờ đứng ở đó, hoàn toàn đã mất đi năng lực tự hỏi. Thậm chí bao quát cả Trần Diêm Vương ở bên trong, tất cả mọi người cũng không còn ai ngăn cản Lý Dật.
Tín niệm!
Bọn họ trên người Lý Dật thấy được sự tín niệm không tiếc tất cả sự trả giá!
Theo bọn họ Xem ra, tựa hồ mặc dù trời sụp Xuống tới cũng không ai có thể ngăn cản cử động tiếp theo của Lý Dật. Rất nhanh, Lý Dật lôi kéo Trần Lâm đi tới trên sân khấu.
“Ðiều khiển chương trình tiên sinh, đưa microphone của ông cho tôi mượn một chút.” Lý Dật mỉm cười vỗ vai người điều khiển chương trình.
Người điều khiển chương trình nhìn người đàn ông trước mặt, theo bản năng đưa microphone đi qua.
Lý Dật tiếp lấy microphone, nhìn lướt qua vẻ mặt kinh ngạc của tân khách trong đại sãnh, trầm giọng nói: “Rất Xin lỗi, tôi đến làm ảnh hưởng không khí vui vẻ của các vị.”
Mọi người tựa hồ thật không ngờ Lý Dật lại khách khí như vậy, nhất thời có chút ngạc nhiên.
“Thế nhưng tôi phải nói cho chư vị, tôi phải ngăn cản cuộc hôn lễ này!” khi Lý Dật nói ra những lời nầy, dáng tươi cười trên mặt hắn biến mất, con mắt mị thành một cái khe: “Đây là một cuộc hôn lễ dối trá! Một cuộc hôn lễ vì liên minh lợi ích mới sinh ra! Một cuộc hôn lễ không có bất luận cảm tình nào!”
Lời của Lý Dật vừa ra khỏi miệng, trong đại sãnh không ít người động dung, bọn họ rất bội phục dũng khí của Lý Dật, nhưng là biết hành động của Lý Dật sẽ đưa tới phiền phức cực lớn cho hắn!
Duy nhất không lo lắng điểm nầy chỉ có Yến Nam Thiên, hắn cười cười nhìn Lý Dật, trong ánh mắt toát ra sự ước ao.
“Tôi không hiểu ái tình, tôi cũng không hiểu ý nghĩa của việc kết hôn giữa đàn ông và đàn bà, tôi chỉ biết cảm tình là cơ sở của hôn nhân! Đồng dạng tôi cũng không phải thượng đế, tôi không thể ngăn cản hoặc yêu cầu tất cả những cuộc hôn lễ trên thế giới này phải được thành lập từ cơ sở của tình yêu!”
Lý Dật bỗng đề cao thanh âm: “Thế nhưng...Trần Lâm là người phụ nữ của tôi! Tôi yêu cô ấy! Nếu như cô ấy không thương tôi, lựa chọn kết hôn cùng người đàn ông khác, tôi không biết tôi sẽ làm như thế nào! Thế nhưng hiện tại, cô ấy yêu tôi! Cô ấy thuộc về Lý Dật tôi! Cho nên, tôi tuyệt đối không cho phép cô ấy đầu nhập vào vòng tay ôm ấp của người đàn ông khác, lại càng không để cho cô ấy phải gả cho người đàn ông mà cô ấy không yêu thương!”
Nghe được lời thừa nhận tình yêu thẳng thắn của Lý Dật, nước mắt không thể khống chế bừng lên trong viền mắt Trần Lâm
Nàng che miệng bật khóc, khóc giống như một đứa trẻ con. Thế nhưng ánh mắt nàng nhìn về phía Lý Dật tràn ngập sự yêu thương.
“Tôi biết hành động của tôi trong giờ phút này chọc giận rất nhiều người, cũng sẽ tác động đến lợi ích của rất nhiều người!” Lý Dật nắm chặt tay Trần Lâm, không chút sợ hãi đón nhận ánh mắt phẩn nộ của Trần Diêm Vương và Bối lão gia tử, gằn từng chữ: “Thế nhưng không ai có thể ngăn cản tôi đoạt lại người phụ nữ vốn thuộc về tôi! Bối lão gia tử cũng không được! Trần Diêm Vương cũng không được! Dù là thiên vương lão tử cũng không được!”