Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 362 : Cướp hôn (1+2)
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
“Annie.” Lý Dật vốn đang cúi đầu hút thuốc, nghe được Andrew nói, hắn chậm rãi phun ra một ngụm khói, híp mắt nói: “Anh biết em đang lo lắng hành động của anh sẽ lọt vào sự chèn ép của Trần gia và Bối gia, em yên tâm, anh sẽ có biện pháp giải quyết.”
Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói, Andrew không khỏi ngẩn ra.
“Annie, em còn nhớ rõ lần trước anh có nói qua với em, chỉ cần anh về nước, anh có thể trong thời gian ngắn có được mạng lưới quan hệ trong chính giới của riêng mình không?” Lý Dật hỏi.
Lý Dật nói không khỏi làm Andrew nhớ tới ngày đó nàng cùng Lý Dật nói chuyện, trong lúc đang nói, nàng kiến nghị Lý Dật về nước nên đầu tư lớn cùng thành lập quỹ từ thiện, dùng để tranh thủ sự chi trì của chính phủ, thành lập mạng lưới quan hệ trong chính giới. Lúc đó Lý Dật có để lộ ra trong lời nói, sau khi hắn về nước có thể trong thời gian ngắn thành lập mạng lưới quan hệ trong chính giới của riêng mình.
Nguyên bản ngay lúc đó Andrew cũng hiếu kỳ muốn hỏi Lý Dật sẽ làm như thế nào, chỉ là ngại tâm tình Lý Dật lúc đó có chút kích động, nên nàng không mở miệng hỏi, lúc này nghe được Lý Dật lại nói như thế, nàng nhịn không được hỏi: “Anh yêu, lẽ nào anh có biện pháp?”
“Ân.” Lý Dật gật đầu, đưa con bài chưa lật của hắn xốc lên, nói cho Andrew.
Nghe xong lời nói của Lý Dật, Andrew trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin tưởng nhìn Lý Dật, muốn nói gì đó, thế nhưng hồi lâu cũng không nói ra được một chữ.
Tin tức Lý Dật nói cho nàng thực sự quá chấn động!
Thậm chí, nàng có thể khẳng định, nếu như tin tức này truyền lưu ra ngoài, toàn bộ thế giới đều sẽ điên cuồng!
“Anh yêu, lẽ ra anh nên nói sớm cho em nghe một chút, hại em lo lắng cho anh bao lâu.” Sau thoáng chấn động, Andrew khôi phục lại bình thường, nàng oán giận liếc mắt trách Lý Dật.
Lý Dật có chút xấu hổ sờ soạng mũi, nói: “Xin lỗi, Annie, vì tình tự của anh không ổn định, cho nên…”
“Anh yêu, anh làm như vậy cũng được, thế nhưng không được đem tin tức này truyền lưu ra ngoài, bằng không anh ở tại Mỹ sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.” Andrew thở dài.
Lý Dật gật đầu: “Anh hiểu được.”
Thấy Lý Dật hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, Andrew nhiều ít có chút phiền muộn, từ tối hôm qua tới bây giờ nàng luôn vì Lý Dật mà lo lắng, ai biết Lý Dật đã sớm có kế hoạch.
“Anh yêu, anh cũng không có vẻ sốt ruột đi vào, nói vậy cũng đã có kế hoạch phải không?” Andrew có chút phiền muộn nói: “Nói đi, anh dự định làm như thế nào?”
“Đúng như lời của em, tố chất của những binh sĩ này không kém, bọn họ được trang bị rất đầy đủ, anh có thể bảo chứng tiến nhập, thế nhưng không thể bảo chứng lúc đánh ngất họ, sẽ không bại lộ hành tung, mà một ngày để lộ hành tung, anh sẽ gặp phải vây công.” Lý Dật nghiêm mặt nói: “Anh cần phải hiểu rõ tình huống bên trong.”
“Cho nên, anh muốn cho người tìm hiểu tình huống bên trong dùm anh?” Andrew cười khổ: “Nếu như em không đoán sai, người này chính là Yến Nam Thiên phải không?”
“Ân.” Đối với chuyện Andrew có thể đoán được điểm này, Lý Dật cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Andrew nhíu mày: “Kế hoạch này không tệ, thế nhưng anh yêu à, em cần nhắc nhở anh một điểm. Con bài chưa lật của anh ngàn vạn lần không thể để cho Yến Nam Thiên biết được. Tuy rằng hiện tại anh và hắn có quan hệ minh hữu, hơn nữa hai người chơi rất thân, thế nhưng anh hẳn nên rõ ràng, ở trước mặt lợi ích thật lớn…”
Andrew cũng không nói hết câu nói, nhưng Lý Dật cũng đã hiểu rõ ràng. Nếu như lợi ích cũng đủ, Yến Nam Thiên tuyệt đối sẽ bán Lý Dật, hơn nữa còn không chút nào do dự!
Mười phút sau, một chiếc Lincoln chậm rãi chạy vào bãi đỗ xe.
Nhìn thấy biển số xe quen thuộc, Lý Dật cầm điện thoại bấm số của Yến Nam Thiên, điện thoại rất nhanh chuyển được, trong điện thoại truyền ra thanh âm dễ dàng của Yến Nam Thiên: “Lý Dật, anh về nước không ngờ cũng không cho tôi biết, đây không phải là hành vi của một người bạn nên có.”
“Hắc! Bạn của anh muốn cưới người đàn bà của tôi, chuyện lớn như vậy anh cũng không cho tôi biết, không ngờ còn trách cứ tôi?” Lý Dật hỏi ngược lại.
Đi tới trước cửa một gian phòng, không đợi Lý Dật mở miệng, Trần Phong chủ động gõ lên cửa phòng.
Nhìn thấy cử động của Trần Phong, trong lòng Lý Dật không khỏi căng thẳng, nguyên gương mặt đang bình tĩnh không khỏi lộ ra biểu tình kích động!
Mà những binh sĩ xa xa tuy rằng hiếu kỳ vì sao Lý Dật không đi tìm Yến Nam Thiên và Bối Văn lại đi theo Trần Phong đến gõ cửa phòng cô dâu, thế nhưng bọn họ cũng chỉ là hiếu kỳ, theo bọn họ xem ra, nếu do Trần Phong đưa Lý Dật đi gặp cô dâu, tự nhiên phải có nguyên nhân riêng!
Cửa phòng rất nhanh mở ra, mở rộng cửa chính là phù dâu của Trần Lâm, cô gái có tên là Ngô Tinh.
Trong phòng, hai chuyên viên trang điểm đang trang điểm cho Trần Lâm, mà Trần Lâm tựa hồ không có chút hứng thú đối với việc này, đang nhắm chặt mắt, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
“Trần Phong ca.” Nhìn thấy Trần Phong, Ngô Tinh theo bản năng lộ ra mỉm cười.
Bất quá khi nàng nhìn thấy Lý Dật đứng sau lưng Trần Phong thì dáng tươi cười nhất thời cứng lại!
Những binh sĩ cả ngày chỉ biết chấp hành nhiệm vụ dĩ nhiên không biết Lý Dật, điều này rất bình thường, thế nhưng thân là đệ nhất mỹ nhân được đoàn văn công thừa nhận, trên thực tế nàng xem như đã đạp một chân vào thế giới giải trí, chỉ là trong tính chất có chút khác nhau mà thôi.
Chỉ từ dáng tươi cười cứng ngắc và gương mặt khiếp sợ đến xem, nàng đã nhận ra Lý Dật!
“Hư.”
Trần Phong làm ra động tác như ngăn nàng lên tiếng, thấy Ngô Tinh chậm rãi khép miệng lại, sau đó hắn chậm rãi hướng hai chuyên viên trang điểm đi tới.
Hai chuyên viên trang điểm đúng là cực kỳ chuyên nghiệp, các nàng tuy biết có người tới, thế nhưng lực chú ý vẫn đặt trong công việc, không ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa.
Thẳng đến khi Trần Phong đi tới bên cạnh các nàng, các nàng theo bản năng nhìn thoáng qua Trần Phong, vô ý thức nói: “Còn mười phút nữa là tốt rồi.”
“Ba!”
“Ba!”
Không hề trả lời, tay phải Trần Phong chém ra, trong nháy mắt giã lên cổ hai chuyên viên trang điểm, trực tiếp đánh hai người hôn mê.
Cùng lúc đó, Trần Lâm mở mắt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hai chuyên viên trang điểm ngã vào trong lòng Trần Phong!
Sau một khắc, nàng tựa hồ đã nhận ra điều gì, theo bản năng nhìn ra ngoài cửa!
Vừa nhìn, ánh mắt của nàng không dời đi được nữa, ánh mắt nàng trong nháy mắt trợn trừng, tròng mắt phảng phất như muốn nhảy ra ngoài, miệng nàng há hốc, đủ nhét vào cả một quả đào!
Khiếp sợ, hưng phấn, vui mừng…
Đủ loại tâm tình phảng phất như trong chuyện xưa hiện lên trên mặt Trần Lâm!
Bất quá cũng chỉ là trong nháy mắt, trong nháy mắt qua đi, trong con ngươi Trần Lâm hiện lên một ánh mắt quái dị, sau đó chỉ thấy biểu tình của nàng trong nháy mắt lạnh xuống tới: “Anh hai, sao anh cho hắn vào đây? Em không muốn nhìn thấy hắn, bảo hắn đi đi!”