Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 361 : Không thể tránh được

Ngày đăng: 01:28 19/04/20


Nghe được Trần Cương nói, trong lòng Trần Lâm bỗng nhiên tuôn ra một sự dự cảm không hay, sắc mặt hơi đổi, mày nhăn lại, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.



“Em gái.” Trần Cương do dự một chút, sau đó cắn răng nói: “Hiện tại em hối hận còn kịp, chỉ cần em nguyện ý, dù lão gia tử có dùng súng bắn anh, anh cũng sẽ giúp em ngăn cản buổi hôn lễ này!”



“Anh hai, cảm ơn anh.” Trần Lâm nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó phảng phất như lầm bầm nói: “Từ ngày em đáp ứng ông nội, em cũng nghĩ mình sẽ không hối hận.”



Lời tuy nói như thế, thế nhưng nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của Trần Lâm mang theo một tia âm rung!



Tia âm rung bán đứng suy nghĩ thật sự trong nội tâm của nàng, nếu như không phải vì nguyên nhân đặc thù, nàng tuyệt đối sẽ không đáp ứng buổi hôn lễ này! Mà với tính cách quật cường của nàng, nếu đã cố tình không đồng ý, dù là Trần Diêm Vương cũng không thể làm gì được nàng.



Hơn hai giờ sau, đoàn xe đón dâu của Bối gia đã chạy tới cửa biệt thự, trong tiếng pháo vui mừng, Bối Văn làm vẻ mặt “hạnh phúc” đón Trần Lâm lên xe cưới.



Nhìn thấy một màn như vậy, Trần Diêm Vương cười đến thập phần hài lòng, mà Trần Cương lại thật sâu thở dài.



Bối lão gia tử điệu thấp, nhưng Trần Diêm Vương nổi danh bá đạo lại cũng rất cao điệu, khi đoàn xe đón dâu trở về, Trần Diêm Vương riêng phái quân xa đi phía trước mở đường, mà hắn cùng bạn bè thân thích lại ngồi quân xa chạy theo phía sau đoàn xe đón dâu.



Lúc đi, đoàn xe chỉ có hơn mười chiếc, lúc về lại đạt tới năm mươi chiếc, hơn nữa thanh thế cực kỳ lớn, dùng quân xa mở đường, một đường thông suốt.



Trong xe của Bối Hoa Phong, tài xế vừa lái xe vừa dùng kính chiếu hậu quan sát động tĩnh của Bối Văn và Trần Lâm, kết quả hắn phát hiện, trước đó Trần Lâm tươi cười ngay trước mặt Trần Diêm Vương bọn họ, nhưng lúc vào xe, dáng tươi cười trên mặt lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.



Về phần Bối Văn cũng đang nhíu mày, hai người sắp sửa trở thành vợ chồng, cũng không hề có một chút cảm giác hạnh phúc. Giống như hai người xa lạ, không y ôi cùng nhau không nói, dù nói chuyện cũng không có.



Lần thứ hai thấy tài xế nhìn vào kính chiếu hậu quan sát tình hình phía sau, Bối Văn nhíu mày nói: “Chu thúc, phiền chú đưa kính ngăn lên, chúng tôi cần nói chuyện riêng.”



“Được, được!” Tài xế họ Chu nghe được Bối Văn nói, cười ha hả đáp lại một câu, sau đó nâng kính ngăn, kể từ đó Trần Lâm và Bối Văn có nói chuyện với nhau, hắn cũng không thể nghe được.



Mắt thấy kính ngăn đã được hạ, Bối Văn do dự một chút, nhưng cũng mở miệng với Trần Lâm: “Nếu chúng ta đều không nguyện ý, như vậy cứ xem buổi hôn lễ này cho qua được rồi, chúng ta làm vợ chồng trên danh nghĩa là được.”



Nghe được Bối Văn nói, Trần Lâm liếc mắt nhìn Bối Văn: “Anh yên tâm, tôi sẽ không làm anh khó xử.”



Trần Lâm nói làm Bối Văn tuyển chọn trầm mặc, tính cách của hắn không được quật cường như Trần Lâm, vốn không thể chống lại áp lực của Bối lão gia tử. Hơn nữa hắn hiểu rõ một chuyện, hai bên gia đình khẳng định sẽ thúc đẩy hai người sinh con, cả hai lão gia tử đều đã sớm sốt ruột muốn ẵm cháu.



Kể từ đó, làm vợ chồng danh nghĩa sẽ không có cách nào làm xong!



“Theo tôi được biết, nếu như cô cố ý cự tuyệt, Trần gia gia cũng không có biện pháp, vì sao cuối cùng cô lại chịu thỏa hiệp?” Bối Văn nhịn không được hỏi, hắn đối với chuyện của Trần Lâm cũng không xa lạ, ngày trước không ít người có gia thế còn xuất sắc hơn hắn đi truy cầu Trần Lâm, Trần Lâm ngoan cố chống lại, cuối cùng Trần Diêm Vương cũng không có cách. Mà ngay từ đầu, Trần Lâm rõ ràng không cảm giác với hắn, cũng cực kỳ phản đối hôn lễ, chỉ là đột ngột chịu đáp ứng, điều này làm cho hắn vô cùng khó hiểu.



Đó cũng là nguyên nhân mà hắn không thể nào chống lại áp lực của Bối lão gia tử.



Dùng cách nói của Bối lão gia tử: “Tiểu Văn, con gái người ta đã đáp ứng rồi. Nếu như cháu vẫn cự tuyệt, ông cũng không cách ăn nói với Trần lão gia tử. Cháu cũng biết, Trần lão gia tử tính cách táo bạo, cháu gái của hắn chưa từng đáp ứng qua người khác, hôm nay đáp ứng cháu, cháu lại cự tuyệt cháu gái hắn, dù hắn không dùng súng bắn chết cháu, cũng sẽ bắn gãy chân cháu!”




“Biện pháp thì chưa nói tới.” Gia Cát Minh Nguyệt không đợi Tiêu Thanh Sơn mở miệng, trực tiếp nói: “Bất quá tôi đã chế tạo cho Lý Dật một phiền toái không nhỏ, nếu như hắn xử lý không tốt, tuyệt đối sẽ rước lấy họa sát thân.”



“Nga? Nói ra nghe một chút.” Gia Cát Minh Nguyệt vừa nói trong nháy mắt quyến rũ ra sự hứng thú của Đái Hồ. Hiển nhiên hắn cũng rõ ràng Mỹ Nữ Xà Gia Cát Minh Nguyệt được xưng là đệ nhất túi khôn của Tiêu Thanh Sơn cũng không phải chỉ là một bình hoa, mà là có chút bản lĩnh thật sự.



Không riêng gì Đái Hồ, dù là Đái Minh Hải vốn không ưa gì Gia Cát Minh Nguyệt cũng có chút hiếu kỳ, nhưng vẻ mặt Tiêu Thanh Sơn vẫn bình tĩnh, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.



“Ngày hôm nay là ngày hôn lễ của Thượng Hải Bối gia đại công tử Bối Văn với cháu gái của Trần Diêm Vương quân khu NJ. Sau khi Lý Dật đào tẩu, đã gởi bạn gái của hắn ở tại quân khu NJ, thẳng đến khi hắn nổi danh ở Mỹ thì Trần Lâm mới đưa cô ta đi qua, quan hệ giữa hắn và Trần Lâm rất không đơn giản, căn cứ tôi điều tra, Trần Lâm là một trong những người đàn bà của Lý Dật.” Gia Cát Minh Nguyệt chậm rãi nói tiếp: “ Hôm nay Trần Lâm kết hôn với Bối Văn, nếu để Lý Dật biết, Lý Dật tuyệt đối sẽ không tuyển chọn thờ ơ lạnh nhạt.”



Nói đến đây, Gia Cát Minh Nguyệt dừng lại một chút, len lén liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Sơn, đã thấy Tiêu Thanh Sơn vẫn thờ ơ, điều này làm cho hứng thú của nàng ta giảm đi phân nửa, bất quá nàng ta vẫn tiếp tục nói: “Lý Dật luôn coi trọng an nguy của người bên cạnh mình, đây là nhược điểm trí mạng của hắn. Ngày trước hắn vì một nữ bảo tiêu bên người, không tiếc dẫn người giết tới Nhật Bản, huyết tẩy tổ chức sát thủ Đằng Mộc và Sơn Khẩu Tổ, sau đó hắn vì giúp đỡ Andrew Luofu, đã đem toàn bộ tính mạng của Hoa Nhân Bang đối địch với gia tộc Qiesi Jarno, những điều này cũng đủ để chứng minh.”



“Bởi vậy theo ý tôi, nếu như Lý Dật biết được Trần Lâm sẽ kết hôn, tuyệt đối sẽ đến đại náo hiện trường hôn lễ.” Nói đến đây, Gia Cát Minh Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Hừ! Trần gia và Bối gia có địa vị cao cả tại quốc nội, khách quý trong hôn lễ đều là đại nhân vật có mặt mũi, nếu bị Lý Dật tới phá đám, hai nhà tuyệt đối sẽ không bỏ qua Lý Dật! Thậm chí tôi còn cho rằng nói không chừng Trần Diêm Vương sẽ bắn chết Lý Dật ngay tại chỗ!”



“Diệu, thực sự là diệu.” Đái Hồ cũng không keo kiệt ca ngợi: “Minh Hải, Minh Nguyệt mạnh hơn con chó kia của con nhiều, sau này đừng nên đem hai người họ so sánh bằng nhau.”



Nói xong Đái Hồ liếc mắt nhìn Tiêu Thanh Sơn, theo hắn xem ra, tất cả những việc này đều là Tiêu Thanh Sơn ở sau màn sai sử, mà Đái Minh Hải cũng không hiểu rõ ý tứ của Đái Hồ, nên không dám hé răng.



“Thanh Sơn, chiêu này chơi rất đẹp.” Đái Hồ mỉm cười: “Ngươi đã có hành động như vậy, thì ta sẽ chờ tin lành, nếu không có kết quả, chúng ta sẽ tiếp tục thương lượng!”



Đái Hồ nói xong đứng dậy rời đi.



Tiêu Thanh Sơn cũng không làm sáng tỏ, cũng không hề giữ lại, mà đưa Đái Hồ ra khỏi biệt thự.



Khách sạn Salvo Thượng Hải nằm trên đường Nam Kinh sầm uất trong thành phố Thượng Hải, trong khách sạn có những căn phòng cực kỳ xa hoa, khách nhân có thể tùy ý lên mạng miễn phí, trong khách sạn còn có phòng hội nghị đa công năng, có nhà hàng tây, có nhà hàng Nhật Bản, có đại sảnh rộng lớn, quán bar, trung tâm mua sắm, phòng tập thể thao, phòng thẩm mỹ làm tóc, phòng tiêu khiển đánh bài, đủ loại phương tiện phục vụ cùng bãi đỗ xe thật lớn.



Ở trong mắt rất nhiều người, khách sạn Salvo Thượng Hải được xem là long đầu của thương nghiệp khách sạn Thượng Hải, đương nhiên điều này cũng không được chứng thực trong cơ cấu quyền uy chính phủ.



Hôn lễ của Bối Văn và Trần Lâm được tổ chức bên trong khách sạn Salvo Thượng Hải.



Còn một giờ mới đến giờ hôn lễ chính thức cử hành, quân xa chở đám binh sĩ hạng nặng vũ trang chạy đến trước cửa khách sạn, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất xuống xe, phong tỏa toàn bộ nhà hàng Trung Hoa bên trong khách sạn.



Bởi vì hôm nay nhà hàng Trung Hoa bên trong khách sạn đã được Bối gia bao hết, những binh sĩ này cần phụ trách sự an toàn của những đại nhân vật.



Xe của Lý Dật dừng ngay bãi đỗ xe của khách sạn, khi nhìn thấy đám binh sĩ vũ trang hạng nặng bao quanh nhà hàng, vẻ mặt của hắn cũng không hề phát sinh chút nào biến hóa.



Andrew lộ ra vẻ mặt lo lắng, theo nàng xem ra, nếu như Lý Dật xung đột với những binh sĩ kia, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt, đây không phải nàng không tín nhiệm năng lực chiến đấu của sáu thành viên Hắc Dạ như sáu người La Moxi, mà là lo lắng một ngày phát sinh chiến đấu, như vậy Lý Dật không cách nào tiếp tục đặt chân tại quốc nội!



Mà theo hình thức hiện tại đến xem, xung đột tựa hồ là không cách nào né tránh!