Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
Chương 382 : Chuyện cũ của jester (2)
Ngày đăng: 01:28 19/04/20
Lý Dật đứng thẳng cách người Jester chừng một thước, không lập tức mở miệng, mà lẳng lặng nhìn người đàn ông kiêu ngạo trước mắt.
Chậm rãi, Lý Dật vươn tay phải, đặt lên vai Jester.
Khi tay của Lý Dật đụng tới Jester, thân thể Jester theo bản năng chợt căng thẳng, trong nháy mắt trở nên cứng ngắc đến cực điểm!
“Ba ba!"
Lý Dật không nói gì, mà nhẹ nhàng vỗ hai cái lên vai Jester.
Jester cắn răng thở mạnh một hơi, đón nhận ánh mắt Lý Dật, môi khẽ mấp máy, tựa hồ như muốn nói gì đó.
“Còn nhớ rõ lần đầu tiên chúng ta giao thủ không?" Không đợi Jester mở miệng, Lý Dật đột nhiên hỏi.
Có thể thật không ngờ Lý Dật lại hỏi ra vấn đề này, Jester đầu tiên là ngẩn ra, sau đó vô ý thức gật đầu.
Lý Dật nhàn nhạt cười: “Tôi nhớ kỹ ngày đó từng nói với anh, vô luận là cách đấu hay kỹ năng tác chiến của binh sĨ, mặc cho anh tuyển, kết quả anh tuyển cách đấu. Ngày hôm nay, chúng ta tỉ thí một chút thuật bắn súng, thế nào?"
Jester yên lặng gật đầu.
Lý Dật mỉm cười không hề nói gì, trực tiếp đi tới một bên, tùy ý cầm lấy một cây Súng tự động.
Mà Jester lại chủ động bỏ Xuống một khẩu súng, đứng bên cạnh.
Lý Dật quay đầu nhìn phía Jester.
Jester cũng quay đầu đối diện Lý Dật.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
“Tên hỗn đãn đi qua một năm thời gian cũng lập được rất nhiều công lao trong đội ngũ, khi hắn sắp rời khỏi đội ngũ, hắn có mệnh lệnh mang đội đi Somali tiêu diệt hải tặc"
Ánh mắt Jester dần trở nên có chút âm lãnh, giọng nói cũng băng lãnh Xuống tới: “Cũng giống như dĩ vãng, tên hỗn đãn kia cũng đem quyền chỉ huy giao cho hắn. Nhưng khi sắp kết thúc cuộc chiến đấu, tên hỗn đãn phát hiện trong đám hải tặc có một người đàn bà. Đó là một người đàn bà phi thường Xinh đẹp, là do tên đầu lĩnh hải tặc cướp tới. Thấy người đàn bà mỹ lệ khêu gợi kia, tên hỗn đãn hoàn toàn bị mê hoặc, hắn không để ý thủ hạ thành viên phản đối, đã hạ Xuống một mệnh lệnh vô sĩ: Bảo thủ hạ thành viên chờ hắn, hắn cưỡng gian người đàn bà kia trên thuyền hải tặc, sau khi làm Xong, còn bắn chết người phụ nữ kia!”
“Ngay khi hắn chuẩn bị mang theo thủ hạ rời đi, nguyên ngoài khơi đang bình tĩnh lại đột nhiên Xuất hiện vài chiến thuyền hải tặc.” Nói đến đây, Jester nhịn không được nhắm mắt lại: “Đến tiếp viện đều là tinh nhuệ của tổ chức hải tặc, tên hỗn đãn nhìn thấy nhiều hải tặc như vậy, liền buộc thủ hạ cứu hắn rời đi. Kết quả, mười hai binh sĨ đi theo bên người hắn đã chết mười một, nhiệm vụ của tên binh sĨ còn sống sót duy nhất chính là hộ tống tên hỗn đãn ly khai.”
“Nếu như...nếu như không phải tên hỗn đãn nổi lên lòng háo sắc, làm lỡ thời gian hội họp với chúng ta, huynh đệ của tôi không có khả năng phải chết!” Nói đến đây, Jester đã trực tiếp thừa nhận “Hắn” ở trong câu chuyện chính là Jester: “Hắn không Xứng làm một gã quân nhân! Căn bản không Xứng!”
Mắt thắy tình tự của Jester kích động, Lý Dật nhịn không được hỏi: “Anh giết hắn?”
“Đúng vậy! Khi tôi biết hắn bởi vì chơi đàn bà mà hại chết huynh đệ của tôi, tôi một phát bắn chết hắn!” Jester thở hỗn hễn.
Lý Dật nhíu mày: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó?” Jester đầu tiên có chút mờ mịt, sau đó lộ ra dáng tươi cười quỷ dị: “Cha của tên hỗn đãn nghĩ rằng hắn sẽ lập công tại thủy đặc chủng, nhưng không nghĩ đến đứa con trai hỗn đãn của hắn bị tôi giết! Kết quả, cha của hắn nổi giận, nổ lực trực tiếp muốn giết chết tôi! Bất quá dù sao tên con trai hỗn đãn của hắn trái quân kỷ, hắn không tìm được lý do thích hợp, chỉ có thể dùng ít thủ đoạn đến hãm hại tôi!”
“Thế nhưng làm cho hắn thật không ngờ chính là, tuy rằng tay hắn cầm quyền cao, thế nhưng trong quân đội có không ít đại lão âm thầm bảo hộ chiếu cố tôi, hắn căn bản không có biện pháp đối phó tôi!” Jester nói đến đây, vành mắt đỏ rực, giọng nói trầm thấp đáng sợ: “Tên tạp chủng kỹ nữ dưỡng thấy không thể báo thù cho con trai, liền đánh chủ ý lên người vị hôn thê của tôi!”
Trong lòng Lý Dật trầm Xuống, tuôn ra một cỗ dự cảm không hay.
“Tên tạp chủng hắn...hắn phái người cưỡng gian hôn thê của tôi! Ðồng thời đem hôn thê của tôi tới hộp đêm!” Một giọt nước mắt phiếm hồng chảy ra khỏi khuôn mặt kiên nghị của Jester, thân thể hắn không thể khống chế run lên: “Vị hôn thê của tôi không cam lòng bị vũ nhục như vậy, cuối cùng từ trên lầu của hộp đêm nhảy Xuống! Lúc nàng nhảy lầu, trên người không có mặc quần áo! Không hề mặc quần áo a!!!!!””
Nước mắt phảng phất như những hạt châu cắt đứt không ngừng tuôn ra trên mặt Jester. Hai tay hắn bụm mặt, tựa đầu chôn giữa hai chân, không chút tiếng động mà khóc.
Nam nhân đã từng được Xưng là vũ khí bí mật của quân đội Ðức!
Nam nhân đã từng ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, chảy máu không rơi lệ!
Nam nhân kiên cường đã từng tồn tại như một vị thần trong đội ngũ thủy đặc chủng!
Giờ khắc này, hắn đang khóc nức nở như một đứa bé.