Nghịch Tập

Chương 129 : Cậu không có quyền phát ngôn

Ngày đăng: 20:21 19/04/20


Thời gian trước Ngô Sở Úy gần như mất tích, hai hôm nay lại bắt đầu liên tục ra vào phòng khám.



Ban đầu Khương Tiểu Soái còn rất vui mừng, đồ đệ đã lâu chưa lộ mặt đột nhiên đến phòng khám chơi, trong lòng cảm thấy đặc biệt nhiệt tình thân thiết. Nhưng khi đến nhiều rồi, cứ cách nửa tiếng sẽ lộ mặt một lần, sau đó dứt khoát ở luôn không đi, Khương Tiểu Soái cũng có chút chán ghét.



Cậu nói đi, cậu là người đã gả đi rồi, khi không chạy về nhà mẹ đẻ hoài làm gì hả?



"Công ty cậu phá sản rồi sao?" Khương Tiểu Soái hỏi.



Ngô Sở Úy sụ mặt: "Nói gì vậy hả? Ngạch kinh doanh của chúng tôi tăng đều, lượng giao dịch cũng tăng cao không ngừng, tình trạng phát triển rất tuyệt đó!"



"Cậu cãi nhau với anh ta?" Khương Tiểu Soái lại hỏi.



Ngô Sở Úy đầy cảm khái, "Anh không cách nào tưởng nổi sự hài hoà đó đâu, đừng nói cãi nhau, ngay cả đấu võ mồm cũng rất ít xuất hiện."



Khương Tiểu Soái quả thật không cách nào nghĩ đến dạng hài hoà đó, đầu tiên hắn cảm thấy hai cá thể này không thể hài hòa, đặc biệt là Trì Sính, chỉ đứng đó thôi cũng đã là mối họa ngầm cho xã hội hài hòa. Ngô Sở Úy nhìn thì thành thật, thật ra cũng là một tai họa.



Hai người này mà hợp lại, còn có thể hài hòa?



Nhưng Ngô Sở Úy người ta lại có vẻ không thẹn với lòng.



Khương Tiểu Soái lại hỏi: "Hài hòa vậy sao cậu cứ chạy tới chỗ tôi làm gì?"



Ngô Sở Úy thở dài nói xa xăm: "Chính là vì quan hệ quá tốt, mới không thể không tránh né."



Khương Tiểu Soái nhẹ ho một tiếng, "Tôi nói này, hai người đã xác định quan hệ rồi, là người yêu hợp pháp, không cần phải lén lén lút lút đúng không? Tôi lần đầu tiên nghe thấy có người yêu vì quá mức ân ái mà muốn tránh né. Lẽ nào cậu sợ bản thân lạc đường chìm sâu vào? Nhưng tôi thấy với cái kiểu vô tâm vô phế của cậu, cũng không giống có thể chìm vào được."



"Tôi không hiểu." Ngô Sở Úy như khổ đại cừu thâm: "Hai chúng tôi đều là nam."



Khương Tiểu Soái trợn trắng mắt, "Khi đã bên nhau cậu nghĩ cái gì vậy hả? Lúc này mới xoắn xuýt vấn đề giới tính, không phải là rảnh quá tìm chuyện sao?"



Ngô Sở Úy biết Khương Tiểu Soái lý giải sai, không khỏi mở miệng giải thích: "Ý của tôi là, chướng ngại đồng tính không giống như anh đã nghĩ, tôi muốn nói là hai chúng tôi đều là đực, tôi phát tình anh ta cũng phát tình, ai cũng không thu được, sau đó..."



Khương Tiểu Soái cười, "Vậy không phải rất tốt sao? Cậu lên hứng anh ta cũng lên hứng, cuộc sống như vậy mới có kích thích chứ!"
Nói xong, xách túi bỏ đi.



Trì Sính vừa lên xe, Cương Tử hỏi: "Đi đâu?"



"Phòng khám." Trì Sính nói.



Cương Tử khó hiểu, "Không phải nói tối nay có liên hoan sao?



Ngô Sở Úy làm việc chính là như thế, tạo thanh thế đặc biệt lớn, chỉ sợ thiên hạ không biết y âm mưu đẩy người yêu của mình vào lùm hoa.



Trì Sính không nói gì, trực tiếp đeo tai nghe, vừa nghe tiếng rên rỉ của Ngô Sở Úy vừa gửi tin nhắn cho y, thì sao có thể gửi được cái gì dễ nghe?



Đây chính là nguyên nhân vừa rồi Ngô Sở Úy che không cho Khương Tiểu Soái xem.



Chiêu mà Trì Sính dành để đối phó với Ngô Sở Úy còn cao minh hơn Ngô Sở Úy đối phó hắn nhiều, hắn chưa từng cưỡng ép Ngô Sở Úy gửi tin nhắn, trực tiếp mở gói 5000 tin nhắn cho y, với bản tính tiết kiệm bủn xỉn của thiết công kê nam châm này, tuyệt đối không lãng phí đồ tốt, y chịu để mạng di động TQ hời sao? Cho dù không ăn không uống, y cũng phải gởi cho hết 5000 tin nhắn đó.



Cương Tử thấy vẻ mặt Trì Sính, thì có thể nhìn ra hắn đang cùng người khác đưa tình.



Trước kia đã xem ngán chuyện phong lưu của Trì Sính, cảm thấy khá mới mẻ và kích thích với độ chuyên tình của hắn, hiện tại lại nhìn ngán sự kết hợp cố định của hắn và Ngô Sở Úy, đột nhiên cảm thấy hứng thú với chuyện ngoại tình của hắn.



"Cậu đang gửi tin nhắn cho ai vậy?"



Một lúc sau, hai chữ "Đại Bảo" bất ngờ xuất hiện trước mặt Cương Tử.



Ngay cả dạng đàn ông có thể nhẫn nại như Cương Tử cũng chịu không nổi, thử nói đi, cả ngày dính lấy nhau cũng thôi đi, sao cả khi tán tỉnh cũng vẫn tìm người đó? Hai người đều không cần thở sao? Nhiệt tình đến mức này, không sợ tự thiêu chết mình sao?



Đương nhiên, lời nói thẳng thắn như vậy Cương Tử cũng không dám nói ra, chỉ có thể uyển chuyển biểu đạt lo lắng trong nội tâm mình. Người anh em, tôi biết cậu lãng phí bao nhiêu năm rồi, cuối cùng tìm được một mối chân tình, nội tâm vui điên cuồng là không thể diễn tả. Nhưng cũng phải có chừng mực, chuyện đó không thể quá mức! Hiện tại vắt khô rồi, lại phải dùng mấy năm để bù vào đó!



Trì Sính nói một câu, khiến những lời còn lại của Cương Tử đều nghẹn trong họng.



"Cậu chưa từng ngủ với cậu ấy, cậu không có quyền phát ngôn."