Nghịch Tập

Chương 171 : Nguy cơ ẩn náu

Ngày đăng: 20:21 19/04/20


Ngửi thấy được một mùi quen thuộc của sữa rửa mặt " Đại Bảo" ,nét mặt cậu cũng bớt căng thẳng, biết được đã về nhà và người " Bắt cóc" chính là tên Trì nghiệt súc.



Cà vạt được tháo ra, Ngô Sở Úy ngước mắt lên nhìn đây đúng là đầu giường nhà mình.



So với sợ hãi lúc nãy, bây giờ Ngô Sở Úy lần này một chút cũng không sợ, không những không sợ, liền quay 180 độ nhìn Trì Sính tức giận nói," Một chút cũng không bất ngờ gì?"



" Bất ngờ?" Trì Sính nheo hai mắt lại.



Ngô Sở Úy xấu hổ đến đỏ mặt, nói:" Anh dùng loại phương thức này " Bắt cóc" tôi, không phải đang nghĩ cho tôi một bất ngờ hay sao? Làm sao? Bất ngờ ở chỗ nào hả?"



Ngó mắt bốn phía, xác định không có gì bất ngờ lao qua, Ngô Sở Úy hơi thất vọng mới nói," Thật sự không có gì?"



Trì Sính nếu mà bị bệnh tim , thì đã bị Ngô Sở Úy làm tức chết rồi.



Ngô Sở Úy hai tay bị trói phía sau lưng cũng không tỏ ra sợ hãi hoảng loạn, giãy dụa gì cả, cứ như vậy lẳng lặng nằm trên giường, gương mặt úp trên giường, đôi mắt hơi híp xuống, nhìn qua rất thoải mái.



Trì Sính giọng nói âm trầm trong phòng vang lên," Muốn bất ngờ đúng không? Có cái này cho cậu."



Nói rồi, ra khỏi phòng đem những thứ lấy từ công ty Ngô Sở Úy vào giơ lên " Tang vật" được mang dếnđặt dưới tầm mắt Ngô Sở Úy. Rất rõ ràng, Trì Sính muốn đem " Án tử" này thẩm vấn.



Ngô Sở Úy bĩu môi," Không bất ngờ, tôi đều gặp qua rồi."



Trì Sính không cùng cậu tranh cãi, mở ngăn kéo tủ đầu giường ra lấy ra một cái trứng rung kích dục và một bộ cảm biến nhỏ.



" Dùng làm cái gì vậy?" Ngô Sở Úy mắt lộ ra vẻ hiếu kỳ.



" Lát nữa cậu sẽ biết."



Nói xong, Trì sính đem dịch bôi trơn thoa lên khắp trứng rung, từ tiểu cúc hoa Ngô Sở Úy đẩy vào, một mực đẩy đến nơi sâu nhất.



Ngô Sở Úy không những không bài xích, mà còn ưỡn mông lên đón nhận vật lạ xâm chiếm.



" Sao không di chuyển hả?"




Sau đó dì họ đi tìm Trì Sính, nói:" Cậu ta rất bình thường, thần kinh mọi phương diện đều không có bất cứ điều gì có vấn đề."



Trì Sính nhăn lông mày," Ngài khẳng định?"



" Tôi khẳng định cậu ta không có vấn đề gì." Dì họ nói xong lại liếc mắt nhìn Trì Sính, bà dịu dàng nói:" Nếu không cậu cũng nhân thể làm kiểm tra.?"



Trì Sính, "........"



Ngay khi hai người chuẩn bị rời đi, Uông Trẫm và Uông Thạc đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng khám.



Trì Sính và Uông Trẫm ánh mắt chạm nhau, rất giống loại" Hai hổ tranh nhau, tất có một con bị thương" ý tứ hàm xúc, mặc dù hai người sắc mặt đều vô cùng bình thản.



Dù sao cũng là người quen, không qua chào hỏi có vẻ không lễ phép, vì vậy Ngô Sở Úy lôi Trì Sính đi tới.



" Hai người ai đến đây khám bệnh?." Ngô Sở Úy hỏi.



Uông Thạc mở miệng nói, " Tôi"



" Thật đúng dịp ha!" Ngô Sở Úy nói tiếp," Các anh như thế nào lại cùng chọn cái bệnh viện này, khoa này, lại là vị bác sĩ này."



Uông Thạc nhàn nhạt trả lời, " Vì ta trước khi ra nước ngoài liền đi tìm bà vài lần, tương đối tin tưởng vị bác sĩ này."



Trì Sính bị năm chữ " trước khi ra nước ngoài" một chút kích động, ánh mắt nhìn về phía Uông Thạc.



Uông Thạc cũng không thâm ý liếc mắt nhìn Trì Sính.



Ánh mắt Ngô Sở Úy liếc qua Uông Thạc, trực tiếp dán tới người Uông Trẫm.



Sau đó, vụng trộm lè lưỡi với anh ta.



Khóe mắt Uông Trẫm phát ra một tia không dễ phát hiện ý cười.