Nghịch Tập

Chương 185 : Một cây kẹo đường

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Ba ngày liên tiếp, Uông Thạc không ăn không uống, cũng không tắm.



Trì Sính cương quyết trả Tiểu Dấm Chua cho cậu ta, Tiểu Dấm Chua rất yêu thích dích lấy Uông Thạc. Kết quả ngày thứ ba đến Tiểu Dấm Chua cũng ghét bỏ Uông Thạc không chịu tắm rửa, nằm sấp một bên không chơi với cậu ta.



Uông Trẫm cũng để yên cho Uông Thạc ba ngày.



Uông Thạc bên này tuyệt thực không ăn không uống, Uông Trẫm bên kia cần ăn thì ăn cần uống thì uống, Uông Thạc ở lì trong phòng, Uông Trẫm không có việc gì thì lại ra ngoài đi dạo, Uông Thạc không thèm rửa mặt, Uông Trẫm một ngày tắm hai lần, tinh lực sảng khoái rồi rào..



Ngày hôm nay, thấy Uông Thạc từ sàn nhà leo lên salon mà khí lực không có một chút, Uông Trẫm cuối cùng cũng phá vỡ ba ngày im lặng.



"Cậu xem cậu bây giờ ra cái dạng gì rồi hả.?"



Uông Thạc xa xôi nói một câu,"Anh không thất tình thì làm sao biết được.? Đừng nói chuyện không đâu."



"Chuyện như vậy không thể xảy ra trên người tôi, xác xuất gần như bằng không." Uông Trẫm nói.



Uông Thạc hừ lạnh một tiếng,"Là anh chưa từng yêu thì lấy cái gì mà thất tình hả.?"



"Bởi vậy mà tôi không bị tình cảm lưu luyến."



"Vậy anh đi kiếm đi." Ánh mắt Uông Thạc giễu cợt nhìn qua, "Anh chả nhẽ xác định cả đời này độc thân."



Uông Trẫm nói,"Tôi thà rằng cả đời này độc thân, cũng không muốn như cậu sống như thế này."



Uông Thạc tốn hơi thừa lời,"Anh có tư cách gì mà coi thường tôi.?"



"Cậu có tư cách gì mà để tôi coi trọng cậu?." Uông Trẫm hỏi vặn lại.



Uông Thạc tức giận,"Uông Trâm tôi nói cho anh biết, anh khỏi cần ở trước mắt tôi hàng ngày đắc chí, anh có điểm nào tốt đẹp hay không? Tôi cho anh biết, mẹ đã sớm không có dự định nhận anh là người thân con trai. Nếu không phải tôi thương hại anh, luôn nói tốt cho anh truocs mặt mẹ, anh đã sớm bị đuổi đi rồi."



Uông Trẫm đi tới, ngồi xổm truocs mặt Uông Thạc, ánh mắt sáng kiên cường nhìn vào cậu ta.



"Cậu ôn ào như vậy, càng thấy lựa chọn của Trì Sính là đúng."



Uông Thạc trong nháy mắt mặt biến sắc, ném qua cho Uông Trẫm một cái tát.



Uông Trẫm nắm lấy cổ tay Uông Thạc, giọng nói lạnh cứng mà nói,"Đừng để cái bàn tay bẩn của cậu lộn xộn."



Nói xong trực tiếp ôm Uông Thạc đến phòng tắm, trong bồn tắm đã xả đầy nước, ném Uông Thạc vào, kì cọ cho cậu như đang tắm cho lợn không một chút nhẹ nhàng săn sóc thương tiếc.



Lúc nhỏ, Uông Thạc ghét nhất một chuyện đó là Uông Trẫm tắm cho cậu, anh ta luyện võ từ nhỏ bàn tay to bị chai lại. kì cọ như muốn lột da, mỗi lần tắm xong trên người đều lắm tấm tơ máu.



Nhưng bà Uông lại vô cùng thích con trai lớn tắm cho con út, bởi vì con út nó quá lười, trên người đều dính đầy bùn đất, nếu không phải bàn tay to của anh trai kì cọ thì không thể sạch sẽ.( Đã hiểu vì sao ba ba Sính thích mùi bùn đất trên người Úy rồi...ha ha.. *Jus for fun*)
Ngày hôm sau cậu dẫn theo Khương Tiểu Soái cùng đi tìm Uông Trẫm.



"Anh có thể đem anh ta hóa trang thành bạn gái của tôi được không.?"



Khương Tiểu Soái kinh ngạc,"Cậu nói cái gì.?"



Làm bộ đi ra, lại bị Ngô Sở Úy túm lại.



"Giúp một chuyện, giúp một chuyện đi mà, cố gắng giúp tôi báo một phần hiếu cho mẹ tôi nhé.?"



Khương Tiểu Soái không chịu nổi đòn đánh nhõng nhẽo của Ngô Sở Úy, liền đồng ý giúp.. Vô cùng khiêm cưỡng..



Kết quả sau khi về nhà, bà Ngô như trước không nhìn ra một điểm bất thường, cao hứng vui vẻ cùng Khương Tiểu Soái nói,"Con đáng yêu quá, so với Nhạc Duyệt trước kia còn hơn nhiều.Ông nhà ta ra đồng làm việc, ông ấy về mà thấy conthì còn ưng hơn cả dì."



Bà Ngô quên ai thì quên chứ chưa từng quên Nhạc Duyệt.



Hễ là làm tổn thương con trai bà thì bà không thể quên được.( Khóc luôn... thương hai mẹ con quá... Sính ơi anh rúc ở đâu..)



Sau khi tiễn Khương Tiểu Soái ra ngoài, Ngô Sở Úy vỗ vai cậu ta cười lớn một trận.



"Cậu nha, diễn thật giống."



Vừa liếc nhìn Khương Tiểu Soái một cái lại cười.



Khương Tiểu Soái thân hình như chị đại, chỉ vào mũi Ngô Sở Úy mà mắng chửi,"Không còn gì để nói cậu, cậu chuyện gì cũng dám làm, lừa thầy phản bạn." (cậu khinh sư diệt tổ,.. đồ súc sinh)



"Ha ha........." Ngô Sở Úy vỗ vỗ vai Khương Tiểu Soái nói,"Uông Trẫm thật là một nhân tài, tinh thông mọi thứ, nhìn anh ta đêm cậu biến hóa, chưa từng có cô gái nào xinh đẹp như vậy."



"CÚT...."



Khương Tiểu Soái mặc dù mắng nhưng vẫn không thể không thừa nhận,"Uông Trẫm đúng hoàn hảo như nam thần vậy."



Ngô Sở Úy gật đầu tán thành,"Quen biết anh ta nhiều ngày như vậy, càng ngày càng hứng thú."



"Cậu và Trì Sính cứ như vậy coi như kết thúc hả.?" Khương Tiểu Soái hỏi.



Ngô Sở Úy không có biểu hiện nào cả,"Anh ta không cần tôi nữa, tôi có thể làm gì nữa đây."



"Có định quen với ai khác không?." Khương Tiểu Soái chớp chớp mắt.



Ngô Sở Úy nhếch khóe miệng,"Thật là có chút ít ý nghĩ như thế."