Nghịch Tập

Chương 195 : Ngộ ra một đạo lý

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Trì Sính mới chỉ nhìn, cự long* đã căng phồng đau nhức. (Cứ để là cự long cho nó hoành tráng, nhắc đến cự long là nhắc đến JJ của ba ba Sính, nhắc đến cậu nhỏ là nhắc đến JJ của Úy Úy..)



Anh dùng cành lá cây mềm mềm ác liệt trêu đùa vách mông Ngô Sở Úy, rồi lại trêu đùa nhẹ nhẹ ở miệng tiểu cúc, từ từ rê một đường dọc đùi non mà chà sát, càng làm càng nhìn thì vật nóng hổi cứng rắn bị nhốt trong quần lại căng lên trong đó và nhiệt liệt phản ứng, như một con rồng hùng hổ gầm rú muốn thoát khỏi cái xiềng xích đang giam giữ mình.



Sự thực chứng minh, cái mông của Ngô Sở Úy không dám tự ý di chuyển, nó như tê cứng bị Trì thiếu gia trêu đùa. Trì Sính đâm một ngón tay vào trong mép ruột, lại bị tiểu cúc co bóp kịch liệt bài xích ra.



"Đau" Ngô Sở Úy đẩy cánh tay của Trì Sính ra.



Trì Sính lại dốc ngược chai dịch bôi trơn bơm ra rất nhiều, cứ như lần đầu tiên làm tình vậy, kiên trì cẩn thận chu đáo mà mở rộng vách ruột cho cậu. Mặc dù dưới thân cự long đã cứng rắn nóng hổi giống như bàn là, nhưng anh vẫn như trước, mạnh mẽ chịu đựng cơn kích thích điên cuồng phía dưới.



Lúc ngón tay thô ráp của Trì Sính ra vào cửa động của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy mê man rên rỉ, túm lấy tay Trì Sính ấn ấn vào, dịch trắng chảy xuống tay Trì Sính vô cùng dâm mỹ.



Phản ứng kích động kịch liệt này của Ngô Sở Úy như chứng minh xa nhau mấy ngày cậu có bấy nhiêu "nhớ nhung" Trì Sính.



Trì Sính đối với hành động này của Ngô Sở Úy vô cùng thích thú, càng tăng thêm tốc độ ngón tay ra vào mạnh mẽ, chà sát lên vách ruột cậu một trận.



Ngô Sở Úy vừa phóng ra một trận, vật nhỏ bé mềm nhũn lại rất nhanh dựng thẳng cứng rắn, quay đầu nhìn Trì Sính ánh mắt tràn đầy khao khát thèm muốn.



"Muốn sao?" Trì Sính hỏi.



Ngô Sở Úy gật đầu, "Nhanh lên một chút đâm vào.... ừm."



Trì Sính nói, "Cậu mặc váy cỏ này ngoáy ngoáy cái mông, tôi liền thỏa mãn cậu."



Ngô Sở Úy ngượng ngùng không thôi, lập tức nằm lỳ trên giường giả chết. Kết quả ngón tay Trì Sính bên trong cơ thể cậu hướng đến điểm mẫn cảm hung hăng đâm đâm chọc chọc, kích thích cực điểm. Ngô Sở Úy lập tức không chịu nổi, lần thứ hai thẹn thùng mà cong chân dậy.



Nhưng mà cũng chỉ lắc lắc coi như có cái eo, hơi vặn vẹo.



Trì Sính con ngươi như chứa lửa, ý chí triệt để bị cặp mông săn chắc lại mềm mại rung rung lẳng lơ một lần nữa đánh bại không còn một chút đường lui, kéo hông của Ngô Sở Úy mãnh liệt một thúc đâm thẳng cự long vào cái phập .



Hai người trong phút chốc đó cùng điên cuồng, cùng sảng khoái, tiểu cúc được an ủi lấp đầy, cự long được bao trọn ấm nóng. Rên rỉ gầm rú cũng không thành tiếng.



Xa nhau hai tháng, không có một chút nào tạp niệm, thân thể cùng trái tim hoàn toàn hòa làm một, làm cho say mê không ngừng.



"Thật sâu..." Ngô Sở Úy rên rỉ một tiếng, theo bản năng dâm đãng.
"Vẫn là.... anh cứ đến đây đi."



Trì Sính cầm bình hoa để dưới cậu nhỏ của Ngô Sở Úy, nhìn bình hoa ánh mắt ẩn náu một tia dâm tà.



Ngô Sở Úy dự cảm không tốt cảm thấy nếu cứ như vậy mà tiểu thì kiểu gì cũng xảy ra "tình huống ngoài ý muốn", cho nên chậm chạp không dám tiểu.



"Không tiểu được?" Trì Sính cười cười, "Vẫn muốn tôi giúp cậu bóp cho nó ra?"



"Không phải,... Không phải...., aaa...."



Trì Sính nói là làm, bóp bóp, tay lại búp một cái, Ngô Sở Úy lập tức trợn mắt, nhanh chóng són ra trong quần một ít, nước tiểu xối xả vào bình hoa tạo âm thanh tồ tồ, kèm theo là tiếng Ngô Sở Úy không khống chế được rên rỉ sảng khoái, eo liên tiếp rùng mình mấy cái, như là đang chịu đựng thống khổ cực lớn, sắc mặt nhăn nhó, tất cả "trò hề" đều bị Trì Sính nhìn không sót một chút.



Giải quyết xong xuôi, Trì Sính lắc lắc bình hoa, ánh mắt đùa cợt nhìn Ngô Sở Úy.



"Lần đầu tiên thấy người đi tiểu lại có thể thoải mái như vậy."



Ngô Sở Úy dùng chăn che đầu lại.



Trì Sính lại đưa tay xuống dưới, "Tôi lắc lắc cho cậu."



Ngô Sở Úy gào khóc kêu la, "Nghìn vạn lần đừng ah..., không làm... ah!!!"



Không có biện pháp, Trì Sính bị vẻ dâm đãng khi đi tiểu của Ngô Sở Úy kích thích lòng lại nổi lên dục vọng không thể kìm chế, Ngô Sở Úy càng không chịu nổi anh lại càng muốn kích thích chỗ mẫn cảm của cậu.



Hậu quả có thể tưởng tượng, Ngô Sở Úy bị một trận lớn ập tới kích thích mãnh liệt, hai chân không còn lực dạng ra, lập tức ngất lịm.



Liền hôn mê từ sáng sớm hôm trước đến sáng ngày hôm sau, nếu tính đúng ra thì đã trải qua ba cái sáng sớm. Hơn hai mươi giờ hôn mê, cuối cùng nửa thân dưới thần kinh cũng trở lại trạng thái bình thường.



Sau khi tỉnh lại cơ thể Ngô Sở Úy thật sự rệu rã, mỏi nhừ.



Giờ khắc này cậu nhận ra một cái đạo lý.



"Đáng sợ nhất không phải chia tay, mà là hợp lại! ! !"