Nghịch Tập

Chương 205 : "Ma quỷ" lộng hành

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Ngô Sở Úy ở trên đường về vẫn có chút không thể đắc ý được nữa, kết quả về đến nhà, càng nghĩ lại càng thấy lo lắng, một mình đứng bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lại có chút phiền muộn.



Sư phụ mình nhất định thê thảm rồi?



Cậu ta nhất định rất oán hận mình rồi?



Đang trầm tư nghĩ ngợi, mông đột nhiên truyền đến một trận đau rát, Ngô Sở Úy nhảy dựng kêu gào, quay lại tức giận nhìn Trì Sính.



"Sao lại đánh tôi?"



Trì Sính ánh mắt sâu thẳm chăm chú nhìn cậu, "Nghĩ gì thế?"



Ngô Sở Úy buồn buồn trả lời, "Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)



"Là mơ tưởng hay nghĩ vẩn vơ?"



Ngô sở úy đọc nhấn rõ từng chữ nói: "Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)



"Mơ tưởng?" (xiaoxiang)



"Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)



"Mơ tưởng?" (xiaoxiang)



"Vẩn vơ, V-Ẩ-N-V-Ơ.... !!!"



Ngô Sở Úy một phút trước đầu óc còn linh hoạt tính kế với người khác, một phút sau đã bị chết não mà. Trì Sính rõ ràng cố ý, cậu còn cứ Một tiếng vẩn vơ, hai tiếng vẩn vơ, ba tiếng vẩn vơ, bốn tiếng vẩn vơ đáp lại anh.



(Giải thích: Ở đây Trì Sính cố tình giả vờ nghe sai chữ 瞎-xia trong 瞎想 - nghĩ vẩn vơ thành 逍-xiao trong 逍想 - mơ tưởng, Ý muốn nói Úy Úy mơ tưởng chuyện hạ lưu ý.. Tác giả chơi chữ làm mình đau đầu gần chết.. )



Thỉnh thoảng, trêu chọc Ngô Sở Úy chính là niềm vui lớn của Trì Sính.



Cuối cùng đưa tay nhéo tai Trì Sính xoắn lại hai vòng, giọng nói cắt ngang,"Đã nghe rõ chưa?"



Trì Sính im lặng, giơ ba ngón tay.



Ngô Sở Úy bình tĩnh quay ra nhìn ba ngón tay Trì Sính chỉ chốc lát, trong lòng đột nhiên phát lạnh, run run, tay đang nhéo tai Trì Sính cũng buông xuống quay người một trăm tám mươi độ, vừa mới chạy đi, cổ áo liền bị túm lại nhấc lên, chân chỉ còn chạm đất mà giãy giụa, gót chân bị lôi rê về vị trí cũ.



"Ba ngày." Trì Sính nhắc nhở.



"Trí nhớ anh sao lại tốt như vậy?"



Trì Sính nói,"Không phải trí nhớ tôi tốt, mà là bóng dáng nhỏ bé của cậu trong đầu tôi ba ngày, căn bản thì không hề rời khỏi."



Ngô Sở Úy cầm lấy cái gãi ngứa đập đầu Trì Sính một cái.



"Bây giờ đã rời đi chưa?"



Trì Sính đã nhìn ra, tên nhóc con này đơn thuần là chán sống đây.



Tóm Ngô Sở Úy kéo đi về phòng ngủ, Trì Sính vừa đi vừa nói,"Cậu không ở đây mấy ngày, tôi đem phòng ngủ sửa chữa một chút."



Ngô Sở Úy có dự cảm chẳng lành.




Trì Sính lại hỏi,"Đã đủ thoải mái chưa?"



Ngô Sở Úy lắc đầu. (Ối mẹ ơi, con tiện nhân, tiện nhân... ba ba của tôi lại phải khổ rồi..)



"Còn muốn như thế nào?"



Ngô Sở Úy lúc này kéo kéo quần Trì Sính. (Ta bảo cậu là tiện nhân mà)



"Mở mắt ra, nhìn xem tiểu cúc của cậu chăm sóc thằng em của tôi thế nào."



Ngô Sở Úy bây giờ đã biết ai có thể "bắt nạt", ai không thể "bắt nạt".



Trong gương hai cơ thể trần trụi nóng bỏng quấn lấy nhau, Ngô Sở Úy tư thế vặn vẹo khó khăn nhận lấy cự long của Trì Sính. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cảnh tượng nơi riêng tư giao hợp, hòa làm một, cự long ra vào cửa động mạnh nhẹ rứt khoát, tiểu cúc co rút kịch liệt vách ruột hồng hồng trượt ra ngoài rồi lại được đẩy vào trong, dáng vẻ trong gương bản thân cậu dâm đãng cuồng dã, phóng đãng, lẳng lơ, đồi trụy, càng thẳng thắn trần trụi, càng làm cho cậu kích động hưng phấn.



Trì Sính đem Ngô Sở Úy chơi từ trên giường xuống dưới giường, từ phòng ngủ làm đến phòng bếp, lại từ phòng bếp chơi đến ban công......... Bất kể chuyển tới đâu, đều là dâm loạn trác táng trước gương. (Tha hồ mà soi gương nhé Úy Úy.. )



Ngô Sở Úy không cách nào tưởng tượng công nhân lắp đặt gương vào nhà, dùng ánh mắt nào nhìn Trì Sính, còn làm sao mà có thể tưởng tượng dáng vẻ Trì Sính làm mình, ngây ngất mê man khoan khoái.



Cuối cùng, Trì Sính đem Ngô Sở Úy ôm vào phòng tắm.



Trên bồn rửa mặt có một cái gương, bồn tắm bốn phía đều là gương, ngay cả trên bồn cầu cũng là gương.



Trì Sính một chân đá văng nắp bồn cầu, tách hai đùi Ngô Sở Úy ra, để cậu ngồi đối diện với cái gương, cậu nhỏ chĩa về phía trước, giọng biến thái nói,"Con trai yêu, tiểu cho cha nuôi xem nào."



Mặc quần hở mông, lại bị người ta đem hai chân banh ra còn đối diện với cái gương, Ngô Sở Úy nghĩ trong lòng thật muốn chết.



"Không tiểu, tôi chơi đến khi cậu không chịu được mới thôi."



Trì Sính một mặt miệng xuy xuy gặm, mặt khác mãnh liệt đâm vào như một chiếc động cơ hoạt động hết công suất, còn mở vòi nước chảy, ý muốn Ngô Sở Úy nghe được tiếng nước.



Ngô Sở Úy kích động lắc đầu, điên cuồng mà kêu khóc rên rỉ, hai tay muốn nắm lấy cậu nhỏ căng cứng không chịu nổi, lại bị Trì Sính vững vàng nắm lấy.



"Không được...... Muốn bắn ......... Aaaa......"



Trì Sính tàn bạo đâm vào điểm mẫn cảm trong vách ruột Ngô Sở Úy mấy cái.



Giày vò ầm ĩ một tiếng đồng hồ.



Không khống chế khoái cảm tột đỉnh làm cho cái mông của Ngô Sở Úy giật giật co rút một trận, kéo dài cảm giác khoái cảm, sau đó là xấu hổ, tủi thân, khó chịu cùng các loại trạng thái cùng xông tới, Ngô Sở Úy đấm lên ngực Trì Sính một trận.



"Anh là tên biến thái, lão già dâm tặc! ! !"



Trì Sính cười, liền ôm Ngô Sở Úy vào trong lòng, bế cậu đi đến giường lớn ấm áp.



Sau nửa đêm, Ngô Sở Úy chỉ mới vừa ngủ, cánh tay Trì Sính huých cậu một cái. Ngô Sở Úy ánh mắt hơi hơi nheo nheo mở ra, đột nhiên nhìn thấy trên trần nhà có hai người. Ánh mắt đột nhiên trợn to, xung quanh bốn phía, khắp nơi đều là hình ảnh "Ma quỷ".



A aaaaaaa......! !



Ngô Sở Úy ngay tức khắc chui vào trong lòng Trì Sính.



Nửa đêm, Trì Sính xoa xoa trán Ngô Sở Úy, khóe miệng tràn đầy vui vẻ không phúc hậu.