Nghịch Tập

Chương 215 : Bắt tại trận

Ngày đăng: 20:22 19/04/20


Trương Bảo Quý mất mười cây vàng và một chiếc xe, lại hoàn toàn không thu được chút hồi âm. Ông ta lại không dám tùy tiện đi tìm Trì Sính, chỉ có thể sai người đến bên trong cục tài chính tìm hiểu tin tức, kết quả chỉ nhận lại sự thất vọng.



Trương Bảo Quý mơ hồ cảm thấy bản thân mình bị Ngô Sở Úy đùa bỡn, căm phẫn tới nhà Ngô Sở Úy đòi công bằng.



"Tôi dựa vào cái gì mà chắp tay dâng cơ hội lần này nhường cho ông?" Ngô Sở Úy nói rất rõ ràng, "Giám đốc Trương, tôi nghĩ ông hiểu lầm rồi, công ty chúng tôi cũng đang đấu thầu dự án này."



Một tia sét đánh giữa đỉnh đầu Trương Bảo Quý đoàng, đánh cho người ông rung mạnh, chấn động nghiêng ngả.



" Công ty của các cậu cũng đang đấu thầu dự án này?" gương mặt Trương Bảo Quý tái xanh đi," Vậy cậu vì sao lại còn muốn chấp thuận lời nhờ vả của tôi. ?" (Đến bây giờ ông vẫn chưa nhận ra hả?)



Ngô Sở Úy khoanh tay, "Tôi chỉ chấp thuận với ông đi thuyết phục Trì Sính, quan trọng là anh ta không cấp cho công ty các ông, tôi cũng không còn cách nào. Huống hồ hôm đó ông cũng không nói rõ muốn tôi giúp thế nào, tôi lại cứ nghĩ công ty các ông chỉ muốn chia sẻ một thìa súp, không ngờ các ông lại có khẩu vị lớn như vậy."



Trong lòng Trương Bảo Quý hận đến nghiến răng nghiến lợi, ông ta một giám đốc cao cấp công ty nhà nước, hưởng thụ chính sách đãi ngộ tốt, từ trước đến nay ông đều coi thường mấy công ty tư nhân nền móng không vững chắc.



Bây giờ lại bị một công ty nhỏ mới thành lập chưa được hai năm cười nhạo, khẩu vị lớn, trong lòng cảm thấy bị lăng nhục là điều hoàn toàn có thể nghĩ.



Trước mắt ông ta chỉ có một con đường------------ nhẫn nhịn .



Ngô Sở Úy ung dung thản nhiên quan sát biểu hiện của Trương Bảo Quý, xem xét nội tâm của ông ta.



Im lặng một lúc, Trương Bảo Quý rốt cuộc mở miệng, giọng nói lại khôi phục bình thản như ban đầu.



"Như vậy đi, tôi có một đề nghị, cậu xem có được hay không. Dự án này do công ty cậu tiếp nhận, sau đó quăng sang cho công ty của tôi, chúng tôi trả cho cậu một một khoản chi phí khổng lồ".



Ngô Sở Úy trầm mặc không nói.



Trương Bảo Quý còn nói, "Cậu cũng biết, tiếp nhận một dự án lớn như vậy, nhất định cần phải có cơ sở vật chất, tiềm lực kinh tế lớn. Tôi không phải không tin vào thực lực công ty của cậu, tôi chỉ đề xuất ra như vậy, công ty của cậu đang trong giai đoạn phát triển ban đầu, cố gắng mạo hiểm lớn như thế. Một khi thua lỗ, rất có khả năng sẽ chịu đả kích mà dẫn đến phá sản."



Ngô Sở Úy nheo mắt, suy nghĩ lời Trương Bảo Quý.



"Tôi đây chính là đưa ra cho cậu một đề xuất, dĩ nhiên cuối cùng chủ ý còn tùy thuộc vào bản thân cậu, tôi đưa cho cậu số tiền này, tuyệt đối cao hơn so với lợi tức cá nhân của cậu trong dự án này. Cậu xây dựng công ty không phải là vì kiếm tiền hay sao? Một cơ hội tốt như vậy, vừa cho cậu đem tiền sinh lời, lại có thể ngồi yên an vị không tốn công sức, chuyện thật tốt!"



Ngô Sở Úy dừng một chút, mở miệng nói, "Ông ra giá đi."



Trương Bảo Quý vươn một ngón tay.




"Tổng giám đốc Ngô, anh làm sao vậy.?"



Ngô Sở Úy trong miệng phun ra hai chữ," Không.... sao......"



Đúng lúc này, Trì Sính đột nhiên lại đem ngón tay nhét thêm vào cúc huyệt đang chật chội của cậu, Ngô Sở Úy muốn tránh né, lại bị Trì Sính giữ chặt lại bên eo, hung hăng đâm rút một trận.



Ngô Sở Úy căn môi kìm chế không phát ra âm thanh, rất sợ người bên ngoài nghe được động tĩnh. Trì Sính hết lần này tới lần khác không chịu buông tha, dùng sức bức cậu ngồi xuống, không chỉ cố tình để phát ra âm thanh phành phạch, còn dùng răng cắn xé áo sơ-mi Ngô Sở Úy, mạnh mẽ nhay cắn núm vú cậu.



Ngô Sở Úy vừa đau vừa kích thích mà uốn éo mông, khuôn mặt vặn vẹo khó chịu mà cầu xin Trì Sính.



"Tôi muốn..muốn.. Trì Sính... Aaa......"



Trương Doanh lại gõ cửa,"Tổng giám đốc Ngô, anh khó chịu hay sao?"



Ngô Sở Úy không dám phát ra âm thanh quá lớn, chỉ có thể cắn vành tai Trì Sính cầu xin,"Mình vào phòng trong được không?.... Aaa... đừng cắn.... không được...."



Trì Sính âm mặt nói,"Thật muốn để cô ta thấy được bộ dạng lẳng lơ này của cậu."



Đáng tiếc, cuối cùng Trì Sính cũng không nhẫn tâm gọi cô ta vào, có điều là cũng không để cho Ngô Sở Úy thỏa mãn. Giúp cậu mặc lại quần áo gọn gàng, nghênh ngang ra ngoài, chừa cho cậu một chút mặt mũi.



Hơn nữa, Trì Sính còn mời Trương Doanh về nhà ăn cơm.



Quả thật Ngô Sở Úy đối với cô ta không có bất kì hứng thù nào, đầu chỉ nghĩ đến việc ở phòng làm việc chưa làm xong, một lòng một dạ chỉ muốn cùng lăn lộn trên giường với Trì Sính, thật sớm muốn đem cô ta đuổi đi.



Ngày hôm sau, Trương Bảo Quý tìm Trương Doanh.



Trương Doanh vui vẻ nói,"Tối hôm qua tổng giám đốc Ngô mời tôi về nhà ăn cơm, hơn nữa Trì Sính còn ở đó."



Trương Bảo Quý vừa nghe lời này, trong lòng lóe lên một tia sáng.



"Tối hôm nay chắc chắn phải đưa cậu ta lên giường được, chỉ có như vậy, thì tôi bên này mới có tiền."



Trương Doanh cười cười hôn một cái lên má của Trương Bảo Quý,"Yên tâm đi."