Nghịch Tập

Chương 249 : Trì thiếu gia hẹp hòi

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Buổi tối Trì Sính tan việc, cũng như thường ngày, cùng với mấy người đồng nghiệp bước ra khỏi tòa nhà. Vừa muốn gọi xe, liền liếc mắt thấy ở đó không xa thân hình của Ngô Sở Úy. Trong lòng vô cùng kinh ngạc, sải bước nhanh chân đi đến bên cạnh cậu.



"Tới sao không gọi một tiếng.?"



Ngô Sở Úy dùng chân đá viên đá trên đường, mông lung im lặng không lên tiếng.



Trì Sính vừa nhìn gương mặt nhỏ bé uể oải của Ngô Sở Úy, liền biết chính xác có chuyện gì đó.



"Làm sao vậy?" Trì Sính hỏi.



Ngô Sở Úy vẫn không nói gì, hai hàng lông mày hiện ra vẻ nghẹn khuất cong cong nheo lại.



Bàn tay của Trì Sính đặt tại sau gáy của Ngô Sở Úy, hơi cúi người, khoảng cách gần chạm vào mũi cậu nhìn vào mắt Ngô Sở Úy, trong giọng nói mang theo vẻ ôn nhu mà người bình thường không cách nào tưởng tượng được, dịu dàng nói.



"Rốt cuộc làm sao vậy? Nói cho tôi nghe một chút." (Tình như cái bình.. Ngọt hơn cả kẹo dâu..muốn ăn kẹo chanh quá.. )



Ngô Sở Úy cổ họng nghẹn ứ một trận, hồi lâu chưa từng nói ra một chữ nào.



"Lên xe trước, có việc gì về nhà nói." Trì Sính nói.



"Không muốn về nhà, anh theo tôi đi dạo một chút đi, mình lâu lắm rồi không được đi dạo rồi nhỉ?"



Nói xong, Ngô Sở Úy quay đầu bước đi, Trì Sính không đồng ý cũng phải đồng ý.



Bởi vì trong lòng không vui, dọc đường đi Ngô Sở Úy không có nói gì. Về sau trời dần dần tối, hai người đi tới trên một cây cầu lớn, xung quanh không hề có người nào, Ngô Sở Úy đột nhiên chọc chọc sườn Trì Sính một cái.



Ánh mắt của Trì Sính đảo qua, ánh mắt của Ngô Sở Úy lại vô cùng thản nhiên, vẻ mặt làm bộ không có chuyện gì xảy ra.



Trì Sính nhìn xuống chút nữa, thấy cái tay rũ xuống bên quần của Ngô Sở Úy, trong nháy mắt hiểu ý. Khóe miệng hiện lên một nụ cười yếu ớt, kéo tay của Ngô Sở Úy tiếp tục đi về phía trước.



Một trận gió đêm thổi tới, cảm giác mát mẻ thoải mái hơn nhiều.



(Sau này dù có thế nào thì hai người cũng nhất định phải nắm tay nhau đi tiếp nhé.. dù Uông Thạc có trở về nhé... )



Trì Sính đột nhiên nhớ tới hai năm trước, lần đầu tiên cùng Ngô Sở Úy nắm tay cậu mồ hôi chảy ròng ròng, tim đập thình thịch. Lúc đó Ngô Sở Úy nắm vô cùng chặt, vì muốn đem Trì Sính cướp về. Bây giờ vẫn như trước nắm vô cùng chặt, vì không muốn để cho người khác cướp đi.
Cương Tử nhỏ giọng nói bên tai anh ta,"Người này không thể động vào."



"Ôi, thật hả?" Biểu cảm của tên mặt vuông rất bất ngờ,"Không phải nói Trì thiếu gia chỉ đối đãi với Uông...... Uông gì đó như vậy thôi hả?" (Thằng chó này muốn chết mà.. Ông nội tìm 100 con chó đực thao chết cả nhà mày... *Thú tính nổi lên* )



"Không phải người đơn giản đâu. Cương Tử dùng sức vỗ một cái lên vai tên mặt vuông,"Người này so với người kia còn nguy hiểm hơn nhiều."



Còn nguy hiểm hơn nhiều sao? Vừa nghe lời này, tên mặt vuông vội vàng đem tay vòng qua thăm dò.



Một mực không để ý, cười trêu chọc cùng Trì Sính,"Đem vợ của cậu cho tôi mượn chơi hai ba ngày, mắt to mông vểnh, thật sự làm tôi rất thích."



Vừa mới nói xong, bị một đấm hung hăng xông thẳng vào mặt, cứng rắn làm cho anh ta lùi lại phía sau mấy bước. Còn chưa kịp đứng vững, Ngô Sở Úy lại một đạp càng quét xương sườn, giày vừa mới mua, đạp người kia gió rít vi vu theo, phải nói vô cùng tàn bạo.



Ngô Sở Úy thật không phải là thất lễ, cậu đã sớm không vừa mắt người đàn ông này. Từ lúc Trì Sính giới thiệu cho cậu đã bắt đầu thấy khó chịu, người này liền nhìn cậu bằng con mắt lé vô cùng ti tiện, từ đầu đến chân soi mói đặc biệt làm người khác chán ghét, còn chưa kể đến mấy lời thiếu tôn trọng của anh ta.



Kỳ thực người này không xấu, mắt anh ta lé nhìn người chính là thói xấu từ nhỏ hình thành, nhìn ai hắn cũng như vậy. Trước đây anh ta đã lái xe cho Trì Sính ba năm rồi sau này Cương Tử mới là người tiếp theo làm tài xế cho anh, quan hệ của Trì Sính và anh ta rất thân.



Ông anh mắt lé bị Ngô Sở Úy đánh cho gào khóc kêu la, thái độ nhìn Trì Sính xin giúp đỡ.



"Trì thiếu gia, cậu không quản cậu ta đi!"



Trì Sính yếu ớt cười,"Tôi cũng không quản được." (Gặp phải cướp rồi anh mắt lé mặt vuông ơi.. )



Nói xong, để cho người khác châm thuốc cho, đứng bên ngoài rất hăng hái nhìn.



Ngô Sở Úy có mấy chiêu đánh vô cùng đẹp, giống như con báo hoang ngang tàn săn mồi vậy, vừa rồi còn dựa vào bờ vai của Trì Sính ủy khuất nhỏ nhẹ thật sự ai không biết còn tưởng hai người khác nhau. Cậu chính là như vậy, đối với người quen của Trì Sính cậu có thể nhẫn nhịn hơn nữa. Nhưng nếu có bất cứ ai mạo phạm đến cậu, cậu nhất định phải đòi lại gấp trăm lần.



Ánh mắt thâm thúy của Trì Sính nhìn chăm chú vào Ngô Sở Úy dáng người đẹp trai thấy đặc biệt say mê.



Ngô Sở Úy đơn giản đánh vài cái như vậy, rõ ràng muốn tuyên bố với những người kia, Ngô gia gia không phải là người chúng mày có thể trêu ghẹo đùa giỡn.



Sau khi đánh xong, Trì Sính đem ông anh mắt lé kéo lên. Lại vừa nắm trên vai Ngô Sở Úy kìm lại, cười nói,"Tốt lắm!"



Nói xong, quay sang mọi người phất tay, ôm Ngô Sở Úy rời đi.