Nghịch Tập

Chương 276 : Ôn lại chuyện cũ

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Trì Sính và Ngô Sở Úy trở lại nhà của Quách Thành Vũ, Khương Tiểu Soái và Quách Thành Vũ đang ăn cơm chiều, thấy hai người bọn họ đi vào, vội vàng giơ tay lên bắt chuyện." Qua đây uống chút đi."



" Hai chúng tôi ăn rồi." Ngô Sở Úy vui tươi hớn hở nói.



Khương Tiểu Soái nhớ tới Ngô Sở Úy hôm nay đi đến nhà ba mẹ Trì Sính, vội vàng quay sang tìm hiểu tin tức.



"Này, tình hình sao hả?"



Ngô Sở Úy không để ý Khương Tiểu Soái hỏi cái gì. Chỉ chăm chăm nhìn lên cái nhúm tóc vểnh vểnh lên của cậu. Cái này là Quách Thành Vũ thừa dịp lúc Khương Tiểu Soái ngủ trưa tết tại cho cậu ta, cố ý đem nhúm tóc vểnh lên cài lên một cái bím, hơn nữa buộc lại vô cùng nghệ thuật, không phải cong về một bên, mà cong cong chĩa về bốn phía, giống như một ngọn nước nhỏ phun trên hòn non bộ.



"Yô yô! Đẹp trai như tài tử Hàn Quốc vậy!" Mắt của Ngô Sở Úy hình ngôi sao.



Khương Tiểu Soái hoàn toàn không biết chuyện gì, còn túm túm quần áo của mình hỏi,"Cậu nói bộ này của tôi đó hả? Đây không phải kiểu Châu Âu hay sao? Làm sao lại giống Bae Yong Joon hả?"



Ngô Sở Úy vừa muốn đưa tay chỉ cho Khương Tiểu Soái cái bím tóc trên đầu cậu ta, lại ngay lập tức bị ánh mắt cảnh cáo của Quách Thành Vũ ở phía sau Khương Tiểu Soái. Trong nháy mắt liền phát ra tiếng cười gian, vỗ vỗ khuôn mặt anh tuấn của Khương Tiểu Soái nói,"Rất tốt, rất tốt."



"Cái gì rất tốt?" Vẻ mặt của Khương Tiểu Soái mơ hồ.



Ngô Sở Úy qua loa nói,"Ở nhà ba mẹ Trì Sính tất cả đều rất tốt."



"Ba mẹ anh ta không nói gì khó nghe?" Khương Tiểu Soái hỏi đến cùng.



Ngô Sở Úy vừa vào phòng thay quần áo vừa nói,"Lát nữa sẽ kể tỉ mỉ cho cậu nghe, tôi phải nói chuyện với Quách Tử trước đã, có chút chuyện hỏi anh ta."



"Chuyện gì hả?"



"Chuyện buôn bán, nói ra thì cậu cũng không biết."



Nói xong, đi đôi dép lê chạy ra khỏi phòng bếp.



Khương Tiểu Soái ăn no nê, cũng không định ăn nữa, rút ra một tờ khăn giấy lau miệng, quay đầu chợt thấy ánh mắt như đi săn mồi quan sát cậu. Trì Sính ngửa mặt tựa vào trên ghế salon, đã nhìn chằm chằm Khương Tiểu Soái một thời gian, ánh mắt vô cùng thô bạo, làm cho toàn thân Khương Tiểu Soái không thoải mái.



"Nhìn tôi làm gì?" Khương Tiểu Soái sửng sốt.




...........



Ngô Sở Úy về đến phòng, thấy Trì Sính mặt âm u ngửa ra tựa vào trên ghế salon, trong tay nghịch một cái bật lửa, giống như ngay lập tức muốn đem mình đốt cháy.



"Làm sao vậy?" Ngô Sở Úy thăm dò hỏi.



Trì Sính không lên tiếng.



Ngô Sở Úy cho rằng Trì Sính để tâm việc cậu và Quách Thành Vũ trò chuyện lâu như vậy vội vã giải thích,"Tôi với Quách Tử nói chuyện đứng đắn."



Trì Sính trầm mặc hơn nửa ngày mới liếc mắt nhìn Ngô Sở Úy, giọng ra lệnh một ngón tay chỉ vào đùi mình.



"Cậu qua đây, ngồi xuống đây."



Ngô Sở Úy dây dưa một lúc mới ngồi lên, ánh mắt rất lẳng lơ nhìn Trì Sính, nói,"Cái kia ......trước khi chơi trò tình thú nói cho tôi nghe, đừng cho tôi bất ngờ."



Chơi trò tình thú? Hai hàng lông mày của Trì Sính nheo lại một cái, bàn tay to hung hăng vỗ trên trán của Ngô Sở Úy một cái.



Đầu Ngô Sở Úy chấn động mạnh, lúc này đầu quay sang Trì Sính nhìn với ánh mắt cáu giận.



"Anh làm sao lại đánh tôi?"



Làm sao? Trì Sính lại một cái tát nữa đánh lên trán của Ngô Sở Úy.



Ngô Sở Úy nhe răng nhếch miệng, tiếng mắng còn không có kịp tuôn ra, liên tiếp hai ba cái tát lên cái trán của cậu. Ngô Sở Úy muốn giãy giụa lại bị Trì Sính ấn gắt gao, không đánh vào chỗ nào khác, chỉ đánh lên trán, mà đánh cho Ngô Sở Úy gào khóc kêu la.



Trì Sính nhe răng cười nhẹ,"Không nhìn ra đó, cậu còn có loại tình cảm đó!"



"Việc đó và tình cảm có quan hệ gì?"



Vừa mới nói xong, lại bị một cái tát đánh lên trán.