Nghịch Tập

Chương 275 : Tỉnh lại đi anh bạn!

Ngày đăng: 20:23 19/04/20


Cổ Thân đứng ở cửa một nhà hàng chờ Ngô Sở Úy, cậu ta mới từ đơn vị ra không bao lâu, còn chưa kịp thay quần áo. Trên người vẫn mặc bộ đồng phục cảnh sát chân đi giày da vô cùng tuấn tú. Ở cửa nhà hàng thấp thỏm chờ đợi, mắt lơ đãng nhìn chung quanh, khóe miệng kèm theo chút nhếch nhếch lên cười như có như không.



Khoảng chừng hai mươi phút sau, Trì Sính lái xe mang theo Ngô Sở Úy tới.



Giống như đã sớm ngờ tới trên xe sẽ có hai người, Cổ Thân đã bày ra vẻ mặt không hoan nghênh.



"Ai cho anh theo tới hả?" Cổ Thân hỏi Trì Sính.



Trì Sính hất cằm, ám chỉ với Cổ Thân là Ngô Sở Úy bảo anh đến.



"Xì....." Cổ Thân còn không tin,"Tôi nói chuyện với cậu ta đừng có dẫn theo anh, cậu ta còn cố ý làm trái ý tôi vẫn cố tình kéo anh đến đây?"



Trì Sính vẻ mặt lười giải thích, sau đó từ túi áo của Ngô Sở Úy móc ra cái bật lửa, châm một điếu thuốc, rồi đứng gốc cây cách xa cậu ta hút. Đèn đường chiếu lên thân hình cao lớn uy vũ mạnh mẽ, lộ ra vẻ nghiêm nghị lạnh lùng.



Cổ Thân liếc mắt về phía anh một cái, lại đưa ánh mắt quay lại nhìn Ngô Sở Úy.



"Là anh ta cố ý theo tôi." Ngô Sở Úy vui tươi hớn hở mà nói,"Anh ta lo lắng tôi, sợ tôi với cậu chạy trốn cùng nhau. "



Cổ Thân hoàn toàn không để những lời này của Ngô Sở Úy ở trong lòng, vẫn cùng cậu ta cười toe toét, tay cố ý ôm lấy vai Ngô Sở Úy không coi Trì Sính vào đâu, giống như muốn cho Trì Sính ghen. (Thân Thân ơi.. đáng yêu vãi.. )



Cổ Thân và Ngô Sở Úy đi vào quán ăn một lát sau, Trì Sính dập tắt điếu thuốc, cũng đi theo vào.



Ba người đi đến bàn gần cửa sổ, Cổ Thân cố ý ngồi trước vào bên trong, rõ ràng đang muốn cho Trì Sính ngồi bên ngoài, để cho anh ngồi bên cạnh mình. Ngô Sở Úy ngồi ở đối diện Cổ Thân, ngồi ở bên ngoài, Trì Sính muốn ngồi ở bên trong thì phải di chuyển ghế.



Kết quả, lúc Trì Sính đi tới, bàn tay to của anh đẩy đầu Ngô Sở Úy, trầm giọng nói,"Ngồi vào bên trong đi."



"Anh sao không ngồi bên cạnh cậu ấy đi." Ngô Sở Úy cố ý trêu chọc Trì Sính.



Cổ Thân lập tức nhanh chóng phản ứng ngồi ra ghế bên ngoài, vẻ mặt ra vẻ chẳng thèm,"Tôi không muốn ngồi bên cạnh anh ta."



Trì Sính giống như không nghe thấy, ánh mắt hung hăng mạnh mẽ nhìn chằm chằm Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy lập tức vâng lời di chuyển vào ghế bên trong, Trì Sính cùng cậu ta ngồi bên cạnh nhau.



Ngô Sở Úy vừa mới ngồi xuống một lát, người phục vụ đem menu lên.



"Ăn cái gì?" Cổ Thân hỏi Ngô Sở Úy.




"Cậu còn nói thêm một câu nữa, về nhà tôi thao cậu đến khóc."



Ngô Sở Úy mặt ngoài tỏ ra bị ức hiếp, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý thích thú.



Cổ Thân ngồi đối diện Ngô Sở Úy bênh vực kẻ yếu,"Này, tôi nói cho anh biết, Trì Sính, anh có thể nói như vậy hay sao? Tiểu Ngô nói cái gì hả? Không phải chỉ đùa một chút thôi sao? Anh đó, có cần khó khăn vậy không? Anh có đúng hay không trong lòng có.........."



Câu nói kế tiếp còn chưa nói ra, liền thấy Trì Sính thô bạo hôn một cái lên miệng Ngô Sở Úy, rất thẳng thắn!



Cổ Thân cứng đờ lại, hơn nửa ngày mới mở miệng.



"Hai người......."



Ngô Sở Úy rất tự nhiên nói,"Không phải lúc đầu tôi nói với cậu hay sao? Trì Sính lo lắng tôi, sợ tôi với cậu chạy trốn, cậu không hiểu ý hay sao?"



Khuôn mặt Cổ Thân đều tái xanh.



Ngô Sở Úy lại nói,"Không phải tôi nói anh ta yêu tôi hay sao? Như vậy còn chưa đủ trực tiếp hay sao? Sao cậu lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc? Chẳng lẽ cậu hiểu lầm ý tôi?" (Ác quá )



Cổ Thân một chữ cũng không nói ra được.



Ngô Sở Úy quay sang cậu ta cười cười, lôi Trì Sính đứng dậy, giọng đặc biệt thành khẩn,"Thật sự, tôi rất cảm ơn cậu, khi Trì Sính ở trong trại tạm giam cậu đã chăm sóc giúp đỡ anh ấy."



Cảm ơn....... Giúp đỡ...........



Cổ Thân thấy hai chữ này chính là hai cái tát đánh lên mặt mình, mỗi bên một cái.



Sau đó, cậu ta đột nhiên cảm giác cổ trống rỗng, tay sờ một cái, mặt dây chuyền biến mất.



Lại nhìn lên phía đối diện, trên cổ người ta mỗi người đeo một cái, tất cả đều lật mặt khắc chữ lên.



Một chữ Sính một chữ Úy, đây mới gọi là một cặp.



Cổ Thân đột nhiên nhớ tới lúc Ngô Sở Úy ngáng chân cậu, đây chính là một cái bẫy, nhưng mà không phải để cho cậu cùng Trì Sính Ôm ấp yêu thương, mà là đang muốn mượn gió bẻ măng lấy lại sợi dây chuyền trên cổ cậu.