Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 13 : Người muốn tìm chết

Ngày đăng: 15:17 30/04/20


Muốn hỏi Thủy Y Họa đời này đã làm chuyện gì hối hận nhất , đáp án chỉ có một. Đó chính là cứu cậu thiếu niên xinh đẹp mà tâm địa lại độc ác này.



Ai nói rắn rết mỹ nhân chuyên chỉ nữ nhân , cậu thiếu niên xinh đẹp này quả thật so với nữ nhân còn hay thay đổi!



Người này âm trầm giống như là Diêm La dưới địa ngục , là quỷ câu hồn , mà một câu kia cố ý hạ giọng thấp xuống giống như muốn từ từ dệt thành một cái lưới gió thổi không lọt. Một khi con mồi rơi vào trong đó, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.



Thủy Y Họa có thể cảm giác được hắn khom lưng nhặt chiếc rìu trên đất , sau đó từ từ giơ lên cao. Ngay sau đó , chính là giơ tay lên , hung hăng chém vào cổ của nàng.



Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh ngay cả tiếng gió thổi qua cây Diệp Lạc cũng có thể nghe được.



Đợi một lúc lâu, phía sau nhưng không có một chút động tĩnh.



Chỉ nghe được tiếng hô hấp đục ngầu dồn dập, theo sau chính là bịch một tiếng.



Sau lưng người nọ hình như là ngửa đầu thẳng tắp ngã xuống.



Đã hôn mê?



Trong mắt Thủy Y Họa xẹt qua ánh sáng lạnh. Cái gì kêu là ác hữu ác báo, lần này, ông trời có thể mở mắt. Khó được một lần chuyện tốt, nếu là bởi vì làm một chuyện tốt mà mất mạng, vậy trên đời này mẹ kiếp sẽ không còn người tốt.



Đại khái dùng thời gian một nén nhang giải khai huyệt đạo trên người , vừa quay đầu liền nhìn về phía thiếu niên xinh đẹp đã hôn mê này.



Thủy Y Họa từ từ ngồi xổm người xuống, ánh mắt miêu tả đường cong dịu dàng của thiếu niên , da mặt rõ ràng trắng nõn , một tay thăm dò vào trong ngực của hắn, lấy ra cây chủy thủ lúc trước hắn đâm người kia.



Dưới ánh sao, lông mi của hắn thật dài cụp xuống, che khuất cặp mắt lưu ly , môi mỏng màu hồng nhạt vẫn mím chặt rốt cuộc tách ra, phần môi khẽ tách ra một cái khe nhỏ , mơ hồ lộ ra hàm răng trắng noãn.



Thủy Y Họa nhìn chằm chằm khuôn mặt dễ nhìn kia , miệng nhếch lên một đường cong mờ, ánh mắt lạnh lùng lại gần hắn, âm thanh trầm nhẹ.



"Mỹ nhân à, con người của ta nói thiện lương cũng thiện lương, nói ác độc cũng ác độc, đều xem người ta như thế nào đối đãi ta. Vừa vặn, cậu. . . . . . Chọc, đến, ta, rồi."



Dứt lời, tay cầm chủy thủ thật nhanh lên xuống, hung hăng đâm vào bàn tay hắn.
Bích Hà liền vội vàng khom người, "Nô tỳ xin được cáo lui trước, nhị tiểu thư nếu có cần gì tùy thời cho gọi nô tỳ."



Dứt lời, rón rén rời đi Thanh U các.



Thủy Y Họa lười biếng nằm lại giường , tay phải để ở trên đầu giường , thỉnh thoảng gõ lách cách theo tiết tấu



Cánh môi mềm mại khẽ mở, trong miệng thấp đọc, "Tuyết ly quốc, Hỏa Vũ quốc, Lam Đằng quốc, Đông Diệu quốc. . . . . ."



Hôm nay Tuyết Ly và Hỏa Vũ kết thân, các ngươi sẽ phản ứng như thế nào?



Tuyết Ly quốc một lần cung yến, người nào lại nguyện ý tay không mà về.



Trên bữa tiệc chúng sinh muôn màu, Thủy Y Họa thích nhất chính là giải đọc những tính toán xấu xí núp ở dưới những nụ cười .



Tay thon duỗi một cái, thuận thế cầm bộ quần áo làm bằng tơ bạc sợi ngọc đến trước người tỉ mỉ quan sát.



Thợ khéo tinh xảo, xúc cảm trơn mượt , nếu như đây không phải là vật phẩm hoàng gia , Thủy Y Họa rất muốn mang nó đi đổi một chút tiền để dùng.



Tùy ý lật qua lại , sau một khắc, tay Thủy Y Họa cầm bộ quần áo tơ bạc sợi ngọc chợt cứng đờ, hai mắt trừng lớn, sững sờ nhìn chằm chằm chỗ nào đó trên quần áo .



Màu tím vốn là nhạt nhẽo rõ ràng có một mảng lớn bị nhiễm mực !



Bích Hà không có lá gan làm chuyện như vậy.



Hủy hoại vật phẩm hoàng gia ?



Thủy Y Cầm, Thủy Y Thi , vì sao các người cứ như vậy không kịp chờ đợi nghĩ. . . . . . muốn chết đâu !



Người để cho ta không thoải mái , ta rất vui lòng đưa người một tòa địa ngục!