Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 14 : Mặc ngọc công tử

Ngày đăng: 15:17 30/04/20


Nếu không mặc bộ quần áo này , đó chính là cãi lại hoàng mệnh, nhưng nếu thật sự mặc nó đi tham gia cung yến ngày mai thì một vết mực lớn như vậy mà rơi vào trong mắt người có tâm tư xấu thì đó chính là công khai hủy hoại trân phẩm hoàng gia .



Thủy Y Họa đưa tay mơn trớn vết mực trên làn váy , rõ ràng cảm thấy phía trên vẫn còn ướt.



Lần này, các người cũng đừng trách ta. . . . . . Vô tình.



Đem làn váy bị nhuộm mực đặt lên bàn, Thủy Y Họa liền mài mực.



Tay nàng cầm bút chấm vào nghiên mực , sau đó liên tục vẽ một lớp mực mới trên làn váy .



Lấy vết mực cũ làm trung tâm, xung quanh từng đóa mãu đơn mầu đen nở rộ , thần bí mà xinh đẹp, mang theo một chút yêu mị, lại giống như hoa yêu( yêu tinh) , trong lúc vô tình tản mát ra một loại hơi thở mê hoặc lòng người .



Giống như là thật sự nở trong đêm tối!



Khóe miệng hài lòng vểnh lên , đợi cho mực nước khô một chút , Thủy Y Họa từ trong ngăn tủ lấy ra một cái bình được khắc họa tinh sảo .



Những ngày qua vừa vặn nhàm chán, đang nghiên cứu sách thuốc đồng thời cũng luyện chế một chút thuốc bột .



Ha ha, mà trong đó có một chai thuốc bột . . . . . . Thú vị nhất .



*



Ngày kế một buổi sáng tinh mơ, Thủy Thương Thư liền mặc xong một thân triều phục . Hôm nay sứ thần của ba quốc gia khác tới Tuyết Ly quốc chầu mừng, Thủy Thương Thư cùng Vân lão Tướng quân đồng thời phụng mệnh nghênh đón sứ thần.



Không ngờ hoàng thượng lại đem nhiệm vụ lớn như vậy giao cho hắn, Thủy Thương Thư tự nhiên không dám có chút chậm trễ, sớm một chút sẽ cùng Vân lão Tướng quân đi cửa thành nghênh đón.



Thanh U các.



Thủy Y Họa ngủ thật thoải mái sau mới rời giường.



Lần này cung yến bắt đầu từ giờ Thân ( từ 3h-5h chiều) , mãi cho đến giờ Tuất (7h-9h tối) mới kết thúc, ước chừng còn có hai canh giờ .



Vừa nghĩ tới muốn ngồi ở tại chỗ không động đậy trong một thời gian dài, Thủy Y Họa cũng có chút nhức đầu, cũng may trong bữa tiệc có ca múa và diễn tấu nhạc khí. Vậy thì một lần nghiêm túc xem biểu diễn ca múa thì tốt rồi .



"Nhị tiểu thư, nô tỳ đưa cơm tới."




Một thân cẩm bào trắng triển lộ bản lĩnh hoàn mỹ của hắn ra ngoài, trên tay áo thêu hình kỳ lân trông rất sống động , khiến cho màu trắng đơn điệu nhiều hơn mấy phần nhân tình .



Mà cả người hắn mặt mày giãn ra, trên mặt cười yếu ớt, một phong cách dịu dàng làm cho người ta như tắm gió xuân .



Lúc này, trong tay hắn bưng một ly trà, đưa tới gần sống mũi tinh xảo hít hà, khóe môi khẽ nhếch , "Lý quản gia chiêu đãi tại hạ trà nhưng là trân phẩm Trúc Lý Thanh của hoàng gia ?"



Nam tử trung niên cung kính đứng ở một bên lập tức gật đầu trả lời, "Ôn công tử hỏa nhãn kim tình ( có khả năng nhìn xuyên thấu- theo GG) , trà này đúng là Trúc Lý Thanh mà hoàng thượng thưởng cho lão gia nhà ta ."



Ôn Cẩn Hiên khẽ nhấp một cái, cười khen: "Trà này cực kỳ ngon miệng, lá trà xanh tươi , trong mơ hồ giống như có thể ngửi được mùi thơm ngát của trúc , cho nên liền gọi Trúc Lý Thanh."



Lý quản gia vội vàng khen: "Ôn công tử quả nhiên là cao thủ thưởng thức trà ."



Hai người đang nói chuyện , Thủy Y Cầm và Thủy Y Thi nhẹ nhàng đi tới , hướng nam tử mặt mày trơn bóng như ngọc cười nhạt gật đầu, “ Ôn công tử ."



Ôn Cẩn Hiên đứng dậy chắp tay, "Ta và cô ngang hàng, Thủy cô nương không cần đa lễ."



Thủy Y Thi đầu đẹp cụp xuống, nghe nói lời này, vội mắc cỡ đỏ mặt phản bác: "Vậy làm sao được , Ôn công tử nhưng người truyền thừa duy nhất của Ôn gia , hơn nữa còn ——"



"Hôm nay ta tới có chuyện quan trọng." Nam tử tác phong nhanh nhẹn khóe miệng khẽ nhếch cười, giống như vô ý cắt đứt lời nói của Thủy Y Thi.



Thủy Y Thi xấu hổ mặt đỏ bừng, cúi đầu không nói nữa.



"Thủy Đại Học Sĩ sẽ về sau , mà ta lần này đến là đặc biệt đón nhị tiểu thư vào cung ."



Dứt lời, cũng không xem hai người trong nháy mắt vẻ mặt cứng ngắc, hướng hai người khẽ mỉm cười, đi thẳng ra khỏi phòng khách.



Sau lưng Lý quản gia tự nhiên chạy tới dẫn đường.



Người nam nhân này trong mắt vĩnh viễn đều là cười , mọi người chỉ thấy trong mắt của hắn dịu dàng, chung quy lại là bỏ quên lạnh lùng ẩn núp ở dưới sự dịu dàng đó.



Thủy Y Thi trên mặt đỏ ửng đã sớm biến mất tích, biến thành trắng bệch.



Thủy Y Họa , ta nhìn trúng nam nhân ngươi cũng dám giành!