Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 57 : Sát thủ Mộ Dung Thất
Ngày đăng: 15:18 30/04/20
Bóng dáng màu đỏ kia cũng chỉ là chợt lóe rồi biến mất, làm cho người ta không kịp để ý .
Thủy Y Họa nhíu mi, không nghĩ ra yêu nghiệt kia thế nhưng cũng tới Hỏa Vũ quốc. Chẳng lẽ nói hắn vì bản thân mà đến? Hay là ,Tiêu Dao cung của Quỷ Sát Huyết tôn ở trong lãnh thổ Hỏa Vũ quốc?
"Y Họa , nàng vừa rồi nhìn thấy ai vậy ?"
Trong nháy mắt , Cơ Mộc Ly đã tiến đến bên tai nàng, nhẹ giọng nỉ non hỏi, ánh mắt ở trong đêm lóe ra nguy hiểm .
Thủy Y Họa há miệng , thấy bộ dạng để ý của hắn , lời vừa tới miệng cuối cùng lại nuốt vào , thản nhiên nói: "Không có gì, có thể là ta nhìn lầm ."
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, khóe miệng cao hứng cong lên . Tốt lắm, nàng không có nói đồ giả mạo kia là Hồng Hồng nhà nàng . Bằng không, hắn nhất định sẽ tìm được đồ giả mạo kia , rồi sau đó lóc từng miếng thịt.
Hai người dính lấy nhau một đường trở về Viêm Đạm vương phủ. Đương nhiên, đều là hai móng vuốt của Cơ Mộc Ly dính chặt eo nàng, thế nào cũng bỏ không xong, Thủy Y Họa liền đành phải mặc kệ hắn.
Trở lại Lan Hinh các sau, Vương lão quản gia vội vàng đến trước mặt Cơ Mộc Ly bẩm báo : 150 gánh đồ cưới của vương phi đã đến, đã vào khố phòng , mà nha hoàn bên người vương phi và. . . . . . Hai hầu đồng cũng cùng nhau an toàn đến rồi.
Khi nói đến hai hầu đồng , sắc mặt Vương lão quản gia rõ ràng trở nên phấn khích vạn phần. Hắn một bó tuổi , chỉ nghe qua cô nương xuất giá mang theo nha hoàn tùy gả , còn chưa có nghe nói qua, cũng có thể mang theo hầu đồng .
Cơ Mộc Ly tâm tư vẫn nghĩ tới chuyện người giả mạo kia , nghe xong cũng chỉ là tùy tiện hướng hắn vẫy vẫy tay, "Bổn vương biết rồi , lui ra đi."
Vương lão quản gia lau lau mồ hôi trán, vội vàng lui đi ra ngoài, ai đoán được một chân mới bước ra cửa, Cơ Mộc Ly liền hồi thần, hét lớn một tiếng, " Đứng lại cho bổn vương!"
Lão quản gia trong lòng bồn chồn quay trở lại . Hai ngày này thái độ của vương gia đối vương phi như thế nào, hạ nhân bọn họ đều xem ở trong mắt. Lại thêm vào vương gia nhà bọn họ vốn là là người có tính tình thô bạo . Hậu quả này thật. . . . . . Đáng sợ!
"Cái gì kêu vương phi tùy gả hầu đồng, nói rõ ràng cho bổn vương !" Cơ Mộc Ly ánh mắt lạnh lùng theo dõi hắn.
Vương lão quản gia cười gượng hai tiếng, " Bẩm vương gia, theo như nha hoàn Thu Diệp giải thích, ý tứ hình như là như này , trước khi vương phi xuất giá sợ bản thân không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của vương gia ngài , cho nên đặc biệt tuyển hai hầu đồng mặt mày tuấn tú đến. Nếu vương gia đối vương phi không vừa lòng , cũng có thể lui mà cầu tiến , tiếp theo liền đem hai hầu đồng nạp , mà hai cái hầu đồng này lão nô đã thay vương gia xem qua , bộ dạng thật đúng là không sai ——"
"Nói cái gì vô liêm sỉ !" Cơ Mộc Ly tức giận vỗ án dựng lên, cả giận nói: "Lão quản gia hầu hạ bổn vương nhiều năm, bổn vương hành vi lão quản gia ngươi cũng xem ở trong mắt, bổn vương là người đói bụng ăn quàng như vậy hả? !"
Vương lão quản gia trong lòng nói thầm: cũng không phải là sao, lão nô luôn luôn xem ở trong mắt, vương gia ngươi cũng không phải là có hành vi hoang đường sao , trong vương phủ nam sủng khi nào thì thiếu quá?
"Vương gia bớt giận, lão nô bây giờ sẽ đuổi hai hầu đồng kia ra phủ . Nhưng mà vương phi nơi đó, có cần nói trước một tiếng hay không ? Dù sao đó là người của vương phi ."
"Người của vương phi chính là người của bổn vương , hiện tại bổn vương nói, đem bọn họ ném cho ta !" Cơ Mộc Ly gằn từng tiếng cắn răng nói, rồi sau đó vội vàng đi tới Lan Hinh các.
Vương lão quản gia không khỏi rùng mình một cái. Trong lòng yên lặng thì thầm: vương phi, ngươi tự cầu nhiều phúc a.
Cơ Mộc Ly chân phải vừa nhấc, định đá văng cửa , kết quả lại sợ làm cho Thủy Y Họa sợ, chân phải nâng lên lại chậm rãi để xuống, gõ gõ cửa xong mới nhẹ nhàng đi vào.
"Y Họa , bổn vương có việc hỏi nàng ." Cơ Mộc Ly vừa nói , nguyên bản là muốn chất vấn giọng điệu bỗng chốc lại trở nên nhu hòa .
Nhưng là, trong phòng chỉ có một nha hoàn thần sắc lo lắng , chỗ nào còn có bóng dáng Thủy Y Họa .
Cơ Mộc Ly đột nhiên quay đầu, nhìn về phía cửa sổ mở tung , sắc mặt chậm rãi trở nên âm trầm .
"Ngươi chính là nha hoàn hôm nay mới đến trong phủ ?" Cơ Mộc Ly âm trầm chậm rãi chuyển hướng nha hoàn kia.
Thu Diệp kinh thán dung mạo của nam tử này , nhìn đến sát ý trong mắt hắn sau mới đột nhiên cả kinh, cúi đầu tránh được tầm mắt của hắn , cung kính trả lời: " Khởi bẩm vương gia, nô tì Thu Diệp."
" Chủ tử ngươi đâu?" Cơ Mộc Ly lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng. Y Họa của hắn sẽ không vô duyên vô cớ rời đi nơi này, nhất định là gặp chuyện gì.
"Mới vừa rồi ngoài cửa sổ xẹt qua một bóng dáng màu đỏ , chủ tử liền đuổi theo ——" không kịp nghe Thu Diệp trả lời xong, cửa phòng đã bị người vội vàng đẩy ra, Kiếm Thập Nhất một bước tiến lên, để sát vào bên lỗ tai hắn nói nhỏ .
Cơ Mộc Ly trong mắt nháy mắt phát ra sát ý mãnh liệt , hừ lạnh một tiếng, khinh thường cười nhạo nói: "Tưởng ở trong lãnh địa của bổn vương ra tay , quả thực không biết sống chết!"
Dứt lời, hai người một trước một sau bay ra Lan Hinh các, Thu Diệp nhìn xem kinh ngạc không thôi. Người Viêm Đạm vương phủ đều sâu không lường được, chủ tử gả tới nơi này đến cùng là đúng hay không? Thu Diệp thần sắc ngưng trọng , Viêm Đạm vương tướng mạo tuấn mỹ , cùng chủ tử thập phần xứng đôi, nhưng mặt mày lệ khí cũng quá nặng chút.
•
Thủy Y Họa đuổi theo bóng dáng màu hồng kia ra khỏi vương phủ, nhìn người rời đi khoảng cách nhất định mới ngừng lại . Nơi này cách Viêm Đạm vương phủ không tính gần, nhưng cũng không xa, còn trong phạm vi thế lực của Cơ Mộc Ly . Nếu là có cái gì khác thường, Cơ Mộc Ly khẳng định sẽ chạy tới trước tiên .
"Đừng đi , lại đi tiếp ta cũng sẽ không cùng đi qua." Thủy Y Họa khẽ cười một tiếng, hai tay ôm ngực nhìn trước mắt một mảng bóng cây màu đen .
Một lúc sau , một nam tử thân mặc trường bảo màu đỏ như máu từ trong bóng cây đi ra, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ huyết sắc tinh xảo , nhìn qua không khác Quỷ Sát Huyết tôn mấy ngày trước mới nhìn thấy bao nhiêu, nhưng là Thủy Y Họa chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra người này không phải là hắn.
" Không ai nói cho ngươi biết là bản tôn ghét nhất người khác cầm kiếm chỉ vào mình à !" Tiếng nói vừa dứt, năm ngón tay biến thành móng vuốt , thân hình chợt lóe, trong chớp mắt liền cào một miếng thịt ở trên vai hắn .
Gương mặt Mộ Dung Thất không chút biến hóa, giống như khối thịt bị kéo xuống kia căn bản không phải ở trên người hắn.
"Ngươi rất lợi hại." Sau một lúc trầm lặng thì giọng nói không sóng không gió thừa nhận một câu, rồi sau đó cánh tay vừa động, nhuyễn kiếm trong tay mang theo khí thế kinh người tiến lên .
Quỷ Sát Huyết tôn linh hoạt trốn tránh , bắt được chỗ sơ hở trên người hắn liền hung hăng cào một nhát , làm cho Mộ Dung Thất cả người đầy vết thương, Thủy Y Họa nhìn xem cũng cảm thấy vô cùng thê thảm.
Thanh Long ở một bên nghỉ tạm dưỡng thương, trong lòng thầm mắng một câu: sớm biết rằng tới là người đứng đầu Phong Vân Đường Mộ Dung Thất, hắn liền sẽ không khinh địch như vậy , chiêu thứ nhất chiếm ưu thế, sau đó liền chiêu chiêu chịu hắn khống chế !
"Này , bắt lấy ." Thanh Long chính đang lải nhải trong lòng , bên cạnh Thủy Y Họa vung tay lên, một lọ thuốc bột thoa ngoài da liền ném tới.
Thanh Long ngẩn người, thấp giọng nói: "Đa tạ." Rồi sau đó nhìn cũng không thèm nhìn liền đem thuốc bột rắc lên vết thương của mình.
Thủy Y Họa nhìn bộ dạng không hề cảnh giác của hắn , ánh mắt không khỏi lóe lóe.
Trong rừng hai người vẫn còn đang kịch chiến , nói là kịch chiến, không bằng nói là một người công một người thủ, mà người thủ kia vẫn là một bộ dạng thảnh thơi tức chết người không đền mạng.
Trong đôi mắt tĩnh mịch của Mộ Dung Thất rốt cục tràn đầy tức giận, " Lấy vũ khí của ngươi ra !"
Cao thủ đối chiến, nếu như không dùng vũ khí, đối với đối thủ mà nói, đó là một loại sỉ nhục rất lớn .
"Đối phó ngươi thì không cần ." Cánh môi màu bạc của Quỷ Sát Huyết tôn hơi hơi cong lên , ánh mắt nhìn đến Thủy Y Họa sau, trong lòng chủ ý đột biến.
"Chờ, bản tôn đi lấy vũ khí." Rồi sau đó bước thảnh thơi về phía Thủy Y Họa .
"Xong việc rồi hả ?" Thủy Y Họa vừa nói xong , yêu nghiệt bỗng nhiên dang hai tay ôm nàng vào trong lòng.
" Yêu nghiệt, ngươi làm gì vậy ? !" Thủy Y Họa mắng một câu, không ngờ yêu nghiệt thò một bàn tay vào trong vạt áo của nàng . Tuy rằng cách áo sơ mi, nhưng xúc cảm lạnh lẽo vẫn là truyền đến toàn thân, để cho nàng không khỏi rùng mình một cái.
" Y Họa , nàng cho ta mượn Huyết tiên( roi dài màu đỏ theo cách gọi của Thủy Y Họa ) buộc trên eo nàng đi ." Nói đến đây, bàn tay to đã sờ đến eo nhỏ của nàng , rồi sau đó chậm rãi tháo ra .
Thủy Y Họa nổi giận , đang muốn đưa tay cho hắn một cái tát, thế nhưng yêu nghiệt kia cũng đã linh hoạt né tránh .
"Y Họa , chờ ta giải quyết xong phiền toái này , lát nữa mặc cho nàng đánh chửi." Quỷ Sát Huyết tôn nhìn nàng cong miệng lên cười, rồi sau đó tâm tình thật tốt cầm lấy roi dài vốn thuộc về bản thân đi rồi.
Vô nghĩa, vừa rồi ăn nhiều đậu hủ như vậy , tâm tình sao có thể không được chứ!
Vì thế, người nào đó tâm tình thật tốt đem sát thủ đứng thứ hai trên giang hồ Mộ Dung Thất giáo huấn một trận, cuối cùng một cái huyết tiên hạ xuống, mặt nạ huyết sắc trên mặt người kia bị chém thành hai nửa, lộ ra một gương mặt thanh tú .
Người này đại khái cũng khoảng mười bảy mười tám tuổi , khuôn mặt góc cạnh còn chưa hoàn toàn rõ ràng, nhưng cũng là một thiếu niên thanh tú . Chỉ tiếc, trên mặt không có tí ti biểu cảm, giống như một tảng đá không chút sứt mẻ .
"Đi thôi." Quỷ Sát Huyết tôn thu roi, thanh âm lạnh nhạt nói.
Cặp mắt tĩnh mịch xẹt qua một tia kinh ngạc, "Ngươi không giết ta, muốn thả ta đi?"
"Mau đi đi , đừng để bản tôn hối hận." Quỷ Sát Huyết tôn nhìn hắn liếc mắt một cái, rồi sau quay đầu bước đi.
"Ngươi sẽ hối hận ." Thiếu niên mặt không biểu cảm nói, rất nhanh liền biến mất ở trong bóng đêm.
Người đi rồi, Thủy Y Họa vẫn còn đang tức giận .
" Y Họa , hiện tại nàng muốn đánh muốn chửi thế nào cũng được, đều nói đánh là tình mắng là yêu, đánh chửi xong , cảm tình của hai ta lại càng sâu thêm một chút rồi." Mỗ yêu nghiệt vừa nói vừa cầm roi trên tay tỉ mỉ buộc lại trên eo nàng , thuận tiện lại ăn một lần đậu hủ.
"Cút!" Thủy Y Họa giận dữ mắng mỏ một câu, cũng không biết bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, trong mắt sóng ngầm cuồn cuộn.
" Yêu nghiệt , ta còn có việc, đi trước !" Nói xong chạy như gió , khinh công dùng mười phần mười thành công lực.
Thanh Long từ lúc thấy tôn thượng chẳng biết xấu hổ ăn đậu hủ của Thủy Y Họa, trong nháy mắt liền đã là khiếp sợ vô cùng, lúc này vừa mới từ trạng thái sét đánh thoát ra, nhìn bóng dáng Thủy Y Họa giống như có quỷ đuổi theo , vuốt cằm ấp úng một câu, "Gia, ta cảm thấy hình như vương phi là vội trở về xác nhận chuyện gì đấy ?"
Quỷ Sát Huyết tôn nghe xong lời này, từ trong ngọt ngào nháy mắt hoàn hồn, hô to một tiếng, " Chết rồi !"
Một phen mang theo Thanh Long đang bị thương , theo một cái đường nhỏ chạy vội mà đi, hướng đi đúng là Viêm Đạm Vương vương phủ.