Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 58 : Bại lộ thân phận

Ngày đăng: 15:18 30/04/20


Thủy Y Họa rất ít khi dùng tới mười thành công lực, mà lúc này đây tại vì trong lòng suốt ruột muốn xác định một chuyện cho nên là dùng hết sức .



Trong vương phủ hết thảy cứ theo lẽ thường, không có người phát hiện nàng mất tích, Thủy Y Họa từ đầu tường phi thân vào, lập tức hướng Trúc Hương các của Cơ Mộc Ly chạy tới.



Bóng dáng nàng ở trong bóng đêm nhanh như quỷ mị , lúc sắp đến trước cửa Trúc Hương các , mới giả vờ như vừa mới từ Lan Hinh các đi tới .



Chính là, không nghĩ tới trước của Trúc Hương các còn có người gác đêm.



Kiếm Thập Nhất ôm kiếm đứng ở ngoài cửa , lúc nhìn thấy Thủy Y Họa hướng về bên này mà đến , trong mắt xẹt qua kinh dị. Nữ nhân này đã trở lại, vì sao gia còn chưa có trở về?



"Ta có việc tìm vương gia." Thủy Y Họa liếc nhìn hắn một cái, vượt qua hắn định đẩy cửa vào.



Kiếm Thập Nhất thân hình chợt lóe, chắn ở trước mặt nàng, vẻ mặt không vui, "Vương phi cũng quá vô lễ , vương gia đã nằm ngủ rồi !"



Thủy Y Họa nghe xong lời này không khỏi cười khẽ ra tiếng, "Kiếm công tử có tư cách gì nói chuyện này với ta ? ! Thân là nam sủng của gia , ngươi cũng quá làm càn!"



"Cô !" Kiếm Thập Nhất sắc mặt tức giận đến mức hết xanh lại hồng , suýt nữa liền rút kiếm hướng về phía nàng.



"Thế nào, chẳng lẽ ngươi không phải là nam sủng của gia ? Một nam sủng cũng dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với nữ chủ nhân , ai cho ngươi lá gan này vậy? !"



Nói xong cũng không để ý gương mặt khó coi của Kiếm Thập Nhất, đưa ta đẩy hắn sang một bên , một tay kia trực tiếp đẩy cửa ra.



Mà trong lúc hai người giương cung bạt kiếm , một bóng dáng màu đỏ đã nhanh chóng nhảy cửa sổ mà vào, nhanh chóng chui vào trong chăn.



Đúng lúc này, cửa phòng bị Thủy Y Họa đẩy ra.



Hí mắt nhìn nam tử đã ngủ say trên giường , trong mắt tràn đầy nghi ngờ.



"Gia ngủ rồi hả ?" Thủy Y Họa đi đến bên giường thấp giọng hỏi một câu.



Cơ Mộc Ly nằm trên giường chậm rãi mở mắt ra, thoạt nhìn bộ dạng còn có chút còn buồn ngủ , ngáp một cái, miễn cưỡng hỏi, " Y Họa sao còn chưa ngủ, hôm nay cả ngày mệt mỏi , sớm đi nghỉ ngơi đi."



Thủy Y Họa chăm chú nhìn hắn hồi lâu, xem xét kỹ đến mức làm cho tâm lí của Cơ Mộc Ly cảm thấy hốt hoảng.



Kết quả, khóe miệng Thủy Y Họa đột nhiên cong lên , nở nụ cười.



"Gia, đêm nay thật đẹp , không bằng thiếp thân ngủ cùng với ngài ?"



Cơ Mộc Ly chưa từng thấy Thủy Y Họa cười với hắn xán lạn như vậy , nhìn xem không khỏi ngẩn ra, còn chưa có kịp trả lời, Y Họa nhà hắn đã đến gần , bắt đầu vén chăn.



Cơ Mộc Ly sợ tới mức vội vàng túm chặt chăn , ha ha cười giải thích nói: " Y Họa , gia không mặc gì trong chăn cả , nàng thật sự muốn nhìn ?"



Thủy Y Họa cười tủm tỉm trả lời: "Gia thật sự là khách sáo , ngài với ta vợ chồng đồng thể, không cần chú ý này đó?" Vừa nói vừa bắt đầu bắt lấy chăn chuẩn bị tốc lên.



Cơ Mộc Ly vừa mới bắt đầu còn gắt gao túm chặt chăn, thấy Thủy Y Họa một bộ dạng quyết tâm muốn xem , vì thế liền giận dữ nói: " Y Họa , đây chính là nàng muốn nhìn , cũng là nàng nói muốn ngủ cùng ta , đợi lát nữa không được mắng ta lưu manh, lại càng đừng nghĩ chống chế."



Dứt lời, buông lỏng tay ra , rồi sau đó chăn bị Thủy Y Họa tốc lên.




Người nọ thấy Viêm Đạm vương đang đánh giá hắn, lập tức hướng hắn lộ ra một nụ cười tự cho là đẹp nhất . Không ngờ ý cười mới lộ, mọi người liền nghe xẹt một tiếng.



Triệu Xương đứng ở bên cạnh trừng lớn mắt, trơ mắt nhìn bội đao ở trên người bị Cơ Mộc Ly rút ra, rồi sau đó không lưu tình đâm vào trước ngực thiếu niên tuấn mỹ kia , rồi sau đó hắn hung hăng rút đao, máu tươi bắn tung tóe đầy đất.



Người nọ trợn mắt ngã xuống đất, trên mặt nụ cười nơi khóe miệng còn chưa hoàn toàn rút đi.



Cơ Vũ Trường bị một màn này kinh sợ, đợi phản ứng kịp sau giận dữ nói: "Tam vương đệ đây là ý gì? Không thích nói thẳng là được , làm gì lấy tính mạng của hắn!"



Cơ Mộc Ly khẽ cười một tiếng, khuôn mặt tuấn mỹ không giống tục vật nơi thế gian càng hiển đẹp mắt .



"Nhị ca hiểu lầm ý của đệ . Đã là thứ mà thái tử điện hạ đưa , đệ nào có thể cự tuyệt . Chẳng qua vương đệ nhận nam sủng này , ngày sau xử trí như thế nào đó là chuyện của vương đệ . Vừa đúng lúc vương đệ thấy hắn không vừa mắt, cho nên liền một đao giải quyết hắn, miễn cho chướng mắt . Hơn nữa, vương đệ đang chuẩn bị phân phát nam sủng trong phủ , hắn tới cũng không phải lúc ."



Cơ Vũ Trường trong mắt lấp đầy lửa giận, cười nhẹ nói , " Tốt , thật sự quá tốt ! Vương đệ quả nhiên là càng ngày càng biết chuyện rồi."



Nói xong, cũng không để ý thi thể đầy máu tươi đang nằm trên đất , dẫn người của chính mình giận giữ phẩy tay áo bỏ đi.



"Triệu Xương, đem thi thể này cắt ra rồi cho chó ăn đi ." Cơ Mộc Ly thản nhiên quét mắt nhìn thi thể kia một cái, vòng qua bãi máu trước mặt , trở về Trúc Hương các.



Triệu Xương đứng ở tại chỗ, ngón tay có chút phát run. Gia đến cùng bị làm sao vậy ?



Kiếm Thập Nhất cùng Đông Phương Lăng nghe xong việc này, thần sắc đều trở nên ngưng trọng , trong mắt tràn đầy lo lắng.



"Lăng, không phải huynh nói gia không có khả năng lại biến thành như vậy sao, vậy đây là chuyện gì xảy ra? ! Hiện tại gia càng lúc càng giống ba năm trước, ta sợ hắn. . . . . ."



Đông Phương Lăng vẻ mặt sầu lo, ôm đầu đong đưa , "Ta không biết! Ta cũng không biết sao lại thế này, ba năm trước sau khi chuyện phát sinh, ta rõ ràng đã giải hết tàn độc trên người gia , làm sao có thể lại xuất hiện bệnh trạng này! Đều do ta vô dụng , nếu không phải ba năm trước ta tự cao tự đại, cho rằng bản thân y thuật không người có thể địch, cũng sẽ không hại gia!"



Kiếm Thập Nhất thấy bộ dạng thất hồn lạc phách lại không ngừng tự trách của hắn , bất đắc dĩ an ủi , "Nếu là không có huynh , gia đã sớm chết làm sao còn có thể sống đến bây giờ? Ba năm trước lần đó chẳng qua là huynh tìm không ra mà thôi, gia cũng chưa từng trách huynh."



Đông Phương Lăng ôm đầu , tự trách nói: " Đáng lẽ ta phải tìm hiểu là loại cổ độc gì rồi mới chữa trị, thì sẽ không hại gia biến thành như vậy."



Ba năm trước, hắn đang lúc tuổi trẻ khí thịnh, biết được Cơ Mộc Ly trúng cổ độc liền thề sẽ chữa khỏi . Ai biết được một châm cắm xuống, lại cắm đúng vào thị huyết cổ làm cho nó chảy máu , một phần máu của nó chảy vào trong huyết mạch của Cơ Mộc Ly , dung nhập vào lục phủ ngũ tạng của hắn . Chuyện xảy ra mấy ngày qua , bọn họ không nghĩ nó lại xảy ra lần nữa !



Vài năm nay rõ ràng đã quét sạch máu của thị huyết cổ trong lục phủ ngũ tạng , vì sao mấy ngày qua gia lại giống như ba năm trước. . . . . . Đây vẫn chỉ là bắt đầu mà thôi, nếu không ngăn cản, chuyện phát sinh phía sau mới là đáng sợ nhất !



Đông Phương Lăng lập tức bắt đầu lục tung cả phòng , tìm các loại đan dược mà bản thân luyện được , đã ba năm trước trị được , hiện tại cũng nhất định có thể trị , nhất định có thể.







Tại Vũ Lương các bị người lãng quên , nam tử có khuôn mặt tinh xảo yêu mị đang châm ngọn đèn dầu. Ánh sáng của ngọn đèn dầu hắt vào trên thân hắn, một nửa người chìm trong bóng tối nhìn trông càng có vẻ quỷ mị.



Trước cửa phòng không có treo đèn lồng, chỉ có ánh sáng của sao và trăng chiếu vào con đường nhỏ dẫn vào Vũ Lương các.



Trong phòng nam nhân nương vào ánh sáng ảm đạm đang đùa nghịch thứ gì đó trên bàn , tinh tế vừa thấy chỉ là một đống mảnh giấy vụn, những mảnh giấy vụn ghép thành một hình dạng rất kỳ quái , ở giữa có một cái lỗ nhỏ trong đó có một sợi tóc đen .



Trong miệng lẩm nhẩm những từ ngữ kỳ quái , rồi sau đó hắn dùng tay trái cầm sợi tóc đen đưa tới trước ngọn đèn dầu đốt thành bụi.