Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 79 : Quái xà tám chân

Ngày đăng: 15:18 30/04/20


Editor : Song Ngư nhi.



"Gia, để ta đi xem một chút." Kiếm Thập Nhất nói với Cơ Mộc Ly một câu, rồi sau đó đến gần dòng sông Hắc Hà quỷ dị kia.



Cơ Mộc Ly gật đầu một cái: "Cẩn thận chút."



Khi đến gần bên bờ sông thì thấy màu sắc của nước sông ở đoạn này nhạt hơn so với đoạn giữa sông Hắc Hà rất nhiều, nó có màu đen nhạt. Kiếm Thập lqd^Ngư Nhất khom lưng múc một chút nước lên, nhìn kỹ nước trong tay thì lại thấy nước rất trong, không hề giống với màu đen trước đó của sông Hắc Hà.



Đông Phương Lăng cũng lấy một cây gỗ khá dài, để đo thử độ sâu của sông Hắc Hà, không biết độ sâu ở giữa dòng sông Hắc Hà là như thế nào, nhưng độ sâu ở gần bờ sông không tới nửa trượng(1).



(1) : Một trượng = 3.3 m -> nửa trượng = 1.65 m



"Gia, nước của sông này nhìn xa thì có màu đen rất quỷ dị, nhưng khi thuộc hạ lấy một chút nước lên xem, thì lại thấy lqd^Ngư nước sông trong như nước suối vậy." Kiếm Thập Nhất quay đầu lại nhìn về phía Cơ Mộc Ly và Thủy Y Họa.



Đông Phương Lăng cũng vội vàng nói một câu: "Hơn nữa dòng sông này không sâu, còn chưa tới nửa trượng." Nói đến đặc điểm này của sông Hắc Hà, Đông Phương Lăng cảm thấy nhớ loáng thoáng lại hình như Vạn Độc Dược Thánh từng nói với hắn một câu gì đó, nói cái gì ấy nhỉ? Lúc đó hắn cảm thấy điều ấy không quá quan trọng, nên không để trong lòng.



"Nếu như nước sông bình thường sẽ có màu xanh lá cây, hoặc màu xanh dương, không thể nào có màu đen như vậy được. Chắc là ở đáy dòng sông này phải có mọc loại tảo màu đen." Thủy Y Họa lqd^Ngư nhìn dòng sông màu đen kia, từ từ giải thích. Có lẽ dưới dòng sông này có mọc thực vật có thể hấp thu tất cả ánh sáng, cho nên không hề có bất kỳ ánh sáng phản xạ ra ngoài, nên chỉ có thể nhìn thấy một màu đen. Dĩ nhiên, nàng không thể giải thích với người khác như vậy, chỉ có thể nói dước đáy sông này có thể mọc loại tảo màu đen.



Nhưng mà, nếu muốn hấp thu hoàn toàn ánh sáng, thì phải mọc dày như thế nào, dù đó là một loại tảo thì cũng không thể nào. Thủy Y Họa không thể không hoài nghi. . . dòng sông này căn bản không hề cạn như tưởng tượng.



"Cơ Mộc Ly, ta cảm thấy nếu càng đi vào giữa dòng sông này thì sẽ càng sâu, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn."



"Vì sao Y Họa cảm thấy như vậy?" Cơ Mộc Ly nhíu mày hỏi cô gái bên cạnh. Vừa rồi hắn lqd^Ngư vẫn luôn một mực quan sát tiểu hồ ly của mình, không hề bỏ qua sự thay đổi trong mắt nàng.



"Trực giác. . ." Thủy Y Họa ném ra hai chữ, khiến Cơ Mộc Ly bỗng cười toét miệng. *nguyên văn đấy ~*



"Được, vậy thì sẽ tin trực giác của Y Họa." Cơ Mộc Ly cười cười, phân phó với hai người đang đứng ở gần bờ sông kia: "Thập lqd^Ngư Nhất, Lăng, hai ngươi mau đi làm bè gỗ, phải làm chắc chắn vào!"



Hai người nghe xong thì lập tức bắt đầu hành động. Bọn họ vừa đi từ rừng sâu ra, nên có rất nhiều gỗ để làm. Về phần dây thừng, trước lúc đi thì bọn họ đã chuẩn bị sẵn rồi, chính là vì tình huống bây giờ mà chuẩn bị.



Đông Phương Lăng và Kiếm Thập Nhất đi làm công việc nặng nhọc, còn Cơ Mộc Ly và Thủy Y Họa thì ngồi ở bên bờ dù hai người kia đang vô cùng bận rộn thì họ lqd^Ngư vẫn rất ung dung ngồi chờ, tư thái rất tự nhiên, không thể không nói hai người này vô sỉ rất giống nhau.



"Cơ Mộc Ly, huynh nói xem, chúng ta có nên đi giúp họ một tay không ?" Thủy Y Họa thấy trong lòng có chút áy náy.
"Đừng nói nhảm nữa, các ngươi mau dùng thử đi một lần đi!" Vương Ngũ vì bị dọa sợ đến mức sắc mặt đã tái nhợt đi rồi thúc giục, trong lời nói của hắn đã mang theo một tia nức nở.



"Ngươi, câm miệng!" Kiếm Thập Nhất đá văng ra hai con quái xà tám chân ra, lạnh lùng cắt đứt lời oán trách của người không phận sự này.



Đông Phương Lăng rất nhanh vẩy phấn xua đuổi rắn vào trong nước, bột phấn từ từ hoà lqd^Ngư vào trong nước sông, mấy người không chớp mắt nhìn chằm chằm mặt sông, hi vọng này loại phấn xua đuổi rắn này có tác dụng.



Chỉ một lúc, quái xà tám chân vây quanh bè gỗ hình như bị bị mùi của loại phấn xua đuổi rắn này ảnh hưởng, chúng từ từ rời khỏi xung quanh bè gỗ, trốn ra xa hai trượng (3).



(3) : hai trượng = 6.6m.



"A ha ha. . . Hình như quái xà tám chân này như thật sự sợ loại phấn xua đuổi rắn này!" Đông Phương Lăng nhất thời mừng rỡ huơ tay múa chân.



"Thập Nhất, ngươi liền thừa dịp hiện giờ, mau chèo bè gỗ đi!" Cơ Mộc Ly lập tức phân phó nói.



Kiếm Thập Nhất không chút do dự, vội vàng nhặt lên mái chèo, lúc chèo bè còn dùng tới chín phần công lực, chỉ một lần chèo đã đi được rất xa. Mà lqd^Ngư Cơ Mộc Ly cũng âm thầm giúp bè đi nhanh hơn, nội lực rót vào dưới chân, mỗi lần giẫm chân bè lại tiến về phía trước một đoạn. Bè gỗ như có thần giúp, đi nhanh gấp mấy lần so với lúc trước.



Quái xà tám chân ở chỗ xa kia hình như phát hiện ra lực tác động vào nước, nên chúng lại vội vàng đuổi theo bè, tốc độ kia cũng không phải là nhanh.



"Hừ, chậm thôi, lần này chúng ta nhất định có thể bỏ xa bọn quái xà tám chân này!" Đông Phương Lăng hả hê cười lớn một tiếng.



Chỉ là, ngay sau khi tiếng cười của hắn vừa bật ra, thì chỗ nước đen cách đó không xa giống như chợt sôi trào, sóng nước hơi gợn từ từ xuất hiện, sau đó trở thành một con sóng khổng lồ, cuối cùng con sóng đó đã cao đến khoảng năm, sáu trượng(4), sau một khắc(5), nước kia rèm phạch một cái bị xung mở, lộ ra một con vật khổng lồ.



(4) năm, sáu trượng = 16.5m ~ 19.8m.



(5) một khắc = 15 phút.



Đây là chính là phiên bản phóng đại của một quái xà tám chân mà. Thân của nó so với tiểu quái xà tám chân kia lớn hơn gấp mấy trăm lần ! Thân như loài rắn của nó thô nhám như thùng nước, dài lqd^Ngư khoảng mười trượng(6) trở lại. Cả người nó đen nhánh, nhơ nhớp mà hình như còn ửng sáng. Bốn chân trên nâng lên thật cao, còn bốn chân khác núp ở trong dòng nước đen đặc. Lúc này, cái đầu của con quái vật khổng lồ này đang thè ra cái lưỡi rắn về phía bè gỗ, mơ hồ có thể nhìn thấy nước miếng đang từ từ chảy xuống theo khóe miệng của nó.



(6) mười trượng = 33m.



"Mẹ của ta ơi —— Con quái xà tám chân này sao lại lớn như vậy!" Đông Phương Lăng hét to một tiếng, và khi mọi người thấy vậy, cũng trong nháy mắt biến sắc.