Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 78 : Sông Hắc Hà quỷ dị

Ngày đăng: 15:18 30/04/20


Cơ Mộc Ly cười, nụ cười đẹp đến nỗi làm cho người ta tự hổ thẹn, nhưng Đông Phương Lăng cũng không bỏ qua sự lạnh lùng trong mắt hắn , thân thể không khỏi rùng mình một cái.



" Y Họa , nàng ở trong xe , bổn vương đi xem lệnh truy nã là cái gì ?." Cơ Mộc Ly nhìn Thủy Y Họa cười cười, vén rèm xe linh hoạt nhảy xuống.



Đừng nhìn hắn nói lời nhỏ nhẹ với Thủy Y Họa mà tưởng không có chuyện gì , trong ôn nhu nhỏ nhẹ đó rõ ràng nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi.



Thủy Y Họa day day cái trán, có chút không còn cách nào.



"Kiếm Thập Nhất, đi theo gia nhà ngươi , đừng để cho hắn làm ra chuyện gì khác người ." Thủy Y Họa lập tức hướng về phía Kiếm Thập Nhất đang ngồi đánh xe dặn dò một câu.



Kiếm Thập Nhất không hề cảm thấy lời nói của Thủy Y Họa có gì không ổn, gọn gàng linh hoạt xuống xe, theo sát sau Cơ Mộc Ly.



Đông Phương Lăng kỳ quái ồ lên một tiếng, "Vương phi, cô có cảm thấy Kiếm Thập Nhất gần đây trở nên ôn nhu hay không ? Nếu là trước kia, cô sai hắn làm chuyện gì, hắn xác định sẽ không đi, cho dù có đi cũng sẽ sưng mặt . Kỳ thực ta đã sớm phát giác , trên đường đi Thập Nhất đều là không yên lòng, hình như có gì không đúng thì phải ?."



Thủy Y Họa nghe hắn một mình lẩm bẩm , mỉm cười. Tự nhiên khác rất nhiều , tiểu tử này hiện thời trong lòng đang nhớ người nào đó ở trong phủ thì làm gì có lòng để ý việc khác nữa.



Nhưng mà Thủy Y Họa cũng không tính toán nói cho Đông Phương Lăng, miễn cho tiểu tử này nổi lòng hiếu kỳ quấy phá, muốn quấn quít lấy Kiếm Thập Nhất hỏi đến cùng. Nàng xem như phát hiện , Đông Phương Lăng cũng cực kỳ nhiều chuyện , một khi hưng phấn lên sẽ nói không ngừng. Nếu đem Kiếm Thập Nhất phiền chết , xú tiểu tử này khẳng định lại oán trách nàng.



"Đông Phương Lăng, trên bảng truy nã viết cái gì?" Thủy Y Họa hỏi.



Vừa nghe đến chuyện này, sắc mặt Đông Phương Lăng lập tức biến thành xanh , nặng nề hừ một tiếng, "Hỏa Kỳ vương Đoan Mộc Toái Phong quả thực mắt chó nhìn người thấp! Ta dầu gì cũng là đệ tử duy nhất của Vạn Độc Dược Thánh , mà thân phận thứ hai cũng là Thanh Long hộ pháp của Tiêu Dao cung nhưng là Đoan Mộc tiểu nhi vậy mà chỉ cấp cho năm trăm lượng treo giải thưởng , ngay cả bức họa lão tử cũng không có dán lên !"



Thủy Y Họa nghe xong khóe miệng hơi hơi run rẩy, hóa ra tiểu tử này còn muốn bức họa bản thân dán đầy khắp nơi sao ? Hắn đến cùng có biết bản thân là tội phạm bị truy nã hay không ? !



Oán giận một đống lớn sau, Đông Phương Lăng rốt cục yên tĩnh một lát, một lúc sau mặt lại đầy khó chịu nhìn về phía Thủy Y Họa, có chút nghi hoặc nói: "Vì sao ta chỉ là năm trăm lượng bạc trắng, mà vương phi cô lại là năm trăm lượng hoàng kim? Tên Đoan Mộc Toái Phong thành kiến cũng quá rõ ràng thôi!"



Mà Đông Phương Lăng không biết là, ngay từ đầu trên bảng truy nã cũng chỉ ghi nếu bắt được hắn thì tiền thưởng cũng chỉ có một trăm lượng bạc trắng, mà Thủy Y Họa là một trăm lượng hoàng kim . Trong khoảng thời gian này tiền thưởng luôn luôn tăng , liền tăng cho tới mức bây giờ .



" Trên bảng truy nã có bức họa của ta không ?" Thủy Y Họa đánh gãy lời hắn , hỏi trọng điểm.



Đông Phương Lăng thu hồi trong lòng u oán, trả lời: "Vương phi yên tâm, tuy rằng bức họa này có năm sáu phần giống cô nhưng tóm lại là nam trang, vương phi hiện tại mặc nữ trang, muốn lừa dối quá quan rất dễ dàng."



Thủy Y Họa còn muốn hỏi cái gì đã thấy Cơ Mộc Ly đen mặt quay về.



Hai bước đi tới xe, một tay thuận tiện ôm Thủy Y Họa vào trong lòng mình, hướng Kiếm Thập Nhất lạnh lùng phân phó nói: " Thập Nhất , đi thôi."



" Chẳng qua là một cái lệnh truy nã mà thôi, không cần lo lắng." Thủy Y Họa nhéo nhéo bàn tay hắn đang đặt trên eo mình , ý bảo hắn không có việc gì.



Nhưng là, Cơ Mộc Ly không tức giận chuyện này! Làm hắn khó chịu chính là bức họa này thế nhưng có năm sáu phần giống Y Họa của hắn ! Chỉ cần nghĩ đến tướng mạo của Y Họa bị dán tràn lan ở Đông Diệu trong lòng lửa giận lại vọt lên , hận không thể đem tất cả những người nhìn thấy bức họa này đều giết , càng muốn đem Đoan Mộc Toái Phong chặt thành từng khúc !



Duy nhất vui mừng chính là trên bức họa này Thủy Y Họa là mặc nam trang , mọi người thấy đến cũng chỉ là một công tử tuấn mỹ . Nếu không hắn sẽ kéo tấm bảng truy nã xuống, xé nát bươm.



Hừ, nói Y Họa của bổn vương trộm đồ quý của Hỏa Kỳ vương phủ , thối lắm! Y Họa ngày cả mấy tấm họa cổ lưu truyền mấy trăm năm cũng không cần thì Hỏa Kỳ vương của ngươi có gì đáng giá Y Họa coi trọng?



" Y Họa , đến ngồi trong lòng ta , đợi lát nữa kiểm tra xe ngựa nhớ giấu mặt đi." Cơ Mộc Ly cơn giận vẫn còn chưa tan , thanh âm lúc nói chuyện đều trầm trầm, mang theo một chút khói mù cực kì dễ phát hiện .



Thủy Y Họa cong môi cười cười, đáp lời . Nghe được tiếng nói của thủ vệ chỗ cửa thành càng lúc càng lớn, cho đến khi xe ngựa từ từ dừng lại , Thủy Y Họa bỗng nhiên đưa tay giật vạt áo Cơ Mộc Ly ra , làm lộ ra một mảng ngực rắn chắc rồi sau úp cả khuôn mặt vào , ngay cả cánh môi cũng hôn lên chỗ da thịt bóng loáng này, hai tay cũng ôm tại ngang hông của hắn.



Cơ Mộc Ly tuy rằng biết Thủy Y Họa đây là thay hắn đắp nặn hình tượng một người phong lưu nhưng trong lòng vẫn kích động không nhịn được , trên người khí huyết dũng mãnh cuồn cuộn lao tới , đến mức hắn cả người nóng lên, hai tai hồng thấu.



Này... Này căn bản không có cách nào khác bỏ qua! Cánh môi mềm mại đang chạm vào da thịt hắn , hơi thở nóng rực từ mũi nàng đánh vào trước ngực hắn, vừa khéo chính là chỗ trái tim đang nhảy loạn, làm cho toàn thân hắn mềm mại run lên . Còn có hai cặp tuyết lê mềm mại cao ngất trước ngực kia lúc này bởi vì hai người dính chặt vào nhau nên thay đổi hình dạng áp ở trước ngực hắn.



Điểm chết người chính là bời vì hắn luyện võ , cảm quan cực kỳ mẫn cảm, những hành động lơ đãng của nữ tử trong lòng đều bị phóng đại, trêu chọc hắn hô hấp tăng thêm, cả người nóng lên.



"Đừng khẩn trương, bọn họ nhận không ra." Thủy Y Họa nhận thấy được hắn hô hấp bất ổn, cho rằng hắn đang khẩn trương, vì thế ở trên eo hắn vỗ nhẹ , ý bảo căn bản không có chuyện gì .



? !



Cơ Mộc Ly nếu không phải cảm thấy thời điểm địa điểm không đúng , lúc này chuyện muốn làm nhất chính là xách Thủy Y Họa lên đánh vài cái vào mông nàng .



Hắn đều nhanh bị trêu chọc tới mức không chịu được mà Tiểu Hồ Ly đáng chết còn hồn nhiên không biết chuyện gì ? !



Không bao lâu, ngoài xe có tiếng bước chân hỗn độn đi tới. Cơ Mộc Ly lập tức dùng nội lực điều chỉnh hô hấp, thuận tiện đem mấy chỗ không cẩn thận bị trêu chọc nóng lên áp chế xuống.



"Hai vị quân gia, bên trong là thiếu gia và thiếu phu nhân nhà ta , lúc này đang … thật sự không cách nào ra gặp ... Người xem, này..." Đông Phương Lăng am hiểu sâu nói, thuận tay đem hai thỏi bạc vụng trộm nhét vào trong tay hai binh lính thủ thành . Mà Kiếm Thập Nhất chỉ cau mày ở một bên chờ . Nếu không cho đi qua hắn liền trực tiếp rút kiếm.



Hai binh lính liếc nhau, động tác nhanh chóng đem bạc nhét vào trong túi của tay áo mình, trong mắt rõ ràng mang theo ý cười thoả mãn , "Ta thấy các ngươi cũng là người có tiền đi du ngoạn, nhưng mà gần đây Hỏa Kỳ vương đã đánh mất bảo bối quan trọng , mỗi người hay xe ngựa đi qua nhất định phải kiểm tra . Chúng ta ngó vào trong liếc mắt một cái là được, tuyệt không làm khó dễ thiếu gia và thiếu phu nhân nhà ngươi ."



Đông Phương Lăng mặt lộ vẻ khó xử, rồi sau thấp giọng nói: "Một khi đã như vậy, hai vị quân gia liền nhìn một cái đi." Nói xong hướng về bên trong xe cung kính hỏi , "Gia, Đông Diệu quốc Hỏa Kỳ vương đã đánh mất bảo bối, đang tìm kẻ trộm, hiện tại hai vị gia muốn nhìn vào trong xe một cái ."



Dứt lời đã lâu , trong xe mới truyền đến một giọng nam đầy miễn cưỡng , " Hả ? Một khi đã như vậy khiến cho hai vị tiểu ca nhìn một cái là được ." Thanh âm cực kì dễ nghe, lại bởi vì lười nhác mang theo một tia yêu mị mê hoặc nhân tâm , mặc kệ nam nữ nghe xong trong lòng đều tê rần.



Đông Phương Lăng lĩnh mệnh, từ từ đưa tay vén rèm xe , xác định hai vị thủ vệ thấy rõ tình hình bên trong sau lại đem rèm xe để xuống.



Hai vị thủ vệ còn duy trì bộ dáng miệng há rộng , nước miếng đều nhanh chảy xuống rồi.



Nương a, nam nhân đẹp quá !



Màn xe xốc lên, bọn họ liếc mắt một cái liền thấy được hai người đang ôm nhau , nữ tử vùi đầu ở trong ngực nam tử cho nên không nhìn thấy tướng mạo của nữ nhân này , mà bọn họ cũng hoàn toàn không có tâm tư đi chú ý nữ nhân kia . Bởi vì người nam nhân trước mắt này quả thực đẹp có thể câu hỗn nhiếp phách!




Nam nhân trung niên giật mình hoàn hồn, có chút mê ly nhìn chằm chằm mấy người trước mắt, lẩm bẩm nói: "Ta là tìm đến Thánh Địa trong truyền

thuyết..."



Một phen giải thích sau, mấy người đại khái hiểu biết tình huống của

người này, người này tên là Vương Ngũ. Bởi vì biết được bản thân sống

không lâu cuối cùng nhất quyết bỏ vợ con ở nhà, một mình đi tìm Thánh

Địa trong truyền thuyết. Truyền thuyết nói rằng tới Thánh Địa sau liền

có thể Trường Sinh Bất Lão, giữ mãi thanh xuân.



Vương Ngũ nói đến đây, trong mắt rõ ràng lấp đầy tham lam.



Lại là một người phàm tục. Thủy Y Họa lập tức sẽ không nói chuyện, thậm chí có chút chán ghét người này rồi.



Vứt bỏ vợ con vì tìm Thánh Địa chó má trong truyền thuyết này ! Cuộc đời này có bao nhiêu lâu, vì sao còn mấy ngày cuối đời không ở nhà với vợ

con?



Hỏi nửa ngày, người này căn bản cái gì cũng không biết, trong miệng chỉ nhắc tới mấy chữ, "Thánh Địa", "Trường Sinh Bất Lão".



Đông Phương Lăng coi như hảo tâm, khuyên người này sớm đi trở về, nhưng

Vương Ngũ giống như bị điên, nói phải tìm được Thánh Địa trong truyền

thuyết kia mới bỏ qua. Trong khoảng thời gian ngắn, mấy người đều có

chút không kiên nhẫn. Bọn họ cũng nghe ra , Thánh Địa trong miệng người

này có tám chín phần là địa bàn của người tộc Sáp Huyết rồi. Có rất

nhiều người của tộc Sáp Huyết lấy thân nuôi cổ quả thật có thể sống đến

mấy trăm tuổi.Nếu so sánh với người thường thì xem như Trường Sinh Bất

Lão rồi.



Mấy người tiếp tục đi về phía trước, Vương Ngũ liền đi ở phía sau, thế nào cũng vứt không được.



"Sớm biết thế này liền đi đường vòng rồi, cuối cùng tin tức cũng không

tìm được, lại còn mang theo gánh nặng." Đông Phương Lăng giọng điệu ghét bỏ. Kiếm Thập Nhất tuy rằng vẫn là ôm kiếm đi thẳng, trên mặt biểu cảm

không thay đổi, nhưng trong mắt cũng rõ ràng mang theo vài phần không

kiên nhẫn



Vương Ngũ tự động bỏ qua thái độ ghét bỏ của mấy người, như vậy xem ra là hạ quyết tâm muốn đi theo mấy người rồi.



Cơ Mộc Ly nhận thấy được Thủy Y Họa trong lòng không vui, cũng liền nhíu mi, để sát vào bên tai nàng thấp giọng nói: " Nếu Y Họa phiền chán hắn, không bằng ta ngay tại chỗ lấy mạng của hắn?"



Thủy Y Họa liếc hắn một cái, " Kệ hắn đi, không gây trở ngại chuyện của chúng ta là được."



" Y Họa nàng chính là quá mềm yếu." Cơ Mộc Ly nói thầm một câu, khóe miệng lại cười.



Tuy rằng trong đội ngũ hơn người nhàn rỗi, nhưng hành trình của mấy

người không có vì thế mà chậm lại, ngược lại Vương Ngũ giống như toàn

thân bạo phát lực lượng, thế nhưng có thể luôn luôn đi theo bốn người

không rời.



Đi một chút nghỉ ngơi một chút, đại khái quá ba ngày, mọi người mới rốt

cục đi ra khỏi phiến rừng sâu này, đang muốn tính toán buông lỏng một

hơi, cảnh tượng trước mắt lại làm cho mấy người cả kinh trừng lớn hai

mắt.



" Nương a, đây là sông Hắc Hà trong bản vẽ hả? !" Đông Phương Lăng kinh hô ra tiếng.



Vương Ngũ râu cá trê càng là kích động hơi kém nhảy lên , "Đây.. Đây

thật sự là kỳ quan ! Đối diện nhất định chính là Thánh Địa!"



"A, thật đúng là Hắc Hà..." Thủy Y Họa thì thầm một câu, rồi sau ngẩng

đầu nhìn Cơ Mộc Ly liếc mắt một cái, không nghĩ tới Cơ Mộc Ly cũng vừa

lúc nhìn nàng, ánh mắt có chút thâm thúy.



" Y Họa, không bằng chúng ta quay về đi, ta có dự cảm không tốt." Cơ Mộc Ly hơi hơi nhíu mày, nếu là trước kia, hắn là không sợ trời không sợ

đất, nhưng là hiện tại Y Họa của hắn ở bên cạnh hắn, hắn lại muốn lùi

bước.



"Đã đến đây đừng có bàn lùi, huynh không nghĩ giải Thị huyết cổ trên

người , huynh không nghĩ với ta... , hả?" Thủy Y Họa nói xong lời cuối

cùng, cười đến thần bí.



Lời của nàng làm cho da mặt dày như Cơ Mộc Ly cũng phải đỏ lên.



"Được, chúng ta tiếp tục đi..." Cơ Mộc Ly cúi đầu đáp.



Mấy người nhìn cảnh tượng trước mắt, thần sắc khác nhau.



Xuất hiện trước mắt mấy người là một con sông lớn, chỉ là nước sông lại

là màu đen đầy quỷ dị... ! Nếu không phải là sóng nước di động mới thể

nhìn ra là một con sông thì rõ ràng chính là một đại lục màu đen.