Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 77 : Nếu nàng muốn , ta sẽ đoạt lấy cho nàng
Ngày đăng: 15:18 30/04/20
Hôm tổ chức yến hội đó , mọi người liếc mắt một cái liền nhìn đến vết
mực nước còn đọng lại trên bức họa hoa lan , đương nhiên cho rằng bức
họa này là giả, liền ngay cả lão hồ ly Văn Nhân Dịch cùng thái tử Văn
Nhân Lưu đều cho rằng như vậy . Nhưng là, theo Văn Nhân Lưu tra được thì bức họa từ lúc được lấy ra rồi mang đến chính điện thì luôn có người
giám sát , vì vậy bức họa bị đánh tráo khả năng rất nhỏ.
Tất cả mọi chuyện chỉ chứng minh một kết luận: bức họa này căn bản không bị đánh tráo.
Chính là mọi người thường tin tưởng vào ánh mắt bản thân nhìn đến gì
đó, nhìn đến vết mực nước còn ướt , tự nhiên cảm thấy bức họa này là
giả, mà không nghĩ tới, bức họa thật này có thể là có người cố tình thêm vài nét bút . Vì vậy họa thật liền thành họa giả .
"... Tuy rằng không biết là ai đã ra tay , nhưng người này quả thật
thông minh." Cơ Mộc Ly cười nói, "Nếu ta không đoán sai , người này muốn nhân cơ hội đánh lạc hướng mọi người , đợi đến lúc bức họa giả không có người để ý , hắn lại đến lấy . Đáng tiếc - -" Cơ Mộc Ly nhìn về phía
Thủy Y Họa, trong mắt toàn cưng chiều , đưa tay chạm vào chóp mũi nàng , "Đáng tiếc bức họa giả đã bị nàng ra tay trước , ta nghĩ người kia
khẳng định bị nàng làm cho tức chết rồi, khà khà..."
Thủy Y Họa bĩu môi cười cười, " Chẳng qua chiếm chút tiện nghi thôi ,
đáng thương người nọ mất công làm nhiều như vậy , cuối cùng lại bị ta
trộm mất."
" Nhưng mà Y Họa , nàng làm sao mà biết ta muốn bức họa này ?" Cơ Mộc Ly ôm eo nàng xoa xoa , mặt mũi tràn đầy tươi cười .
Thủy Y Họa khóe miệng cong lên , " Lúc trước khi huynh nói với ta về
chuyện bức họa hoa mai của Hỏa Vũ , trong mắt huynh rõ ràng viết một câu : Bốn bức họa này ta nhất định sẽ có ! Đã là vật huynh cần tìm, ta coi
như thuận tiện thay huynh thu hồi đến mà thôi."
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này quả thực kiêu ngạo đến không được. Nhìn một cái, hắn cưới nữ nhân có nhiều khả năng a, quả thực chính là ngôi sao
may mắn của hắn !
"Cơ Mộc Ly, huynh đã thấy qua bức hoa mai , vậy huynh cảm thấy hai bức
họa này có liên quan gì tới nhau không ?" Thủy Y Họa đẩy đầu của hắn ra , hỏi.
Cơ Mộc Ly không chịu buông nàng ra , cầm lấy bức họa hoa lan cẩn thận
nghiên cứu , nhưng là nhìn kỹ từ đầu đến chân cũng đều không có phát
hiện, "Nói thật, hai bức họa này trừ bỏ hoạ sĩ tinh thấu, thì chẳng khác gì với người thường họa . Còn bên trong cất giấu bí mật gì , thật sự ta cũng nhìn không ra."
Thủy Y Họa lấy bức họa từ trong tay hắn ra , cuốn lại cất kỹ, khẽ cười
một tiếng, " Không phải huynh nói chỉ cần tìm được Song Hàng Quỷ Tử mới
có thể nhìn thấy bí mật trong đó sao . Một khi đã như vậy, người thường
như chúng ta lại như thế nào nhìn ra được ?"
"Ha ha... Y Họa nói đúng, thay vì nhìn chằm chằm bức họa này chẳng bằng sớm đi tìm Song Hàng Quỷ Tử ." Cơ Mộc Ly vui vẻ, mỗi lần đều là Y Họa
của hắn sáng suốt nhất.
"Cầm cất kỹ." Thủy Y Họa đem bức họa cổ cầm chắc, đưa cho hắn.
" Y Họa thay ta bảo quản là được ." Cơ Mộc Ly cười thoải mái nói.
Thủy Y Họa không nói hai lời liền ném tới, hừ nhẹ một tiếng, "Giúp
huynh trộm đến còn muốn giúp huynh bảo quản, Cơ Mộc Ly, huynh tính toán
không tệ nhỉ?"
" Y Họa , nàng lại oan uổng ta, ta là nghĩ đem tất cả những thứ tốt đều giao cho nàng bảo quản, chỗ nào tính toán hả ?" Cơ Mộc Ly thần không
biết quỷ không hay thấu đi qua, thổi khí ở bên tai nàng .
" Y Họa , nàng không hỏi ta vì sao muốn cả bốn bức họa cổ này sao ?"
Thủy Y Họa nghiêng đầu, nhìn nam nhân ghé vào trên vai nàng chợt nhíu
mày, "Chẳng lẽ không phải vì kho báu trong truyền thuyết ? Được kho báu
được cả thiên hạ, chỉ cần là người có dã tâm đều sẽ động tâm đi?"
"Ta liền không động tâm." Cơ Mộc Ly lập tức đáp lại một câu, vừa cười
vừa sờ soạng bên thắt lưng của nàng , thanh âm có chút khàn khàn, " Y
Họa , nói thật, vài thứ kia đối với ta chẳng khác gì một cái xác không
hồn , liền tính được đến kho báu hoặc là thiên hạ lại như thế nào. Nếu
cuối cùng ở trên vị trí cao nhất lại chỉ có một mình ta , ta đây tình
nguyện không cần."
Trái tim Thủy Y Họa đột ngột đập liên hồi , ha ha nở nụ cười, trêu ghẹo nói: "Cơ Mộc Ly , huynh biết hát không ?"
Cơ Mộc Ly ngẩn ra, đối với việc Thủy Y Họa bỗng nhiên chuyển đề tài có
chút kỳ quái, nhưng vẫn là theo bản năng trả lời: " Ta không biết hát."
Giọng nói của Thủy Y Họa làm cho Kiếm Thập Nhất có chút không yên lòng
lập tức hoàn hồn, rồi sau lấy ra bản vẽ trong lòng đưa cho hai người bên trong xe .
"Nơi này thật đúng là hẻo lánh." Cơ Mộc Ly xem xong bản vẽ sắc mặt hơi
đổi, " Trên đường đi dữ nhiều lành ít, ta xem vẫn là gọi thêm Lăng nữa
đi ."
Lời này mới vừa ra khỏi miệng, cách đó không xa liền truyền đến một
tiếng hô , "Gia - -Thập Nhất - - vương phi - - đợi ta với - - "
Xe ngựa còn chưa chạy xa từ từ ngừng lại, Thủy Y Họa vén mành lên vừa
thấy, một thân thanh bào, mang theo một đống bao vải lớn nhỏ không phải
là Đông Phương Lăng thì là ai! Thật sự là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.
Đông Phương Lăng lau mồ hôi trên trán , thở phì phò nói: "May mắn đuổi kịp , bằng không ta coi như mất toi công."
Cơ Mộc Ly nhìn ngó hai gói đồ vĩ đại trên tay hắn , mắt lộ ra ghét bỏ,
"Xú tiểu tử, ngươi cho rằng chúng ta thật sự là đi du sơn ngoạn thủy sao , mang nhiều như vậy làm gì ? "
Đông Phương Lăng nghe vậy cười hắc hắc, "Gia không hiểu đi , trong này
đều là bảo bối, là sư phụ cố ý chuẩn bị cho mấy người chúng ta , dù sao
trên đường đi Cổ Cương sẽ cần dùng đến."
Vì muốn Vạn Độc Dược Thánh đi theo , hai ngày qua Đông Phương Lăng mở
miệng không biết bao nhiêu lần , nhưng là Vạn Độc Dược Thánh đánh chết
không đi. Nhưng lại sợ ái đồ chết ở trên đường, nên cần chuẩn bị những
gì đều chuẩn bị hết cho hắn , còn dặn dò những thứ cần chú ý . Đông
Phương Lăng vừa chạy về phủ còn chưa có kịp nghỉ , lại nghe lão quản gia nói mấy người đi du sơn ngoạn thủy , lúc này mới chạy vội mà đến, mệt
đến hắn nửa chết nửa sống.
"Được rồi, nhanh lên xe đi ." Cơ Mộc Ly bỏ lại một câu, rèm xe thả
xuống, phong cảnh bên trong bị chắn đến sít sao. Hắn nói hai chữ "Lên
xe" cũng không phải là ngồi ở trong toa xe, mà là ngồi ở ngoài cùng Kiếm Thập Nhất , rồi sau hai người đổi người đánh xe.
Đông Phương Lăng lập tức vui vẻ lên xe, Kiếm Thập Nhất vung roi trong tay lên , bốn người nhắm hướng Đông Diệu mà đi .
Lần này không vội vàng giống lần trước , thuận tiện du sơn ngoạn thủy, đi hết bảy tám ngày mới đến biên thành Đông Diệu .
Chính là không khí của Đông Diệu rõ ràng có chút quái dị.
Không cần mất thời gian , lúc Đông Phương Lăng đi tìm hiểu tin tức về mặt trầm xuống .
" Xảy ra chuyện gì rồi hả ?"lqd Cơ Mộc Ly vén mành nhìn thoáng qua dòng
người xếp hàng vào thành , những người này phần lớn là thương đội của
những quốc gia khác , chủ yếu trao đổi hàng hóa hoặc là buôn bán, chỉ có một ít dân chúng xen lẫn trong đó .
Cơ Mộc Ly và Thủy Y Họa ăn mặc vừa thấy chính là những người quyền quý
đi du ngoạn , mấy người vốn không có gì lo lắng, nhưng là biểu cảm của
Đông Phương Lăng hiển nhiên nói cho mấy người, chuyện không đơn giản.
Tránh đi ánh mắt của Cơ Mộc Ly , Đông Phương Lăng vụng trộm nhìn Thủy Y
Họa liếc mắt một cái ngocthuybachdang, "Vương phi, lệnh truy nã vẫn còn
."
Thủy Y Họa nghe xong lời này, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lùng . Mẹ
nó, tên biến thái Đoan Mộc Toái Phong chết tiệt kia , lão nương không
phải ăn uống trong phủ của ngươi có ba ngày rồi nhân tiện tìm hiểu chút
tin tức thôi sao , ngươi vì sao cứ muốn nắm lấy chuyện này không tha
đâu!
"Có ý gì? Lệnh truy nã là cái gì?" Cơ Mộc Ly nhìn hai người "Mắt đi mày
lại", trong lòng cảm thấy không thoải mái không nói, loại cảm giác bị
giấu diếm càng khó chịu!
"Gia, là Đoan Mộc Toái Phong nắm lấy ta cùng vương phi không tha, mà
lệnh truy nã vẫn treo đến bây giờ!" Đông Phương Lăng căm giận nói.
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, ánh mắt trở nên lạnh lẽo , khóe miệng cong
lên , " Hả ? Thằng nhãi này gặp qua vương phi của bổn vương rồi hả ? Còn dính chặt không tha?"
Đông Phương Lăng nhất thời nuốt một chút nước miếng. Hắn vừa rồi có phải biểu đạt chỗ nào không rõ ràng làm cho chủ tử hiểu lầm rồi phải không ?