Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt
Chương 8 : Người của kiếm gia
Ngày đăng: 15:17 30/04/20
Vạn độc dược thánh? Là sư phụ cổ quái hàng năm tới vô ảnh đi vô tung của Lăng?
Hắc y nam tử mày nhăn lại, nhất thời không cách nào phân biệt được lời nói của nữ nhân này có vài phần có thể tin. Đó là một nữ nhân thập phần giảo hoạt , cũng thập phần ác độc !
"Cô muốn làm gì ?" Nam nhân lạnh lùng hỏi, chăm chú nhìn cái chân trơn bóng dẫm xuống trên ngực bản thân , sau lại lập tức dời ánh mắt.
Không biết liêm sỉ, không biết liêm sỉ, không biết liêm sỉ. . . . . .
Rõ ràng để chân trần ở trước mặt nam nhân !
"Những lời này ta nên hỏi cậu mới đúng chứ. Đêm đen gió lớn chạy đến khuê các của nữ tử , còn ý đồ phi lễ ta ." Thủy Y Họa trên cao nhìn xuống nhìn hắn, ý cười nơi khóe miệng mang theo một chút tà ác.
"Ta phi lễ cô ?" Đôi mắt trong suốt mang đầy hàn ý hơi hơi trừng lớn, " Nữ nhân đáng chết , cô thật đúng là trợn mắt nói lời bịa đặt!"
Nương, đến cùng là ai phi lễ ai a, nữ nhân này chân trần còn giẫm ở trước ngực hắn đâu!
"Như vậy đi, ta không truy cứu cậu mạo phạm ta , cậu cũng không cần để ý ta vô lễ , ta huề nhau được không ? Dù sao cậu lại không thể giết ta giải hận." Thủy Y Họa cười tủm tỉm đề nghị nói.
Hắc y nam tử gắt gao mím môi. Huề nhau? Mơ tưởng!
Lập tức có thể giải khai huyệt đạo , hắn mới không cần lĩnh tình của nữ nhân này .
Nhưng là, Thủy Y Họa lại giống như xem xét chuẩn thời cơ , ở lúc hắn lập tức sẽ giải khai huyệt đạo , hai ngón tay ở trên người hắn nhanh chóng điểm một chút.
"Cô !" Hắc y nam tử tức giận đến nghẹn đỏ cả mặt.
"Tốt lắm, chúng ta hai người không thiếu nợ nhau rồi." Thủy Y Họa cười đến phá lệ xán lạn, chỉ chỉ cửa sổ mở một nửa , "Tạm biệt không tiễn."
"Độc ở trên người ta làm sao bây giờ?" Nam tử ma xui quỷ khiến hỏi một câu, vừa hỏi xong liền âm thầm phỉ nhổ bản thân. Chẳng qua cũng không sợ nữ nhân này chạy mất , không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vạn nhất nữ nhân này cho hắn ăn đích thực là độc dược mà Vạn Độc dược thánh phối chế thì sao . Nếu là như thế này, liền tính Lăng cũng không có biện pháp.
Công tử áo gấm không nhanh không chậm đem trường kiếm trên bàn thu hồi lại trong lòng, ôm kiếm ngồi xuống. Hãy còn lấy ấm trà và chén trà không trên bàn , bản thân châm trà chậm ẩm.
Cúi đầu mới mút nhẹ một ngụm, cặp lãnh mâu mới vừa cụp xuống mạnh vừa nhấc, nhìn về phía nhã gian nào đó ở lầu hai .
Một đôi mắt yên lặng ôn hòa chống lại cặp mắt của hắn, thấy bản thân bị phát hiện, người nọ cũng không tránh né, hướng hắn nhẹ nhàng gật gật đầu mới chậm rãi dời ánh mắt.
Công tử áo gấm hơi hơi nhíu mày nhìn căn phòng kia thật lâu sau, sau đó tiếp tục uống.
Trong gian phòng bài trí tinh xảo trang nhã, bên cạnh bàn bát giác làm bằng gỗ tử mộc có một nam tử tuấn mỹ ngồi, nam tử một thân thanh sắc thắt lưng thêu từng đám mây , trên thắt lưng có một khối bảo thạch , ở giữa khối bảo thạch là một viên mã não tối màu , mũ cột tóc bằng vàng , toàn thân đẹp đẽ quý giá, hơn nữa khí chất trác tuyệt kia , thật sự là một sự tồn tại loá mắt .
Lúc này một ly rượu mạnh, một gương mặt tuấn mỹ sáng như vậy hơi chút hiển lãnh ngạo , giữa trán nhiễm lên một tia u sầu nhàn nhạt , càng xác thực nói là giận tái đi.
"Cẩn Hiên, đi lại theo giúp ta lại uống mấy chén." Nhìn nam tử áo trắng đứng ở bên cửa sổ , giọng điệu thiếu cái loại quen có vênh mặt hất hàm sai khiến.
Tại trước mặt người này , hắn cũng không tự xưng bổn vương.
Ôn Cẩn Hiên nghe vậy quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Huyền Mặc đang uống rượu , ôn nhã cười, bước chậm rãi thong thả mà đến, ngồi ở bên cạnh hắn . Rót một ly rượu đắn đo trong lòng bàn tay chậm rãi thưởng thức, giơ tay nhấc chân trong lúc đó tự mang một cỗ khí chất tao nhã . Cặp mắt ôn hòa kia lại âm thầm nặng nề, không biết đang nghĩ cái gì.
"Mới vừa rồi huynh đang nhìn cái gì?" Thượng Quan Huyền Mặc đảo qua khuôn mặt trầm tư của hắn.
Ánh mắt hướng ngoài cửa sổ lại nhìn thoáng qua, cánh môi hơi hơi cong lên , mang theo một loại thâm ý không rõ ràng , "Một người rất giống như đến từ Kiếm gia ."
"Kiêm gia đứng đầu trong tam đại gia tộc ? !"
Tam đại gia tộc, Ôn gia chiếm cứ ở Tuyết Ly quốc , Diệp gia ở Lam Đằng quốc , còn có Kiếm gia đó là ở Hỏa Vũ quốc và Đông Diệu quốc rồi !
Kiếm gia vì sao lại đến Tuyết Ly quốc ? Thượng Quan Huyền Mặc mày càng nhíu thật chặt.