Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt

Chương 9 : Hai người ngu xuẩn

Ngày đăng: 15:17 30/04/20


"Chính là đoán mà thôi, không cần để ở trong lòng. Huống hồ, liền tính là người của Kiếm gia , ở Tuyết ly quốc cũng không tạo nổi sóng gió gì." Ôn Cẩn Hiên thản nhiên nói.



Thượng Quan Huyền Mặc mày nhíu chặt chậm rãi giãn ra, nở nụ cười một tiếng, "Vẫn là Cẩn Hiên phân tích chu đáo." Dứt lời lại ngửa đầu uống một ly rượu.



Thấy người trước mắt đã uống đến có chút say , Ôn Cẩn Hiên giật lấy cái chén trong tay hắn , lắc đầu cười, "Mặc, vì một nữ nhân biến thành bộ dạng này , đáng giá không ?"



Thượng Quan Huyền Mặc liếc hắn một cái, cười nhạo một tiếng, "Cẩn Hiên, ta và huynh cùng nhau lớn lên, huynh cảm thấy ta sẽ vì nữ nhân sao ?"



Ôn Cẩn Hiên lại cười lên , giọng nói thanh thanh đạm đạm, "Quả thật không giống, vậy huynh lại là vì sao?"



Khóe miệng lơ đãng hơi hơi nhếch lên , trong mắt mang theo khinh miệt và đương nhiên, "Nữ nhân từ nhỏ chính là làm nền cho nam nhân , chẳng qua là có hài lòng và không hài lòng thôi . Trước kia thấy Thủy Y Cầm dịu dàng đoan trang, mà muốn nàng làm nữ chủ nhân của Duệ Vương Phủ , hiện tại mới phát giác nữ nhân này chẳng qua là giả vờ , cho nên tức giận vì bị lừa thôi."



"Ai , quả nhiên là tác phong của Thượng Quan Huyền Mặc huynh."



Không biết nhớ tới cái gì, biểu cảm của Thượng Quan Huyền Mặc bỗng nhiên trở nên âm trầm : "Còn có một chuyện , Cẩn Hiên huynh có lẽ không biết."



"Chuyện gì?" Ôn Cẩn Hiên không chút để ý hỏi, thuận tay cầm ly rượu trong tay một hơi uống cạn.



"Nữ nhân kêu Thủy Y Họa kia là giả vờ !" Giọng nói trở nên nghiến răng nghiến lợi



Ôn Cẩn Hiên tay cầm ly rượu dừng một chút, đôi mắt nâng lên , liếc hắn một cái sau mới tiếp tục động tác trong tay, đem ly rượu uống cạn sau thả lại trên bàn, " Sao ? Vậy bộ dáng của nàng vốn là như thế nào ?"



"Miệng không chừng mực, giả thần giả quỷ, hai mặt, lạt mềm buộc chặt, thích đánh lén, nữ nhân cuồng vọng vô sỉ !"



Thượng Quan Huyền Mặc cơ hồ là gằn từng tiếng mồm miệng rõ ràng hộc ra một câu đánh giá như vậy .



Ôn Cẩn Hiên đầu tiên là sửng sốt, lập tức cười khẽ , "Khó ai đó có thể được đến Duệ vương gia đánh giá sắc bén như vậy , xem ra Thủy Y Họa trước kia thật đúng là tàng thâm."
Thủy Y Họa hướng nàng cười lạnh như băng , bàn tay mềm vòng quanh sợi tóc mai , "Cha ta cũng chưa nói cái gì, phu nhân không cần mở miệng răn dạy ta . Không biết người khác còn tưởng rằng bà là tốt với ta đâu, kỳ thực bà với hai nữ nhi của bà giống nhau, ước gì ta chết ở đám cháy. Ta nói có đúng không, phu nhân?"



Vương thị khó có thể tin há to miệng, biểu cảm trên mặt giống như cực kì ẩn nhẫn, nước mắt đã đảo quanh mắt hạnh "Họa Nhi, con. . . . . . làm sao có thể nói ta như vậy . Lão gia, ta. . . . . ." Nói xong thanh âm trở nên nghẹn ngào.



Thủy Thương Thư lập tức ôm nàng vào lòng, vỗ vai của nàng an ủi, "Lời nói của đứa con bất hiếu này nàng để ở trong lòng làm gì ."



Tức giận trừng đứa con bất hiếu kia , "Chống đối trưởng bối, miệng nói uế ngôn, hôm nay không dùng gia pháp xử lý , cánh của ngươi chẳng phải sẽ cứng hơn rồi ! Người tới, đem nhị tiểu thư đưa tới từ đường suy nghĩ , trừ bỏ đưa nước đưa cơm, không có mệnh lệnh của ta, bất luận kẻ nào cũng không được tiếp cận!"



Tiếng nói vừa dứt, hai ma ma thân thể khỏe mạnh đi đến, đưa tay sẽ túm nàng kia.



Thủy Y Họa cười lạnh một tiếng, một cước đá văng hai người, đau đến nỗi hai lão ma ma ôm chân gào khóc kêu to.



Một đôi mắt trong suốt gắt gao nhìn chằm chằm Thủy Thương Thư ngồi ở chủ vị , khóe miệng mang theo nồng đậm trào phúng.



"Phụ thân, ngươi cho là. . . . . . nữ nhi đã từng nhu thuận nhã nhặn lịch sự biến thành hiện thời như vậy là ai làm hại?"



"Lúc ta hơi kém táng thân biển lửa ngươi đang làm cái gì? Có thể có chút áy náy?"



Chỉ chỉ vào Vương thị mang nước mắt , “ Lúc bà ấy ở bên cạnh ngươi ôn nhu nhỏ nhẹ , ngươi còn nhớ tới mẫu thân Bùi thị của ta ?"



Ánh mắt lại đảo qua hai tỷ muội đang xem kịch vui , "Các nàng ở trong mắt ngươi là châu là bảo, mà ta đó là bụi trần là đất ?"



Sắc mặt Thủy Thương Thư nhất thời trở nên xanh trắng, trong mắt cũng xẹt qua áy náy.



Thủy Y Họa cười nhạo một tiếng, "Thực cho rằng ta so với hai nữ nhi bảo bối của ngươi kém sao? Trước kia chẳng qua là thấy các nàng ngốc đến đáng thương, mới kệ các nàng thôi, hai người ngu xuẩn như vậy , căn bản không xứng cùng họ với Thủy Y Họa ta !"