Nghiệp Báo Hài Nhi

Chương 16 : Rốt cuộc là sao..?

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


3h chiều thứ 4, Nhi đang làm việc thì Quân đi vào phòng, nhìn Nhi Quân nói:



- - Lát tan làm em đợi anh rồi về nhà anh dùng cơm luôn nhé..?



Nhi ngơ ngác hỏi lại:



- - Sao giờ anh mới nói với em..?



Quân ngạc nhiên:



- - Ơ kìa, anh nói với em từ thứ 2 đầu tuần rồi mà..? Em sao thế, anh có nói là hôm nay chúng mình về nhà anh dùng cơm, mẹ làm cơm chay mời em đến ăn còn gì..!



Nhi sực nhớ ra, cô vội xin lỗi:



- - Thôi chết, em quên khuấy đi mất. Cũng tại đầu tuần nhiều việc mà anh. Cho em xin lỗi nhé, chết thật em còn chưa kịp mua gì cho mẹ nữa.



Quân cười:



- - Không cần khách sáo quá đâu, mẹ cũng bảo anh là dặn em đừng mua gì cả. Chỉ là đến nhà ăn cơm thân mật thôi mà. Chắc mẹ cũng muốn gần gũi em hơn đấy, hôm nay là ngày rằm nên nhà mình ăn chay. Mẹ làm món chay ăn tuyệt cú mèo em ạ, thôi em làm đi, lát tan làm rồi mình gặp nhau.



Quân bước ra khỏi phòng làm việc của Nhi, còn lại một mình Nhi thở hắt ra nghe chừng chán nản. Bởi lẽ nghĩ lại lần trước đến nhà Quân, phải trải qua cảm giác khó thở, ngửi phải mùi trầm hương khiến cho cô thấy bất an. Chưa kể ánh mắt mà mẹ Quân nhìn cô cứ như bà đang dò xét khiến cho Nhi thấy khó chịu. Nhưng chẳng nhẽ lại không đến, Nhi xác định phải lấy Quân làm chồng, mọi thứ Nhi đang có hiện nay đều nhờ một tay Quân đưa lên. Chưa kể nếu cứ làm việc thế này thì Quân sẽ còn thăng tiến hơn nữa. Một người đàn ông hoàn hảo, lại yêu thương cô hết mực thì làm sao Nhi có thể bỏ qua, nhất là quá khứ của cô không mấy tốt đẹp.
- - Mẹ quên mất, nhà hết bột nghệ rồi, con chịu khó chạy đi mua cho mẹ nhé.



Quân vâng dạ rồi bảo Nhi ở nhà phụ mẹ, còn mình chạy xe đi mua đồ. Còn lại hai người phụ nữ, bà Tâm khéo léo dẫn Nhi xuống bếp rồi chỉ vào mâm thức ăn vô cùng đẹp mắt với những món ăn đủ màu sắc được trang trí tỉ mỉ, bà Tâm nói:



- - Món này là nấm bào ngư chiên giòn, đây là nem phù trúc, ngó sen nhồi gạo nếp mật ong…..Tất cả đều là rau củ quả, hôm nay nhà mình ăn chay con nhé. Giờ con giúp bác bê mâm cơm này lên trên phòng thờ thắp hương bác trai xong đợi thằng Quân về rồi mình ăn cơm.



Không thể từ chối Nhi miễn cưỡng, cố nở một nụ cười rồi bê mâm cơm lên trên tầng. Nhi đi trước, bà Tâm đi sau, như lần trước Nhi cảm nhận được phía sau mình bà Tâm đang chăm chú theo dõi từng bước chân của cô. Đứng trước ngưỡng cửa gian thờ Nhi ngập ngừng không bước vào ngay, đằng sau bà Tâm nói:



- - Bước vào đi con, sao thế….Có cần bác đỡ cho không..?



Nhi vội trả lời:



- - Ơ...dạ không...không ạ….con bê được mà bác.



Nhi đánh bạo bước vào bên trong, những bước chân đầu tiên không có chuyện gì xảy ra, Nhi thấy hơi thở của mình vẫn đều đặn. Bà Tâm chưa đi vào ngay, bà đứng ở ngoài cửa nhìn cô con dâu tương lai. Bà Tâm chăm chú theo dõi từng cử chỉ, động tác cũng như biểu cảm của cô con dâu, để xem có đúng như lời sư thầy chỉ điểm hay không..? Nhưng lạ thay lần này Nhi không có biểu hiện gì khác thường, dù Nhi đang đứng trước ban thờ chông bà, phía bên trên cao là tượng Phật Bà Quan Âm đang ngự, vầng khói đen lần trước bà Tâm thoáng thấy cũng không hề xuất hiện.



Bà Tâm tự nhủ:



- - Rốt cuộc là sao..? Chẳng lẽ mình đã tưởng tượng ra mọi thứ..?