Nghiệp Báo Hài Nhi

Chương 34 : Hai mảng trái ngược

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Tại một tiệm váy cưới sang trọng bậc nhất Hà Nội, Quân đang đứng ngắm nhìn cô dâu tương lai của mình trong một bộ váy cưới màu xanh dương. Xung quanh Nhi là những người thợ đang tỉ mỉ căn chỉnh lại từng nếp váy. Nhi ngại ngùng quay lại hỏi Quân:



- - Anh thấy thế nào..?



Quân mỉm cười đáp:



- - Tuyệt lắm, em mặc gì cũng đẹp hết á. Nhìn em mặc váy cưới mà anh nôn nóng quá, phải chi mai là ngày cưới luôn nhỉ..?



Nhi khẽ lườm Quân rồi nói:



- - Anh nôn nóng gì chứ, chẳng phải mẹ cũng đã chọn được ngày rồi sao. Hai tuần nữa thôi mà. Hi hi, ban đầu tính ra giêng mới cưới mà giờ chỉ còn nửa tháng nữa. Anh đúng là hư quá thể.



Quân tiến lại gần ngắm thật kỹ vợ tương lại, Quân khẽ nói:



- - Đối với anh thì dù cho chúng ta có cưới ngay hôm nay anh vẫn thấy lâu. Anh muốn ngày nào cũng được nhìn thấy em, nhất là khi chúng ta còn sắp đón thêm thành viên mới. Trước đó có lẽ hai ta nên tận hưởng tuân trăng mật tuyệt vời cái đã, bởi khi đứa bé này lớn lên em sẽ khá vất vả đấy.



Tình cảm của hai người khiến cho nhân viên tại tiệm váy cưới ai cũng trầm trồ thán phục. Cô dâu quá đỗi xinh đẹp, còn chú rể là một người đàn ông chững chạc, lịch lãm, hiện đại. Đúng vậy, sau khi thông báo tin đã có bầu, mẹ Quân vui mừng lắm. Bà lập tức đi xem ngày, thầy bảo một là cưới tháng 10 âm lịch, hai là ra giêng mới cưới sẽ có ngày tốt. Sau khi hỏi ý kiến các con, cả Nhi và Quân đều đồng ý cưới ngay trong tháng 1o tới đây. Cũng đúng lúc công ty đang trong giai đoạn không mấy bận rộn, ai cũng ủng hộ, chi Lan còn nói:



- - Đúng rồi, cưới là phải cưới liền tay, chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha. Hơn nữa cưới bây giờ hai vợ chồng vẫn còn có thể đi chơi đây đó trong tuần trăng mật. Ra giêng khi ấy bụng to rồi đi lại cũng khó mà những kẻ lắm lời được dịp đàm tếu, mất vui em ạ. Nên chị nghĩ cưới thời điểm này là ok nhất.



Chẳng có lý do nào khiến cho đám cưới phải dừng lại khi mà mọi thứ được Quân cùng mọi người chuẩn bị rất nhanh chóng. Gia đình Nhi tất nhiên cũng vui mừng đồng ý, khác với trước đây khi họ giấu nhẹm mối quan hệ đáng xấu hổ của con với người yêu cũ. Lần này thiệp mời được chính hai ông bà đi đưa người thân trong họ, kèm theo những lời có cánh khen cậu con rể tương lai không ngớt.



Những chuyện vui đến với Nhi liên tục, khi con người ta sống trong niềm vui, niềm hạnh phúc họ thường quên đi những chuyện buồn, những chuyện xấu trong quá khứ trước kia. Nhi cũng không ngoại lệ, công việc, tình yêu, gia đình…..tất cả đều đang ở trong tay của cô. Khác với lần trước cô bị tất cả mọi người ruồng bỏ, xua đuổi thì bây giờ cô đang được đón nhận. Đương nhiên là Nhi sẽ tìm cách để xóa toàn bộ những gì đen tối, u ám nhất nơi sâu thẳm tâm hồn của cô. Bởi lẽ đã gần 2 năm Nhi vẫn đang sống tốt, cực hạnh phúc.



Những gì mà bà thầy bói tên Miện phán năm xưa chưa từng thành sự thật. Suy cho cùng bói toán vẫn chỉ là một trò lừa đảo. Nhi đã nói như thế khi gặp Trinh, cô bạn dẫn Nhi đến nhà cô Miện để xem bói. Ngồi trong quán cà phê Trinh xem qua những tấm ảnh Nhi chụp bằng điện thoại khi thử váy, Trinh suýt xoa:
Duy cười:



- - Dạ, cháu muốn nhờ cô chuyện này, tiện thể bọn cháu tính trả tiền nhà 1 năm luôn. Tại ở đây cũng tiện đi lại, sợ hết 6 tháng có người trả cao cô lại tống bọn cháu đi khi chưa hết năm học thì mệt lắm.



Bà An ngạc nhiên, không giấu nổi sự vui mừng bà ta vội trả lời:



- - Thế à…? Được được, à mà này….Nói chuyện thì ra quán cà phê ngoài đầu ngã tư mà nói nhé. Chứ cô bận lắm không vào nhà dược đâu, nhà cửa chúng mày ở gọn gàng sạch sẽ là được. Thế gặp luôn nhỉ…..thế có chắc không để cô còn làm hợp đồng.



Duy trả lời:



- - Dạ chắc chứ, cháu có phải trẻ con đâu. Vậy 15 phút nữa cháu đợi cô ở quán cà phê Ban Mai nhé.



Tắt máy Duy nhìn sang Tùng nói:



- - Bà ấy đồng ý gặp rồi, chuẩn bị thôi…..Mày ở nhà tao đi chút tao về.



Tùng nhặng lên:



- - Mày điên à…? Nghĩ sao tao ở nhà một mình, tao cũng đi….Chứ ở nhà nhìn con búp bê tao cũng kinh hồn bạt vía…..Thôi đi di.



Duy nhìn Tùng mà không nhịn được cười, một thằng bạo dạn sau mấy ngày đã thay đổi một cách chóng mặt. Có điều lạ là, đã 3 hôm nay Duy không còn mơ thấy “ nó “ nữa. Con búp bê vẫn bình thường, nó cũng không phát ra tiếng nói hay tiếng cười gì cả. Tại sao lại như vậy, sự im lặng trong ngôi nhà này rốt cuộc là sao….?