Ngô Gia Kiều Thê
Chương 101 :
Ngày đăng: 13:29 30/04/20
Edit: Hi Nhã, Kye
Beta: Twins
Thực sự chương này team mình giao cho bé Hi Nhã edit, nhưng vì thời gian e ý bận nên bọn mình đãcho em nghỉ, cảm ơn em đã ủng hộ team nhé vì thời gian edit truyện hiện nay rất gấp nên không thể chờ đợi lâu, mong em thông cảm cho bọn chị.
-Kye-
--------------------------------------------------------------------------
Mà trong phòng, Chu thị tiếp nhận chén trà sứ trắng trong tay Lý ma ma, tự mình đưa cho lão thái thái: “Nương uống một ngụm trà, người đừng giận.”
Lão thái thái nhận chén trà uống một hớp, sau đó thở dài thườn thượt, than thở: "Cũng may Vinh Vương cùng Tông nhi đều là người mình, gây ra chuyện như thế, thực sự là bị người ta chế giễu." Lão thái thái nhìn về phía Chu thị, hỏi:"Vinh Vương đã đi rồi chứ?"
Dung mạo Chu thị sắc sảo, mỉm cười gật đầu: "Vừa mới nói chuyện ở tiền thính, chắc lúc này đã đi rồi.”
Nhắc tới Lục Tông, sắc mặt lão thái thái mới dịu lại đôi chút, khóe miệng thoáng cong lên, nói: "Vẫn là Xán Xán của ta có phúc khí. Tuy rằng hoạt bát một chút, nhưng vẫn còn biết đúng mực, lớn rồi lại càng ngoan ngoãn không ít. không uổng công ta thương con bé. Còn Dụ nhi, khi còn bé nghịch ngợm gây sự, nhưng hôm nay cũng rất ngoan ngoãn, ngược lại là ——" lão thái thái không tiếp tục nói, càng nói càng tức, chỉ trầm mặt xuống, nói với Diêu thị, "Chuyện này con bàn bạc cùng lão nhị. hắn nha, lời ta nói đều vô dụng, chỉ nghe lời con."
Diêu thị tính tình dịu dàng, Khương Nhị Gia ở trước mặt nàng rất là ôn hòa. Ngày thường đụng vào liền xù lông, nhìn thấy thê tử của mình, liền dính người đến giống như một con chó lớn, không biết có bao nhiêu nghe lời.
Mặt Diêu thị ửng đỏ, thanh âm ôn hoà, nhỏ nhẹ nói: "Lão tổ tông yên tâm, thiếp thân nhất định sẽthương lượng với Nhị gia.”
Chu thị cùng Diêu thị trấn an lão thái thái một lúc, xong mới cùng nhau đi ra khỏi sân.
Chu thị nhìn Diêu thị. Hai người đều đã là mẹ, nhưng đôi mắt Diêu thị rất trong trẻo, lại hay đỏ mặt, không khác gì như một tân nương mới gả.
Chu thị xem Diêu thị như là tỷ muội ruột thịt, xưa nay nói chuyện chưa từng câu nệ.
Hơn nữa những năm gần đây Khương Nhị gia vì người thê tử này, cả người tốt lên không ít. Nàng thân là chủ mẫu Vệ Quốc Công phủ, tất nhiên cũng rất hài lòng với chuyện này. Chu thị nói: “Tính Khương Lộc giống như cha hắn, chuyện này tỷ không tiện nhúng tay quản hắn, có điều lúc Nhị gia giáo huấn hắn, muội đừng cản. Để hắn nhớ lâu, không như vậy thì không biết sau này lại gây ra chuyện gì.”
Diêu thị rất tôn trọng vị tẩu tẩu này, nàng nghe xong khẽ vuốt cằm, nói: “Tẩu tẩu, muội hiểu. Chỉ là những năm này Khương Lộc cũng lớn rồi, mỗi lần ở cạnh Nhị gia, hai cha con đều như nhau, bát nháo làm người xem cũng phát hoảng…” Diêu thị bất đắc dĩ nở nụ cười, có chút luống cuống: “Cũng chỉ có Nhị gia mới trị nổi hắn.”
Tính tình Diêu thị dịu dàng, đối với ba nhi nữ chi thứ hai Từ thị lưu lại, cũng là tận tâm tận lực chăm sóc. Nhưng Khương Lệnh Dung và Khương Lộc không biết ơn chút nào, chỉ có Khương Lệnh Huệ chịu thân cận. Có điều Diêu thị vẫn thích thứ nữ Khương Lệnh Đề nhất, con bé giống tính nàng, hơn nữa mẫu thân Khương Lệnh Đề cũng là người đúng mực, không tranh sủng. Cho nên nói đi nói lại, người làm cho nàng đau đầu nhất đúng là Khương Lộc, dù sao nam hài tử khó dạy dỗ hơn, nàng là mẹ kế, nóicho cùng vẫn không phải là người sinh ra hắn, có mấy lời cũng khó nói. Chu thị chia tay Diêu thị, nửa đường về liền nhìn thấy nữ nhi của mình.
Thái tử thấy vậy, cảm thấy có chút quen tai, tinh tế nghĩ một chút liền tỉnh ra. hắn nhún vai, cong môi cười cười.
Sau đó đem tay phải nắm lại thành đấm đặt bên mép ho một tiếng.
Vì lấy lòng tức phụ, giúp đỡ em vợ đi đào góc tường của Lục Tông, điều này thật không có đạo đức. Huống hồ, Lục Tông từ nhỏ đã để ý đến tức phụ của hắn, góc tường này quá rắn chắc. hắn cũng đào không nổi a.
Hai người nhất thời không nói gì.
Thái tử dự định sẽ ở lại Trung dũng hầu phủ buổi sáng, nhưng sáng sớm, Hoàng Hậu đã phái Cẩm Y Vệ đến đây. Thái tử liếc mắt nhìn Nguyên Mậu, mắng “miệng xui xẻo”, lúc này không còn cách nào khác, liền vỗ mông chạy lấy người.
Mà một bên khác, sau khi Khương thị nói chuyện với Tiết Tranh, liền quyết định đưa nữ nhi đến Ninh Châu, cũng chính là Đường phủ, nhà của cô cô Tiết Tranh ở tạm nửa năm.
·
Sau khi việc hôn nhân của Khương Dụ và Di An Quận Chúa được quyết định xong, Chu thị cố ý đi xem ngày hoàng đạo một chút, phát hiện nếu hai hài tử không thành thân trong tháng tám năm nay, thì phải chờ đến tháng sáu năm sau mới có ngày thích hợp.
Lần này Chu thị quả thực phát sầu.
Lúc mới đầu không cân nhắc qua Di An Quận Chúa, nhưng hôm nay tất cả đã định, tự nhiên nàng đãxem Di An Quận Chúa là con dâu. Hơn nữa càng nhìn càng thích. Di An Quận Chúa vì tránh hiềm nghi, mấy ngày nay vẫn chưa đến quý phủ thăm Khương Lệnh Uyển, ngược lại là Khương Lệnh Uyển vẫn thường xuyên đến phủ trưởng công chúa vấn an vị tẩu tử này. Chu thị biết Di An Quận Chúa là người hiểu biết lễ nghi, lại càng muốn sớm cưới con dâu vào cửa. Dù sao thân thể Di An Quận Chúa không tốt, vào cửa sớm một chút, cũng sớm vì dòng dõi mà chuẩn bị.
Chu thị đem suy nghĩ của mình nói cho phu quân, ngày kế tiếp liền tự mình đến phủ trưởng công chúa một chuyến, nói rõ chuyện này, muốn để hai hài tử thành thân trong tháng tám.
Trưởng công chúa thương yêu nữ nhi, nuôi mười bốn năm, làm sao cam lòng để nữ nhi xuất giá? Nhưng hôm nay việc hôn nhân đã định, nàng nhìn nữ nhi mỗi ngày đều nở nụ cười tươi, thậm chí ngay cả đại phu cũng nói, mấy ngày nay, thân thể nữ nhi tốt lên rất nhanh, mỗi ngày cũng không phải uống thuốc nữa. Trưởng công chúa bình tĩnh, trong lòng cũng rất thỏa mãn với người con rể Khương Dụ này. Thầm nghĩ: Có tiền đồ hay không không quan trọng, nữ nhi yêu thích, đối tốt với nữ nhi, đó mới là quan trọng nhất.
Nhưng vừa nghe đến chuyện tháng tám đã thành hôn, Trưởng công chúa liền trầm mặt xuống.
Tuy rằng Hoắc Tam huynh đệ cũng đã tiếp nhận vị em rể này, nhưng nghe mẫu thân người ta nói muốn trong tháng tám đưa muội muội của bọn hắn đi, thực sự nhịn không được.
Hoắc phò mã vội vàng ngăn cản, sau đó vẻ mặt ôn hòa, nói: “Việc này… hay là chúng ta hỏi ý tứ Gia Nguyệt đi.”
Đối với ông thông gia thấu tình đạt lí này, Chu thị rất hài lòng, sau đó liền trở về nhà đợi tin tức tốt.
Ngày hôm sau, Trưởng công chúa đáp lời, đồng ý để nữ nhi cùng Khương Dụ ngày 6 tháng 8 thành hôn.