Ngô Gia Kiều Thê

Chương 102 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


Edit: Mira, Kye



Beta: Twins



Ngày 6 tháng 8 hôm đó, trên dưới Vệ Quốc Công phủ giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.



Sáng sớm, Khương Lệnh Uyển nằm trên giường nhỏ mở mắt ra, nhớ tới hôm nay ca ca kết hôn, khóe miệng không nhịn được nâng lên. Kiếp trước ca ca kết hôn, cưới về lại là Chu Lâm Lang. Lúc đó nàng cùng ca ca cãi nhau một trận, tất nhiên một chút sắc mặt tốt cũng không cho. Cha mẹ càng như vậy, vốn bất mãn hôn sự này, nhưng có thể làm gì đây? Người cũng đã vào cửa, chỉ có thể miễn cưỡng vui vẻ tiếp nhận người con dâu này. Mà bây giờ, đối với hôn sự này cha mẹ, ca ca đều yêu thích, nàng cũng thích tính tình của Gia Nguyệt.



Khương Lệnh Uyển mặc một thân áo ngoài màu đỏ mang không khí vui mừng, trang sức hồ điệp, ngồi trước gương, tùy ý để Kim Kết trang điểm. Hôm nay là ngày vui của Đại công tử, Kim Kết tất nhiên là xuất thủ muốn giúp tiểu thư của mình thật xinh đẹp.



Lúc chọn son môi, mới hỏi: “Tiểu thư hôm nay muốn dùng son môi nào?”



Khương Lệnh Uyển cúi đầu, xem xét mấy hộp son tinh xảo trước mặt, không do dự, cầm hộp son vị anhđào mới chế vài ngày trước, “Lấy cái này đi.”



Hôm nay ca ca kết hôn, toàn gia Vinh Vương phủ nhất định sẽ đến.



Khương Lệnh Uyển cúi đầu vân vê ngón tay, hơi nhíu mày. Nàng đã lâu chưa thấy Lục Tông, hai hay ba tháng gì đó.



Vì sự việc của Tô Lương Thần cùng Khương Lộc lần trước, nương không cho nàng xuất môn, lo nàng lại mặt dày lén lút chạy đi gặp Lục Tông. nói tới Tô Lương Thần, sau ngày đó, cũng đã đuổi về Tô gia. Chỉ là Tô Lương Thần đã là người của Khương Lộc, lại là thân ngoại tôn nữ của lão thái thái, chuyện này tất nhiên không dễ dàng bỏ qua. Đáng tiếc tính tình Khương Lộc cùng Nhị thúc nàng giống nhau như đúc, từ nhỏ phong lưu, trước đó mấy ngày còn xem Tô Lương Thần là bảo bối, bây giờ thì hay rồi, lại khôngmuốn cưới nàng, chỉ cố hết sức thu nàng. Gia đình giàu có chú ý quy củ, hiện nay Khương Lộc chưa lập thê, tất nhiên không có đạo lý cưới vợ bé trước, là theo quyết định của lão thái thái để Tô Lương Thần chờ ở nhà họ Tô, chờ sau khi Khương Lộc kết hôn, mới dùng kiệu nhỏ theo thiên môn đưa nàng đón vào cửa.



Nàng mới dùng xong điểm tâm, Hữu nhi liền tới.



Hữu nhi trắng trẻo mập mạp, mặc một thân áo bào xanh ngọc, đầu nhỏ mang mũ quả dưa ngốc ngốc cùng màu, tâm tình vô cùng tốt, mắt to đen láy nhìn Khương Lệnh Uyển, thanh âm mềm mại nói: “Lục tỷ tỷ, chúng ta cùng đi coi tân nương tử đi. Mẫu thân nói tân nương tử xinh đẹp nhất.”



Lúc này còn sớm, tất nhiên không có nhanh như vậy đón tân nương tử vào cửa, nhưng Khương Lệnh Uyển thấy Hữu nhi hưng phấn dị thường, cũng cùng hắn đi ra ngoài. Tiểu hài tử xưa nay thích náo nhiệt, lúc trước Hữu nhi cũng từng đi ăn không ít tiệc rượu mừng, nhưng ở quý phủ mình, lại chưa từng làm qua việc vui, tất nhiên cảm thấy mới mẻ.



Đến trưa, Khương Dụ mới đưa tân nương tử đi vào.



Khương Lệnh Uyển cùng Hữu nhi đứng ở ngoài cửa, nhìn ca ca mình một thân hỉ bào, cả người tinh thần thoải mái, khóe miệng mang theo ý cười, hai mắt sáng lấp lánh.



Ở Đại Chu, có một tập tục là tân nương tử sẽ ở dưới kiệu hoa bắn hồng tiễn*, dùng để xua tan tà khí.



*hồng tiễn: mũi tên màu đỏ.



Kế tiếp là đi qua chậu than, bái đường…



Bên trên Cao đường*, Khương Bách nghiêu cùng Chu thị cười đến không ngậm được miệng. Chu thị nhìn con dâu này, thấy nàng tuy mặc một thân rườm rà dị thường, phượng quan hào hoa phú quý tinh xảo cùng khăn quàng qua vai, dáng vẻ vui mừng, thân thể con dâu nhỏ yếu, yếu đuối mong manh, khiến Chu thị thoáng lộ vẻ lo âu. Chu thị lại liếc nhìn con trai mình. Mấy tháng nay nhi tử đứng đứng đắn đắn làm việc, vì tức phụ, thật sự là thành thục hơn không ít. Chu thị tất nhiên lo lắng chuyện dòng dõi, nhưng hôm nay thấy nhi tử vui mừng như vậy, trong lòng cũng có thêm chút an ủi.



*Cao đường: theo google thì Cao đường là căn phòng chính của căn nhà, dùng để tôn kính cha mẹ, các bạn hay nghe Nhị bái cao đường trong mấy phim có lễ cưới ó )))) cao đường tức là cha mẹ hoặc bề trên



Các cô nương Vệ Quốc Công phủ đều đứng một bên, ăn mặc vui mừng lại đẹp mắt, dung mạo xinh đẹp. Khương Lệnh Uyển quay đầu, nhìn Khương Lệnh Huệ cùng Khương Lệnh Đề bên cạnh, trong mắt lộ ra vui mừng cùng ước ao.



Bái đường xong, tân nương tử liền bị đưa vào động phòng.



Hôm nay Vệ Quốc Công phủ đông như trẩy hội, Khương Lệnh Uyển biết mẫu thân không có khả năng quản nàng, lúc này mới nhấc váy đi tới tiền viện.



Vậy mà một đường đi tới tiền viện, liền tình cờ gặp toàn gia An Vương.



Khương Lệnh Uyển nhìn An Vương, Chu Quý Hành, còn có Chu Lâm Lang lâu rồi không gặp. Chu Lâm Lang xưa nay đoan trang hào phóng, bây giờ đang tuổi như hoa, một bộ váy mềm màu hồng phấn thêu hoa mai sáu cánh, đứng một chỗ ở đó, chỉ cần một bóng lưng, liền có thể hấp dẫn bước chân người khác. Nhưng nếu muốn so dung mạo, Khương Lệnh Uyển vẫn tự thấy có niềm tin.



Khương Lệnh Uyển theo bản năng nhìn chân Chu Lâm Lang một chút.




Hôn xong, Lục Tông mới thở hổn hển, ngực phập phồng kịch liệt, nàng đỏ mặt tựa trong lồng ngực hắn, có thể nghe rõ ràng thanh âm phù phù trong ngực hắn.



Hai người ngồi trên nóc nhà, phía trước là hai cây bạch thụ cực cao, vừa vặn ngăn trở thân hình hai người bọn họ. Nơi này vị trí rất tốt, rất xa, có thể xuyên qua khe hở nhìn thấy tiền viện với cảnh tượng ăn cưới náo nhiệt, nhưng sẽ không bị người phát hiện.



Chỉ là với Khương Lệnh Uyển mà nói, ở chỗ này hôn môi cùng Lục Tông, cùng trước mặt mọi người không có gì khác biệt, thực sự quá ngượng ngùng.



Mà bây giờ, nàng có thể cảm nhận rõ rệt nơi nào đó trên người Lục Tông sinh cơ bừng bừng, thủ thế chờ đợi.



Khương Lệnh Uyển trong lòng đã không phải tiểu cô nương chưa lấy chồng, tất nhiên biết chuyện tình yêu nam nữ kia, chú ý chính là tình thú. một ít công tử gia đình giàu có, hành phòng có chút sở thích kỳ quái, ví dụ như thích có người ở một bên xem, hoặc yêu thích dùng một ít đạo cụ… Khương Lệnh Uyển cũng vui mừng, Lục Tông không có nhiều sở thích như vậy, chỉ là mỗi lần đều thích làm nàng khóc, sau đó sẽ dỗ nàng, tới tới lui lui, làm không biết mệt.



Kỳ thực, Lục Tông đã sắp hai mươi, theo lý thuyết một nam tử kiện toàn như thế, có nhu cầu là chuyện bình thường nhất. Chỉ là nàng biết Lục Tông thật biết điều, vì nàng thủ thân như ngọc, xưa nay sẽkhông làm bừa. Còn giải quyết thế nào, nàng không nhịn được tưởng tượng cảnh tượng kia, nhất thời càng nóng mặt.



Quá ngượng ngùng.



Lúc này Lục Tông tất nhiên không dễ chịu, nhưng thực sự không muốn buông ra.



hắn uống rượu, “ôn hương nhuyễn ngọc” trong ngực, nếu không nổi lên tâm tư, thật không còn gì để nói. Mà bản năng phản ứng, càng nói cho hắn biết có bao nhiêu suy nghĩ. Hai người đến gần như thế, khẳng định cảm giác được, lúc này mới xấu hổ không nói lời nào. May là nàng không tức giận.



Lỗ tai Lục Tông nóng lên, hôn trán nàng một cái, giọng nói khàn khàn: “Xán Xán…”



Đầu nhỏ Khương Lệnh Uyển rụt lại, trực tiếp giả ngu.



Khóe miệng Lục Tông cong cong, cúi người dựa vào trán nàng, thở ra nhiệt khí nóng hổi lên mặt nàng. Nhiệt độ trên người nam nhân nóng hơn cô nương gia một chút, thêm nữa hai người vừa rồi mới thân thiết quá, Khương Lệnh Uyển chỉ cảm thấy hơi thở trên mặt nàng thật rát.



Nàng ngẩng đầu lên, chóp mũi không cẩn thận đụng tới hớn, bốn mắt nhìn nhau.



Phía sau hắn là khoảng không mênh mông, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ có nàng.



Gió đêm khẽ thổi, lá cây sàn sạt vang, thời gian dường như bất động.



Đôi mắt Lục Tông mê hoặc, Khương Lệnh Uyển cảm giác mình như sắp bị một quái thúc thúc dụ dỗ mộttiểu nữ oa, nhưng vị quái thúc thúc này quả thật quá vô hại, làm nàng không có cách nào phòng bị. Nàng đỏ mặt, đánh bạo khẽ ngẩng đầu, lại gần hôn lên sống mũi anh tuấn. Ánh mắt Lục Tông ngưng lại, lúc này mới không kiêng dè một chút nào nữa, dùng sức cuốn nàng lại, mạnh mẽ hôn lên.







Lúc dừng lại, Khương Lệnh Uyển đỏ mặt, nóng đến không còn gì để nói.



Nàng vội vàng rút tay khỏi Lục Tông, sửa sang lại làn váy nhăn nheo, biểu hiện không tự nhiên nói: “Muội… Muội về trước.”



nói xong, liền chạy đi.



Lục Tông thấy nàng chạy trốn nhanh, chợt thấy buồn cười. Nhưng nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, cũng không nhịn được bên tai nóng lên. hắn lẳng lặng đứng hồi lâu, gió lạnh từng cơn thổi vào người, mới dần thổi tan khô nóng.



Khương Lệnh Uyển chạy một đường dọc theo hành lang. Trở về Ngọc Kỳ viện, liền lập tức nhào lên giường, hất đệm chăn cuộn mình thành một đoàn.



Hồi lâu, mới từ trong chăn lộ ra một cái đầu nhỏ lanh lợi.



Khương Lệnh Uyển mở to đôi mắt đầy hơi nước, thở hồng hộc, sau đó chậm rãi đưa tay đến chóp mũi ngửi một cái.



Ngửi mùi vị này, lại nhớ đến vẻ mặt và thanh âm của Lục Tông lúc nãy, trên mặt Khương Lệnh Uyển như bị thiêu đốt, cảm thấy đêm nay mình điên rồi.