Ngô Gia Kiều Thê
Chương 103 :
Ngày đăng: 13:29 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhà kế bên có Soái ca
Beta: Twins
Trở về Vinh Vương phủ, Đỗ Ngôn lại đưa mắt liếc nhìn Lục Tông.
Lục Tông tay phải nắm lại đặt bên môi, sắc mặt không tự nhiên ho nhẹ một tiếng, sau mới lạnh nhạt nói: “ Nhìn ta làm gì?”
Đỗ Ngôn dương môi lên, nói: “ Chăng qua là cảm thấy...Hôm nay Thế tử gia hình như tâm trạng cực kì tốt, tiểu nhân nhìn một chút, tất nhiên cũng hài lòng theo.” Nhắc tới nguyên nhân, Đỗ Ngôn tất nhiên là hiểu được. Hôm nay Đại công tử Vệ Quốc Công phủ đại hôn, Thế tử gia hai ba tháng không thấy Khương Lục tiểu thư, đương nhiên đây là cơ hội tốt. Trong lần khởi hành trước, định đi gặp Khương Lục tiểu thư, cho nên tâm tình mới tốt như vậy. Đỗ Ngôn thầm nghĩ cái Khương Lục tiểu thư kia thông minh sáng suốt lại mỹ mạo xinh đẹp, có bản lĩnh để Thế tử gia lạnh như băng lộ ra nụ cười như chàng trai mới lớn, cũng thật là quá ghê gớm.
Dưới ánh nến làm nổi bật, ngũ quan lạnh lùng của Lục Tông đúng là có vẻ hiền hòa lên, nhiều hơn mấy phần bình dị gần gũi.
hắn bỗng nhiên nhíu mày, lạnh nhạt nói: “ đi xuống đi.”
Đỗ Ngôn lúc này mới hành lễ lui ra.
Lục Tông đột nhiên nhíu lại lông mày, nghĩ tới cử chỉ vừa rồi, xác thực cảm thấy hơi quá rồi.
nói chung là hôm nay nhìn Khương Dụ đường làm quan mở rộng, hắn lần đầu tiên ganh tị với người khác, sau lại uống chút rượu, thêm nữa hồi lâu không thấy nàng, lúc này mới có chút mất khống chế. Chỉ là, hắn chưa bao giờ trải nghiệm quá vui thích, thật là vào thời khắc ấy, hắn muốn tiến thêm mộtbước, chân chính cùng nàng thân cận.
Có điều… Hình như dọa đến nàng.
Lục Tông nghĩ ngày thường tiểu cô nương chủ động, lúc đó khuôn mặt tươi cười đỏ đến mức nhỏ máu, lắc đầu, càng cảm giác mình hoang đường, dạy hư nàng mất rồi.
Lục Tông nghĩ, nhất thời cả người khô nóng, lúc này mới bỗng nhiên đứng dậy, đi tịnh thất tắm rửa.
Buổi sáng sớm ngày kế, hai vợ chồng nhỏ Khương Dụ đi chỗ lão thái thái thỉnh an.
Khương Bách Nghiêu cùng Chu thị đều ở đó.
Khương Lệnh Uyển cũng mỉm cười đứng bên cạnh Chu thị.
Chu thị tinh tế đánh giá khuôn mặt tươi cười này của nữ nhi, ân cần hỏi han: “Đêm qua ngủ khôngngon?”
Khương Lệnh Uyển tâm trạng “hồi hộp”, nhìn mẫu thân của mình một chút, sau chột dạ dịch mắt ra, giải thích: “Có lẽ là ca ca kết hôn, ta thật là vui, cho nên mới…”
Chu thị biết huynh muội hai người tình cảm vô cùng tốt, cũng không có nhiều hoài nghi, chỉ nói: “Dùng ngọ thiện xong nghỉ ngơi thật tốt.”
Khương Lệnh Uyển thấy mẫu thân vẫn chưa hoài nghi gì, lúc này mới gật gù: “Vâng, nữ nhi biết rồi.”
Hôm nay Khương Dụ ăn mặc một thân cẩm bào bằng lụa hoa màu xanh ngọc bảo. Người thành thân rồi đến cùng không giống nhau, sống lưng ưỡn đến mức thẳng tắp, dường như lập tức thành nam tử hán khai thiên lập địa, có sức mạnh che chở người nhà. Khương Dụ ngẩng cao đầu, Di An quận chúa tuy là tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh đẹp, có điều bây giờ đã là từ tiểu cô nương biến thành phụ nhân, tóc toàn bộ búi lên, chải thành lăng hư kế, trên tóc mang lăng hoa điểm thúy nạm hồng ngọc cùng một cây trâm cái song hỷ mạ vàng, mặc trên người áo ngoài màu đỏ thẫm hoa văn như ý. Mặc đồ này, cùng với lúc chưa lấy chồng đơn giản tố tịnh tuyệt nhiên không giống.
Di An quận chúa là một mỹ nhân tĩnh lặng, nếu chịu khó nhìn, như hiện nay ăn mặc màu sắc tươi đẹp chút, so với thường ngày nhiều hơn mấy phần long lanh phấn chấn. Thêm nữa hôm nay khuôn mặt nhỏnhắn hồng hào có tinh thần, không chút nào giống lời đồn đại bệnh trạng suy nhược, chỉ khiến người ta cảm thấy là nữ tử tính tình dịu dàng thôi.
Khương Dụ nắm thật chặt tay vợ, không nỡ buông ra. Di An quận chúa bị nhìn đến đỏ mặt, muốn rút tay trở về, lại bị Khương Dụ cầm thật chặt. Nàng da mặt mỏng, tự nhiên chỉ có thể đỏ mặt im lặng không lên tiếng.
Khương Lệnh Uyển nhìn bộ dạng ngốc này của ca ca mình, ngầm cười: Tức phụ này đã thú về, chẳng lẽ còn sợ chạy hay sao?
Lão thái thái không chút biến sắc đánh giá một phen. Nhìn hai vợ chồng nhỏ như keo sơn, đứng chung một chỗ cũng thật xứng đôi. Chỉ là thân thể cháu dâu này, xác thực có chút yếu, thân thể mảnh mai, gió vừa lay cũng bị thổi đi, nhưng sắc khí hiện tại ngược lại không tệ.
Hai vợ chồng nhỏ muốn kính trà, một bên nha hoàn mau chóng đặt bồ đoàn lót trên đất. Di An quận chúa bưng trà, nhìn Khương Bách Nghiêu, lúc này mới theo Khương Dụ một đạo tiếng gọi: “Phụ thân, mẫu thân.”
Khương bách Nghiêu cùng Chu thị nhìn nhau nở nụ cười, nói, “Hài tử ngoan”. Lúc này mới uống mộthớp, đem tiền lì xì chuẩn bị kĩ càng đưa cho hai vợ chồng.
Lúc đứng dậy, Khương Dụ theo bản năng đỡ thê tử. Nguyên là nam tử hán lẫm liệt, đau lòng đến tức phụ, đúng là ra dáng. Di An quận chúa nhất nhất thỉnh an qua trưởng bối trong nhà, sau nhìn về phía đệ đệ muội muội khác trong phủ, đem lễ vật chuẩn bị kĩ càng đưa lên.
Di An quận chúa là một người có tâm, mỗi loại lễ vật đều tỉ mỉ chọn qua, đưa đến vừa đúng ý. Khương Lệnh Uyển tiếp nhận vòng tay “Dương chi bạch ngọc” trong tay Di An quận chúa, điềm tĩnh nói: “ Cảm ơn tẩu tẩu.”
một tiếng “tẩu tẩu”, lại một lần nữa khiến Di An quận chúa đỏ mặt.
Cho tới mấy vị khác, Khương Lệnh Huệ được một cái tấn sai kim thoa khảm bảo mẫu đơn, mà Khương Lệnh Đề nhận được một bộ diêu khảm trân châu ngọc bích. Khương Lệnh Huệ cảm thấy đại tẩu tẩu xuất thân cao quý, sợ cũng là một bộ tính tình nuông chiều, tâm trạng không nhiều lắm hảo cảm, bây giờ thấy nàng ra tay xa hoa như vậy, mà kim thoa trùng hợp đúng tâm ý nàng, tất nhiên là cười đến xán lạn, vui mừng kêu một tiếng “Đại tẩu”, sau đó vui vẻ nhận lấy kim thoa.
Lễ vật cho Hữu nhi là một cái mặt dây chuyền Điền Ngọc Tỳ Hưu, Khương Lệnh Uyển giúp hắn đem mặt dây chuyền đeo lên cổ. Hữu nhi giơ bàn tay nhỏ lên sờ sờ, xem xét nhìn, sau đó gương mắt, một đôi mắt to đen lay láy nhìn Di An quận chúa: “ Đa tạ tẩu tẩu, Hữu nhi rất yêu thích.”
Hữu nhi quá đáng yêu, lại được Diêu thị dạy dỗ vô cùng tốt, Di An quận chú nhịn không được nặn nặn thịt trên mặt hắn.
Thỉnh an xong, hai vợ chồng nhỏ liền trở về Phẩm Trúc hiên.
Khương Lệnh Uyển thấy ca ca của mình đối với tẩu tẩu thật là dính người, bất giác có chút buồn cười. Sau đi Phẩm Trúc hiên, cùng tẩu tẩu nói chuyện tâm sự, nói một chút sự tình trong phủ. Khương Lệnh Uyển từ trên xuống dưới đánh giá một phen, nói: “Tẩu tẩu hôm nay khí sắc thật tốt.”
Khương Lệnh Uyển là người từng trải, hiểu được nữ tử cần sự thoải mái của nam nhân. Hôm nay thấy ca ca đau lòng tức phụ như vậy, đêm qua động phòng hoa chúc, tất nhiên là không miễn được mộtphen triền miên. Bây giờ vị tiểu tẩu tẩu của nàng, như là kiều hoa bị nước mưa tưới, rực rỡ đáng yêu.
Di An quận chúa nghe xong, tất nhiên là nhớ đến tình cảnh tối hôm qua làm người ta mặt đỏ tim đập, khó tránh khỏi thẹn thùng.
Lúc trước nàng còn lo lắng, sau khi lập gia đình không biết nên làm sao cùng nhà chồng ở chung, bây giờ nhìn tiểu cô tử, tâm trạng cũng mở rộng mấy phần, nàng nói: “ Mấy tháng này xác thực khá hơn nhiều.”
Khương Lệnh Uyển nháy mắt mấy cái: “nói chung là người gặp việc vui tinh thần thoải mái. Xem ra ca ca tâm tâm niệm niệm muốn sớm một chút lấy tẩu tẩu, cũng là một chuyện tốt đấy.” hiện nay Di An quận chúa tuy là tẩu tẩu nàng, nhưng hai cô gái ở chung, càng như hảo tỉ muội, nàng ngồi sát vào chút, nói: “Ca ca đối với ngươi tốt không? Nếu sau ca ca bắt nạt ngươi, ngươi cứ việc nói cho ta, chúng ta đồng thời trừng trị hắn.”
Di An quận chúa vội nói: “ Ca ca muội đối với ta rất tốt.” Nhìn tuy là chàng trai nhỏ, nhưng đối với nàng là cẩn thận từng li từng tí một, khá là tỉ mỉ, đúng là làm cho nàng ngoài ý muốn.
Khương Lệnh Uyển nở nụ cười, hai con mắt mười phần linh khí: “ Nhanh như vậy liền bảo vệ, xem ra ca ca ta thật là lấy một tẩu tẩu tốt.”
Khương Lệnh Uyển lại cùng nàng nói một chút sự tình trong phủ, sau đó Khương Dụ đi vào.
Khương Lệnh Uyển thấy đôi mắt ca ca trừng trừng nhìn chằm chằm tẩu tẩu mình, làm sao đều nhìn không đủ. Nàng biết hai vợ chồng nhỏ chính là nhiệt tình, cũng không quấy rầy, thức thời tự mình trở về Ngọc Bích viện.
Ở sân sau, Sơn Trà cười nhẹ đi tới, nói: “Lục tiểu thư, Vinh thế tử vừa mới đưa tới vài con cua lớn, cái đầu nó lớn như vậy…” Sơn Trà khua tay nhất thời khuếch đại, “Mùa này thích hợp nhất là ăn cua, Lục tiểu thư lại thích ăn, bây giờ là hấp hay là xào? Nô tỳ sẽ nói một tiếng cho nữ đầu bếp.”
Hôm qua chiếm tiện nghi lớn của nàng như vậy, hôm nay liền phái mang cho nàng mấy con cua, buôn bán này không khỏi cũng có chút có lời chứ?
Khương Lệnh Uyển trong lòng càng nghĩ càng phiền não, tối hôm qua không biết được mình có phải là hỏng não, bị hắn dỗ dành, vài câu mềm mỏng, liền...liền cho hắn. Mặc dù nói đời trước hai người bọn họ làm năm năm phu thê, đừng nói là chuyện như vậy, coi như là hắn cõng, cũng không có gì ghê gớm. Nhưng bây giờ nàng lại trở lại một lần nữa, an an ổn ổn trưởng thành đến mười ba tuổi, hiện nay cùng hắn định thân, nhưng còn là một tiểu cô nương ngây ngô hồ hồ, hắn làm sao có thể dụ dỗ nàng như thế làm chuyện xấu? Nhìn thì một người quân tử, bản chất chính là cái đồ xấu xa.
Ai hiếm có, yêu thích mấy con cua của hắn!
Khương Lệnh Uyển nghiêng đầu Sơn Trà, chớp chớp mắt to long lanh nước, nói: “thật sự có lớn như vậy?”
Sơn Trà gật gù, nói: “ Đương nhiên, nô tỳ có khi nào đã lừa gạt Lục tiểu thư, con cua kia vô cùng tốt, ước tính cũng mềm và tươi mới, màu mỡ vàng rất đẹp, nghĩ đến Vinh Thế tử nhất định bỏ ra một phen tâm tư.”
Khương Lệnh Uyển xác thực thích ăn cua, chỉ là chuyện này nàng chưa bao giờ nói với Lục Tông, nghĩ đến hắn đánh bậy đánh bạ cũng đâm trúng ý muốn trong lòng nàng.
Bây giờ chính là tháng tám, đều nói là “Gió thu đến, chân cua dương; hoa cúc nở, mùi cua đến”, cua mùa thu là mĩ vị khó bỏ qua nhất. Thịt bắp đùi của con cua, tia thịt ngắn tinh tế, vị cùng ốc khô; thịt chân nhỏ, tia trường mềm mại, đẹp như cá bạc; thịt thân cua, trắng nõn óng ánh, hơn hẳn cá bạch...Khương Lệnh Uyển nghĩ một chút, nói: “Hấp đi.”
Cách làm con cua ngon nhất là hấp, tất nhiên là tốt nhất.
Sơn Trà tuân lệnh,vội vàng nói: “Vậy nô tì đi nhà bếp.”
Khương Lệnh Uyển hai tay chống cằm, nghĩ đến cái đồ xấu xa Lục Tông kia, trong lòng âm thầm mắng một câu: Nếu hôm nay hắn đưa tới con cua cũng không ăn, chẳng phải là thiệt thòi lớn rồi sao?
Đảo mắt cũng sắp đến Trung thu.
Vệ Quốc Công phủ xưa nay có thói quen trước Trung thu mấy ngày sẽ đi Tương nguyên tự bái phật, năm nay cháu trai trưởng lấy vợ, càng nên đi bái Bồ Tát, hi vọng Bồ Tát phù hộ tôn tức sớm mang thai hài tử, vì Vệ Quốc Công phủ khai chi tán diệp.
Xe ngựa đến giữa sườn núi, phía trên là thềm đá cần đi bộ.
Lão thái thái được Lý ma ma nâng xuống xe ngựa, Di An quận chúa bước xuống sau, vội vàng đỡ lấy lão thái thái, nói : “ Lão tổ tông, để tôn tức đỡ người đi.”
Lão thái thái nghiêng đầu, nhìn tôn tức khuôn mặt cười tươi rói hiện ra vẻ hồng hào. Tuy nói quận chúa quen sống trong nhung lụa, nhưng xác thực tính tình này được người ta yêu thích. Lúc trước lão thái thái ngàn lần vạn lần không đồng ý, để cháu trai trưởng lấy vợ thân thể suy nhược, con nối dõi khó khăn, quá mức như trò đùa.
Chỉ là mấy ngày nay, cháu dâu này mỗi ngày thần hồn định tỉnh, so với cháu trai kia ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn nhiều. Lão thái thái không có cách nào không hài lòng. Chỉ suy nghĩ Bồ Tát có thể phù hộ Vệ Quốc Công phủ, để hai vợ chồng nhỏ ân ái mĩ mãn, nhiều tử nhiều tôn.
Chu thị nhìn cử chỉ con dâu, biết được nàng là hài tử hiếu thuận, vội hỏi: “Gia Nguyệt, ngươi thân thể yếu, vẫn là ta đến đây đi.”
Lão thái thái cười trêu ghẹo con dâu: “Xem ra thật là đau lòng con dâu.”
Chu thị miệng ngọt, đỡ lão thái thái, nói: “Con dâu đều là theo lão tổ tông học.” Liền liếc mắt nhìn con dâu, “Phía trước còn một chút thềm đá, nếu thân thể không chịu được nữa, nhất định phải nói. Chúng ta là người trong nhà, không có gì khách khí.”
Khương Lệnh Uyển kéo cánh tay Di An quận chúa, nói: “ Nương, người cứ yên tâm đi. Nữ nhi sẽ nhìn tẩu, nhất định sẽ không để cho nàng ngã.”
Chu thị gật gù, một đại gia đình nữ quyến Vệ Quốc Công phủ lúc này mới lên Tương nguyên tự.
Tương nguyên tự đối với Di An quận chúa mà nói, có ý nghĩa đặc biệt bởi vì cùng Khương Dụ lần đầu gặp mặt, chính là ở chỗ này. không ngờ lần thứ hai đến, nàng đã là thê tử của hắn. Di An quận chúa khóe miệng kiều kiều. Mấy ngày nay số lần cười, phảng phất so với một năm trong quá khứ còn nhiều hơn.
Hai tiểu thư đi lên, một mặt đi một mặt trò chuyện. Khương Lệnh Uyển nói: “Nhìn nương coi tẩu như bảo bối, không biết mấy ngày nữa, trong mắt tất cả đều là tẩu, đều không có khuê nữ ta đây.”
Hiểu được tiểu cô tử nói tới là lời trêu đùa, Di An quận chúa nói: “Nương làm sao quên bảo bối là muội, ca ca muội đã cùng ta nói rồi.” Lục tiểu thư Vệ Quốc Công phủ, được trên dưới phủ yêu thích, đừng nóibảo bối của mẫu thân Chu thị, ngay cả nhóm nha hoàn ma ma trong phủ, đều vô cùng thích.
Khương Lệnh Uyển nói: “ Ca ca không cùng tẩu nói xấu ta chứ?” Nàng bĩu môi nói, “Nếu dám nói, ta liền đem chuyện xấu của hắn từ nhỏ đến lớn đều lộ ra ngoài…”
Di An quận chúa cười cười, những chuyện xấu kia, nàng còn rất muốn nghe đấy.
đi trên thềm đá, Khương Lệnh Uyển mệt đến thở hồng hộc, hai gò má vẻ khỏe mạnh hồng hào, trái lại Di An quận chúa,nhất là khuân mặt tươi cười có chút trở nên trắng bệch, sắc môi cũng rất khó coi. Lúc vừa mới đi, Khương Lệnh Uyển đã cố ý chậm lại bước chân, hai người trực tiếp rơi xuống sau đội ngũ, nhưng vẫn để cho nàng ngã. Di An quận chúa cười cười, tự mình nói không có chuyện gì.
Chu thị không yên lòng, để nha hoàn về phòng nhỏ về phía sau viện nghỉ ngơi,sau mới nhíu mày than thở: “...Xương cốt cơ thể này, xác thực kém một chút.”
Khương Lệnh Uyển lại nói: “Nương, tẩu tẩu thuở nhỏ ốm yếu, những năm này dần dần có khởi sắc. Lại nói điều dưỡng thân thể, nào có nhanh như vậy?”
Lời tuy nói vậy, nhưng chung quy không phải chuyện gì tốt đẹp gì.
nói chung là trước đó vài ngày Chu thị nhìn Di An quận chúa sắc mặt khỏe mạnh, tâm trạng an ủi, bây giờ nhìn nàng sắc mặt dị thường tái nhợt, thật là có chút lo lắng. Chuyện hai vợ chồng nhỏ, cũng có ma ma hướng về bẩm báo nàng. Đứa con trai kia của nàng máu nóng, lại là thân thể cường tráng, bây giờ chính là tân hôn, buổi tối nhiều nhất có một hai hồi. Nàng đương nhiên biết thân thể con trai khôngthành vấn đề, cũng biết con trai yêu thương vợ, tình nguyện tự mình khắc chế, cũng sẽ không làm việc quá mức.
Con trai si tình, đây là chuyện tốt, những với mỗi người làm mẫu thân mà nói, nhưng là vui mừng khôngđược.
Chu thị không lên tiếng, nhưng Khương Lệnh Uyển nhận ra được mẫu thân tâm tình biến hóa, nàng xem xét nhìn lão thái thái, gương mắt cũng bình tĩnh.
Khương Lệnh Uyển theo bản năng nắm thật chặt nắm đấm, tâm tình có chút không vui, lạnh nhạt nói: “Lão tổ tông,nương, ta đi ra ngoài một chút.” nói xong liền dẫn Kim Kết,Sơn Trà một đường hứng phóng sinh trì đi đến.
Chu thị nhìn về phía lão thái thái, mở miệng nói: “Xán xán nàng…”
Lão thái thái nói: “ Ta đều biết. Xán Xán rất yêu thích người tẩu tẩu này, chỉ là đến cùng tuổi còn nhỏ,nhìn mọi chuyện quá mức phiến diện. Tính tình Gia Nguyệt ta chọn không phạm sai lầm, chỉ là vẫn còn có chút lo lắng.”
Chu thị cũng tự mình lo lắng, nhưng đối mắt với lão thái thái, động viên nói: “Lão tổ tổng rộng lượng, Gia Nguyệt là người có phúc, Dụ nhi nhà chúng ta cũng có liệt tổ liệt tông Khương gia phù hộ. Cố gắng a, sang năm lão tổ tông liền có thể ôm tằng tôn.”
Tuy là an ủi người, nhưng lão tổ tông nghe xong, mặt mày vẫn là nhu hòa đi mấy phần.
Khương Lệnh Uyển đi tới bên ao phóng sinh, khuân mặt nhỏ nhắn bình tĩnh. Kim Kết, Sơn Trà theo sau lưng hai mặt nhìn nhau,không dám tiến lên nói chuyện.
Sau mới nghe Sơn Trà phía sau nhỏ giọng nhắc nhở: “ Lục tiểu thư..”
Khương Lệnh Uyển “Hả?” một tiếng,nghe thấy ngẩng đầu, vừa vặn thấy nam tử đứng đối diện bên ao.
Nhìn gương mặt hắn, Khương Lệnh Uyển liền nhớ tới ngày ca ca kết hôm ấy, hai người ở đỉnh làm chuyện hoang đường.
Nàng đứng tại chỗ nghĩ tới quá khứ, Lục Tông lại rất nhanh đi tới. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, hiểu được trong lòng nàng còn phiền não, liền khẽ mở môi mỏng nói: “ Xán Xán…”
Khương Lệnh Uyển không có ý định cho hắn sắc mặt tốt, mở miệng nói: “Tìm ta làm cái gì?”
Lục Tông dừng lại một chút, lỗ tai lúc này mới nóng, trầm giọng nói: “...Nhớ nàng có được hay không?”
Lăng Hư Kế
Món cua mùa thu ( nửa đêm còn miêu tả món này… ọc ọc đói không các nàng_Nhà kế bên có Soái ca)