Ngô Gia Kiều Thê

Chương 40 :

Ngày đăng: 13:28 30/04/20


Edit: Kye



Beta: Mira



Khương Lệnh Uyển nghe xong, trong lòng liền có kết luận.



Chính là, nam tử có thân phận trong Vệ Quốc Công phủ cũng chỉ có hai vị, một vị là cha nàng, vị còn lại chính là Nhị thúc nàng.



Cha nàng giữ mình trong sạch, vì nương thủ thân như ngọc, làm một phu quân nhị thập tứ hiếu; mà Nhị thúc nàng, chính là một quỷ phong lưu, tuổi còn trẻ cũng không phải chưa từng làm chuyện hồ đồ thế này, kiếp trước, sau khi nàng xuất giá, Nhị thúc còn nạp thêm hai phòng kiều thiếp, hai vị thiếp thất kia tuổi cũng không lớn hơn nàng bao nhiêu.



Chỉ là theo tính tình Thẩm Như Ý, chắc chắn sẽ xem thường nam tử như Nhị thúc, bây giờ chuyện phát sinh kiểu này, cũng coi như là lật thuyền trong mương.



Nếu không phải mơ đến cái không nên mơ, cũng sẽ không phát sinh ra chuyện như vậy.



Đào ma ma nghe hai nha hoàn khua môi múa mép, nhẹ nhàng ho khan vài tiếng. Thân thể hai nha hoàn áo lục lập tức run lên, nghiêng đầu nhìn Đào ma ma đứng bên hành lang, lại liếc nhìn tiểu bánh bao đang đứng bên cạnh Đào ma ma, thầm nghĩ Lục tiểu thư là tiểu tổ tông không thể chọc, lập tức cúi đầu hành lễ: “Nô tỳ khấu kiến Lục tiểu thư.”



Ngày thường trông Khương Lệnh Uyển có vẻ là một tiểu oa nhi ngây thơ xinh đẹp, nhưng nếu nghiêm túc lên, cũng chính là ngựa quen đường cũ, nàng khẽ vuốt cằm, Đào ma ma đứng một bên nhăn mày quở trách: “Có thời gian rảnh rỗi, còn không lo làm việc.”



Hai nha hoàn nghe xong hoảng loạng gật đầu, sau đó vội vã rời đi.



Đào ma ma khom lưng nhìn Khương Lệnh Uyển, ôn nhu nói: “Lục tiểu thư, chúng ta trở về thôi.”



Khương Lệnh Uyển suy nghĩ một chút, âm thanh giòn giã vang lên: “Ta muốn đi tìm nương.”



Đào ma ma biết chuyện ngay hôm nay, Thẩm Như Ý làm ra sự tình này, hiển nhiên sẽ không chịu giảng hòa. Nếu hài tử trong bụng kia là của Nhị gia, xử lí chuyện này cũng không dễ, dù sao Thẩm Như Ý cũng là nữ tiên sinh do Vệ Quốc Công phủ mời tới. Có điều may mắn là Thẩm Như Ý này xuất thân bình thường, thân phận này, cũng không cần đắn đo. Lúc này phu nhân đang xử lí việc của Thẩm Như Ý, nếu lúc xế chiều phu nhân đã để Lục tiểu thư đi thăm Vinh Vương phủ, tất nhiên không muốn tiểu thư tiếp xúc với những việc ô uế này.



Đào ma ma trưng ra khuôn mặt tươi cười, ôn tồn nói: “Lục tiểu thư ngoan, nô tỳ kêu nhà bếp chuẩn bị anh đào ngâm mật cho Lục tiểu thư, chúng ta đi uống, có được không?” Nàng thấy Khương Lệnh Uyển không phản ứng, lại tiếp tục dụ dỗ: “Tối hôm qua không phải Lục tiểu thư muốn ăn sữa đặc hạnh nhân sao? Chờ một lát nô tỳ kêu người cho nhiều mật ong hơn, ngọt ngọt, Lục tiểu thư sẽ thích.”



Nhìn đi, Đào ma ma lại xem nàng là một tiểu tham ăn.



Khương Lệnh Uyển mắt to lưu chuyển, thừa dịp Đào ma ma không chú ý, liền chạy về hướng thư phòng của cha.



Đào ma ma nhìn thân thể bánh bao linh hoạt chạy đi, trái tim lập tức nhảy lên, vội vàng đuổi theo, hô: “Lục tiểu thư, chạy chậm một chút, cẩn thận té.”



Khương Lệnh Uyển nhếch môi cười, nhanh chóng chạy trốn, thực sự là một tiểu bánh bao linh hoạt.



Xuyên qua cửa tròn, sau đó chạy chậm lại đến bên ngoài thư phòng Khương Bách Nghiêu.



Khương Lệnh Uyển thở hổn hển, tóc mái bằng trước trán đều bị gió thổi bay, lộ ra cái trán trắng nõn, khuôn mặt nhỏ càng thêm phấn nộn mượt mà. Nàng chạy rất nhanh, không để ý suýt nữa thì đụng phải người đang đi tới. Khương Lệnh Uyển vội vàng ngừng bước chân, thở hổn hển ngẩng đầu, nhìn Thẩm Như Ý khuôn mặt trắng xám, lúc này mới giật mình.




Đúng rồi, nàng muốn Lục Tông làm hai cái.



Nhưng mà ——



Khương Lệnh Uyển nhíu mày nhìn cái diều hình con heo còn lại trong hộp, thật có chút ghét bỏ.



một khắc sau, Khương Lệnh Uyển như nghĩ tới điều gì, vội vàng ngửa đầu nhìn Đào ma ma hỏi: “Gã sai vặt kia đi chưa?”



Đào ma ma nói: “Vẫn còn chờ ở ngoài, nói nếu Lục tiểu thư có gì không hài lòng, hắn sẽ đem đồ về để Thế tử sửa lại một chút.”



Khương Lệnh Uyển nghe xong cười cười, vội vã thúc giục: “Đào ma ma, ngươi nhanh chuẩn bị giấy bút cho ta, nhanh nhanh.”



Đào ma ma có chút nghi ngờ.



Thường ngày Lục tiểu thư không thích viết chữ, nhưng bây giờ nhìn ánh mắt cấp thiết của nàng, dường như có vẻ rất hưng phấn, Đào ma ma đáp một tiếng, vội vàng đi chuẩn bị giấy bút.



·



Vinh Vương phủ.



Lục Tông đang ngồi trước bàn gỗ tử đàn khắc mây đọc sách làm bài tập, hôm nay hắn mặc một thân xiêm y màu trắng thêu hoa văn màu đen, dáng vẻ chăm chú làm bài tập, nhìn qua nhiều hơn mấy phần tuấn tú nho nhã. hắn nghe Đỗ Ngôn đã trở về, lúc này mới ngẩng đầu lên, điềm nhiên hỏi: “Làm sao?”



Đỗ Ngôn tiến lên hành lễ, nói: “Bẩm Thế tử, Khương Lục tiểu thư rất thích, còn nói lần sau nàng muốn Thế tử cùng chơi diều với nàng.”



Lục Tông nghe xong, gật đầu “ừ” một tiếng.



Sau đó thấy Đỗ Ngôn còn chưa lui xuống, mặt không chút thay đổi hỏi: “Còn có việc gì sao?”



Đỗ Ngôn lấy ra phong thư từ trong lồng ngực, hai tay trình lên: “Đây là Khương Lục tiểu thư phó thác cho tiểu nhân mang cho về cho Thế tử.”



Lục Tông vừa nghe xong, liền bỏ cây bút trong tay vào giá bút, tiếp nhận phong thư trên tay Lục Tông.



Ngón tay thon dài như ngọc cầm lấy phong thư, cúi đầu nhìn tinh tế, nhưng Lục Tông phát hiện trong phong thư này trống rỗng, không viết cái gì. hắn hơi nghi ngờ, mở ra, chậm rãi mở giấy viết thư bên trong ra.



trên giấy không viết cái gì, chỉ vẽ hai con heo mập mập.



Lục Tông không nhịn được cong cong khóe môi.