Ngô Gia Kiều Thê
Chương 41 :
Ngày đăng: 13:28 30/04/20
Edit: Kye
Beta: Mira
Khương Bách Nghiêu vừa vào phòng đã thấy nữ nhi của hắn đang cầm diều cười khúc khích, gò má dịu êm nụ cười xán lạn, tiểu nữ oa thiên chân vô tà. Khương Bách Nghiêu vươn tay chạm lên búi tóc của nữ nhi, Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu, nhìn Khương Bách Nghiêu cười ngọt ngào mềm mại kêu một tiếng: “Cha.”
Khương Bách Nghiêu gật đầu, môi mỏng khẽ mở: “Diều làm rất đẹp.”
Tất nhiên đẹp.
Khương Lệnh Uyển mặt đầy tự hào nói: “Đây là diều Tông biểu ca tự tay làm.”
Đương nhiên Khương Bách Nghiêu biết, vừa rồi gã sai vặt Vinh Vương phủ tới đây chính là cố ý muốn đưa tới hai con diều này. hắn biết thê tử rất yêu quý hài tử Lục Tông kia, mỗi lúc nhắc tới Lục Tông, nàng khen không hết lời, có điều những lời thê tử nói, hắn cũng rất tán thành —— Lục Tông cái gì cũng xuất sắc. Khương Bách Nghiêu ngồi xuống bên cạnh nữ nhi, tinh tế đánh giá hai con diều, thấy Lục Tông đối xử với nữ nhi rất tốt, trong lòng vui mừng, nhưng hôm nay hắn đến đây không phải để ý những chuyện này.
Khương Bách Nghiêu hắng giọng một cái, cẩn thận hỏi: “Xán Xán, mẹ con có nói cái gì… Mấy ngày nay, mẹ có nhắc tới cha không?”
Khương Lệnh Uyển nhìn dáng vẻ này của cha, suýt nữa cười thành tiếng, nhưng cuối cùng vẫn cố nín nhịn lại, lắc đầu nói: “không có. Nương không có nhắc tới cha.”
Nghe xong lời nữ nhi, ánh mắt Khương Bách Nghiêu nhất thời lộ vẻ thất vọng.
Khương Lệnh Uyển rất hiểu cha nàng, chuyện gì cũng không thể làm khó được hắn, nhưng chỉ cần chuyện có liên quan tới mẫu thân, hắn lại cứng cổ cứng đầu như một tên ngốc. không thể không nói, dáng vẻ ấy của cha thật đáng yêu, Khương Lệnh Uyển cong môi, nói: “Cha muốn mẫu thân không giận nữa đúng không?”
Nhìn đôi mắt sáng ngời của nữ nhi, Khương Bách Nghiêu nghĩ tới điều gì đó, hỏi: “Con có cách sao?”
Khương Lệnh Uyển chống cằm giả vờ trầm tư, lộ ra dáng vẻ một con quỷ nhỏ, sau mới nói: “Nếu đêm nay Xán Xán có thể thuyết phục nương trở về phòng ngủ với cha, vậy Xán Xán có lợi gì?”
Còn muốn lợi ích?
Khương Bách Nghiêu không nhịn được cười to, nhìn nữ nhi tuy còn nhỏ tuổi, thực chất chính là một quỷ tinh linh, hắn liền nói: “Xán Xán muốn cái gì cha cũng đồng ý với con.”
Khuôn mặt Khương Lệnh Uyển sáng ngời, nàng nở nụ cười, ôm lấy cánh tay của cha nói: “Được, cha đãđồng ý thì không được nuốt lời, sau này Xán Xán sẽ đòi lại.”
Tạ Tinh Tinh cười to, nghiêng đầu nhìn biểu tỷ Chu Lâm Lang nói: “Lâm Lang, ngươi thấy có đúng không? Còn nói hai người các ngươi là biểu tỷ muội, ngươi gầy đẹp như thế, sao nàng ta lại mập như vậy?”
Tạ Trí Thanh đứng một bên thấy lời nói muội muội có chút quá đáng, liền nhắc nhở: “Tinh Tinh, còn không mau xin lỗi.”
Tạ Trí Thanh và Khương Dụ học cùng trường, bây giờ nhìn thấy tiểu nữ oa mập mạp đáng yêu đứng cạnh Khương Dụ, liền biết đây là muội muội Khương Dụ cả ngày nhắc tới, nhũ danh gọi là Xán Xán. Tiểu nữ oa này tuy hơi mập một chút, nhưng tuổi còn nhỏ, hơi mập mới đáng yêu, hơn nữa khuôn mặt nhỏnhắn mập mập, làm người ta vừa nhìn liền yêu thích không thôi.
rõ ràng được người gặp người thích.
Tạ Tinh Tinh bị đại gia đình nuông chiều quá mức, tất nhiên sẽ không nghe lời Tạ Trí Thanh, quệt miệng nói: “Muội không làm, hơn nữa muội chỉ nói sự thật…” nói xong liền hướng phía Khương Lệnh Uyển làm mặt quỷ, gằn từng chữ: “Mập mạp, xấu xí!”
Khương Lệnh Uyển là người sĩ diện, bây giờ là một tiểu nữ oa, hơi mập một chút cũng không sao, nhưng nàng không thể chịu được việc người khác chê nàng xấu.
Lại nói nàng chỉ mới năm tuổi, mập mạp, cũng có thể nhìn ra sau này chính là một đại mĩ nhân a, mặc kệ như thế nào cũng không thể ghép với chữ “xấu”. Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của Khương Lệnh Uyển phồng lên, trừng hai con mắt tròn vo, quai hàm tức giận, đang muốn phát tác, đúng lúc Khương Dụ đứng bên cạnh nhanh hơn nàng một bước, trực tiếp vén tay áo đi lên.
Tạ Tinh Tinh vội trốn phía sau Tạ Trí Thanh, nói: “Khương Dụ, ngươi đừng có mà bắt nạt người khác.”
Khương Dụ ghét nhất là người khác bắt nạt muội muội của hắn, ngày thường tuy hắn hay gây rắc rối, nhưng xưa nay chưa từng bắt nạt nữ hài tử, nhưng hôm nay Tạ Tinh Tinh thật là quá đáng, làm hắnnhịn không được. Khương Dụ tiến lên, nhìn Tạ Trí Thanh văn nhược che chở Tạ Tinh Tinh trước mắt, tuổi còn nhỏ đã rất lịch sự văn nhã, nhìn Khương Dụ nói: “Khương Dụ, chuyện này là do muội muội ta có lỗi trước, ta thay muội muội xin lỗi Xán Xán được không?”
Khương Dụ nổi giận không kìm chế được, sao có thể nghe lọt lời của Tạ Trí Thanh, vội hét lên: “Xán Xán ngươi cũng có thể gọi!”
Lúc trước Chu Lâm Lang không thể từ chối Tạ Tinh Tinh, mới không có cách nào khác cùng nàng đi chơi diều. không ngờ lại gặp Khương Lệnh Uyển. hiện nay Chu Lâm Lang thấy Khương Lệnh Uyển tức đến đỏ mặt, trong lòng bỗng chốc thật thoải mái, khóe miệng hơi cong, lặng lặng đứng nhìn đôi huynh muội gây sự, không có ý tứ muốn khuyên giải.
Tuy Tạ Trí Thanh bằng tuổi Khương Dụ, nhưng xưa nay hắn luôn là học sinh ngoan ngoãn trong học đường, làm gì có khí lực lớn như Khương Dụ? Bây giờ Khương Dụ đẩy mạnh như vậy, toàn bộ thân thể đổ về phía sau, Tạ Tinh Tinh trốn sau lưng hắn cũng bị mất thăng bằng, mạnh mẽ ngã vào người Chu Lâm Lang đang đứng một bên.
Nhất thời hai tiểu nữ oa ngã chồng lên mặt đất.
Tạ Tinh Tinh còn đỡ, ngã lên người Chu Lâm Lang, thảm nhất chính là Chu Lâm Lang, khuôn mặt nhỏ bị Tạ Tinh Tinh đè bên dưới, hiển nhiên còn chưa hồi hồn. Sau đó Chu Lâm Lang cảm thấy có gì đó là lạ, theo bản năng sờ sờ miệng mình, nhìn lòng bàn tay toàn là máu, bình tĩnh hờ hững xưa nay đều bay đihết, nàng sợ hốt hoảng, không nhịn được “Oa” một tiếng khóc to lên.
Nghe được tiếng khóc, Khương Lệnh Uyển sợ hết hồn, vội vã chạy đến nhìn Chu Lâm Lang.
Thấy nàng được hai nha hoàn đỡ dậy, lòng bàn tay cùng mép môi toàn là máu, đây không phải điều quan trọng nhất, trọng yếu chính là —— trên đôi hàm răng chỉnh tề trắng như tuyết của Chu Lâm Lang, bây giờ thiếu mất một răng cửa, thật dễ nhìn thấy.