Ngô Gia Kiều Thê
Chương 76 :
Ngày đăng: 13:28 30/04/20
Edit: Tiểu Huân
Beta: Mira
Khương Lệnh Uyển và Khương Lệnh Đề cùng ngồi trên xe ngựa.
Khương Lệnh Đề nhìn về phía Lục muội muội, đánh giá kĩ một lát, yêu kiều cười khẽ: “Hôm nay Lục muội muội trang điểm thật xinh đẹp.”
Hai người thân thiết từ nhỏ cho nên khi ở trước mặt Khương Lệnh Uyển, Khương Lệnh Đề thường ngày ngoan ngoãn ít nói cũng trở nên hoạt bát hơn, lúc ở trước mặt trưởng bối lúc nào cũng phải cẩn thận cử chỉ từng ly từng tí sợ bản thân làm sai, nói sai, tính tình giống mẫu thân của nàng.
Khương Lệnh Uyển sờ sờ bím tóc trước ngực mình, nhìn về phía Khương Lệnh Đề nói: “Chờ mùa hoa này qua, Tứ tỷ tỷ sẽ đến lễ cập kê, như vậy có thể búi được kiểu tóc rất xinh đẹp. Muội chưa đến tuổi, vẫn phải búi kiểu nữ đồng, lần sau nếu muội muốn nghiên cứu chút kiểu tóc, có thể mượn tóc của Tứ tỷ tỷ được không? Muội nhất định sẽ búi cho tỷ thật đẹp, có được không?”
Khương Lệnh Đề biết Lục muội muội rất thích nghiên cứu những thứ này, phấn thơm thường ngày muội ấy hay thoa cũng là do muội ấy tự làm ra. không cần nói đâu xa, lần trước chỉ cần thoa ngọc dung tán mà Lục muội muội cho nàng, da ở hai bên gò má quả thật mềm mại rất nhiều. Nhìn Lục muội muội, tuổi còn nhỏ, da dẻ thủy nộn, mặt không một chút phấn, chỉ thoa ít son nhạt lên cánh môi béo nộn, tuy không phải loại đỏ sẫm như các loại son bình thường khác, nhưng lại rất thích hợp với tiểu cô nương tầm tuổi này. Khương Lệnh Đề tuy đã nhìn quen, nhưng vẫn không thể rời mắt nổi, “Nếu là trang điểm, tỷ nghĩ là không cần đâu, đi ra ngoài đường… Tỷ vẫn nên thu liễm bản thân một chút.”
“Tứ tỷ tỷ làm việc quá cẩn thận.” Khương Lệnh Uyển sờ sờ mặt Khương Lệnh Đề, cười nói: “Xem kìa, Tứ tỷ tỷ của chúng ta thật xinh đẹp, nếu như không mặc trang phục đẹp đẽ thì quả thật là đáng tiếc. Nếu muội là nam tử, nhất định sẽ cưới một cô nương dịu dàng khả nhân như Tứ tỷ tỷ.”
Bản thân nàng tuy tốt, nhưng nếu bình tĩnh mà xem xét, quả thực là một người quá phiền toái, quá yếu ớt, cưới một thê tử như vậy, không biết là phúc hay họa.
Cũng chỉ có Lục Tông mới chịu được.
Khóe miệng Khương Lệnh Uyển cong lên, sau đó lại sợ bị Khương Lệnh Đề nhìn ra manh mối nên thoáng cúi đầu.
Khương Lệnh Đề nhấc mành lên nhìn ra bên ngoài, bỗng kinh ngạc nói: “Lục muội muội, muội nhìn kìa, người kia không phải Tạ tiên sinh sao?”
Khương Lệnh Uyển nghe tiếng, cũng ngẩng đầu lên nhìn. Tuy rằng có chút xa, nhưng xác thực người kia là Tạ Cửu —— Tạ tiên sinh vẫn khoác chiếc áo dài mà thường ngày nàng hay mặc khi giảng bào cho bọn họ, áo đã có chút cũ, đầu búi một kiểu tóc đơn giản, chỉ đeo một cây trâm gỗ mộc mạc.
Lúc này Tạ Cửu đang ở tiệm cầm đồ, sắc mặt vội vã.
Khương Lệnh Đề vô cùng kính trọng Tạ Cửu, thấy tình cảnh này, không khỏi lo lắng nói: “Tạ tiên sinh thiếu bạc sao? Tỷ thấy bộ dạng gấp gáp của tiên sinh, trong lòng có chút lo lắng, Lục muội muội, không bằng chúng ta…”
Nghe được lời này của Lục Bảo Thiền, Khương Lệnh Uyển vô cùng vui vẻ.
Nàng cũng vậy, từ nhỏ đã luôn coi Lục Bảo Thiền là em dâu để yêu thương.
Khương Lệnh uyển trấn an xong tiểu cô nương trong ngực, chờ một lát thấy Lục Bảo Thiền không biết đã ngủ từ lúc nào. Nàng gọi nha hoàn vào đỡ người lên giường ngủ, hỏi nha hoàn của Lục bảo Thiền mới biết, mấy ngày nay Lục Bảo Thiền vẫn luôn không được ngủ ngon. Nha hoàn có chút lo lắng nói: “Nô tỳ chưa từng thấy quận chúa như vậy bao giờ, luôn lăn qua lăn lại không thể ngủ được, nô tỳ có đi mua chút hương liệu và trà an thần, sau khi quận chúa dùng xong, tuy rằng ngủ được, nhưng luôn nằm ác mộng, đã nửa tháng nay ròi, mặt dường như đã hốc hác hết cả.”
Khương Lệnh Uyển nghe, thấy Lục Bảo Thiền xác thực đã gầy đi rất nhiều, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Nàng nhìn tiểu cô nương ngủ yên trên giường nhỏ, cúi người xuống, dịch lại góc chăn cho nàng, sau đó mới đứng dậy đi ra ngời, nhẹ giọng nói: “Tiếp tục như vậy sẽ không tốt, chúng ta phải suy nghĩ mới được, đúng rồi, ngươi nói nửa tháng trước, vậy cụ thể là bắt đầu từ ngày nào?”
Khinh La nói: “Hồi Khương lục tiểu thư, chính là lần trước khi Lục tiểu thư sinh bệnh, quận chúa sau khi đến vệ Quốc Công phủ thăm Lục tiểu thư, sau khi trở bề, nói chuyện với vương gia một lúc, sau đó liền trở nên là lạ, còn phải nhờ Nhị tiểu như đỡ về.”
Lục Bảo Yên?
Khương Lệnh Uyển biết Lục Bảo Thiền không thích Lục Bảo Yên, khi đó lại đồng ý để nàng tiếp xúc tứ chi, còn phải nhờ nàng nâng về, đúng là mộtchuyện ngạc nhiên.
Khương Lệnh Uyển nói: “Để cho ta suy nghĩ kỹ một chút. Ta đi tìm Tông biểu ca để thương lượng trước, một lát nữa lại đến thăm Thiền tỷ tỷ, hai ngươi phải chăm sóc cho Thiền tỷ tỷ thật tỉ mỉ, tận lực chiều theo ý Thiền tỷ tỷ, đừng chọc giận tỷ ấy.”
Khinh La vô cùng có hảo cảm với vị Lục tiểu thư của Vệ quốc công phủ, lúc này thấy nàng quan tâm quận chúa như vậy, trong lòng có thể hiểu được tại sao quận chúa lại vô cùng yêu thích nàng. Tiểu cô nương vừa xinh đẹp lại quan tâm người khác như vậy, ai lại không thích được a.
Khinh La gật đầu nói: “Nô tỳ đã biết.”
Khương Lệnh Uyển vừa ra khỏi sân, đã thấy Lục Tông đã thay xong xiêm y, đang tiến lại đây, Lục Tông này, mặc quần áo cũng như cởi quần áo, đều nhanh như vậy.
Mới có nửa tháng không gặp, nàng cũng rất nhớ hắn.
Khương Lệnh Uyển hơi cong khóe miệng, để Kim Kết và Sơn Trà đứng đợi lại, nhấc chân tiến về phía hắn.