Ngồi Yên, Tôi Tự
Chương 24 :
Ngày đăng: 05:34 19/04/20
“Không… Tôi… Chậc, cậu luyện môn nào?”
“Cử tạ.”
Thành phố C, một thành phố có tiết tấu chậm. Cuộc sống thanh thản, phố quán nước đường quán ăn, lạc thú vô cùng.
Sinh viên đạp xe tới trường, leng ca leng keng thành tốp lớn. Liếc mắt một cái là nhìn thấy từng đôi tình nhân nhỏ nắm tay nhau trên đường. Omega cũng không giống gấu trúc phải trốn phải tránh, sợ nơi tối tắm sẽ bị biến thái nhảy ra đánh dấu như trước. Họ thảnh thơi đi trên đường, nơi nơi đều có đồn cảnh sát trị an.
Yên Lộ đến ký túc bèn gọi điện cho Chung Tông. Ký túc trống không, chỉ có mỗi chăn chiếu được phủ một lớp vải.
Bởi vì thi cử, phải điền giới tính. Yên Lộ không thể không viết giới tính thật của mình vào đơn nhập học, cũng không gây kinh hãi tới nhóm huynh đệ alpha ngày đó cùng tập huấn.
Lên đại học, cậu được phân vào một phòng với các omega khác cùng chuyên ngành. Mặc dù omega ít, nhưng vẫn có.
Điện thoại mãi không có ai nhấc máy, Yên Lộ bĩu bĩu môi, cụp máy quăng một bên rồi chạy nhảy dọn giường, đặt máy tính, cắm sạc.
Cửa phòng ký túc đột nhiên bị đẩy ra, hương chanh quen thuộc xuất hiện, Yên Lộ ngửi ngửi, quay phắt lại. Quả nhiên, đang đứng trước cửa là Chanh Nhỏ.
Yên Lộ mắt chữ A mồm chữ O nhìn đối phương. Chanh Nhỏ cũng vui mừng nhảy tới, nắm lấy tay Yên Lộ: “Soái ca!!! Không ngờ chúng ta lại cùng hệ nha!”
“Sao… sao cậu lại ở đây?”
“À, người ta cũng thi thể dục vào đại học C~”
“Không… Tôi… Chậc, cậu luyện môn nào?”
“Cử tạ.”
Yên Lộ câm nín, nhìn nhìn gương mặt omega đáng yêu mềm mại với đôi mắt to kia, đột nhiên cảm thấy không còn lời nào để nói.
Chanh Nhỏ vui vẻ khi gặp người quen, ngồi xuống cạnh Yên Lộ liền bắt đầu tán gẫu. Yên Lộ cũng mỉm cười nói chuyện với cậu, ngay cả điện thoại rung mấy lần cũng không biết. Cho đến tận khi Chung Tông mở cửa, nhìn thấy hai người với bầu không khí hòa hợp như vậy, sượng cứng tại chỗ.
Chuyện gì vậy? Quân địch tìm tới tận cửa?
Nghiệt duyên!
Chung Tông nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm chặt của Yên Lộ và Chanh Nhỏ. Hai omega mặc dù không có vấn đề, nhưng một ngầu một moe, nhìn thế nào cũng thật hợp đôi!
Chung Tông thở dài, đột nhiên nhìn thấy ai đó bèn giơ tay lên chào.
Yên Lộ cũng nhìn theo, không khỏi phải khen một câu, thật là một phần tử văn nhã. Đối phương một thân phong độ tri thức, cao ráo, tóc đen hơi quăn, trông khôn khéo, cool vô cùng.
Cùng với Chung Tông… Yên Lộ bĩu bĩu môi, mẹ kiếp, không muốn thừa nhận là rất xứng.
Chung Tông tiện thể giới thiệu: “Đây là Tần Thư, đây là Yên Lộ, đây là Trần Ninh.”
Trần Ninh chính là Chanh Nhỏ, cậu chàng gật đầu, trông ngoan ngoãn, an tĩnh. Tần Thư giơ tay ra, Chanh Nhỏ cũng phối hợp đưa tay, lòng bàn tay mềm mềm êm êm, bắt bắt một hồi. Tần Thư nhìn Chanh Nhỏ một cái rồi lặng lẽ thu tầm nhìn.
Một hàng bốn người trước hết xác định chỗ ngồi.
Bàn tay Yên Lộ và Chung Tông quấn lấy nhau, ngón út chạm tới chạm lui, chi tiết nhỏ mập mờ chọt mù mắt người khác.
Yên Lộ nói với Chanh Nhỏ rằng sẽ ngồi cùng Chung Tông, tình hình trước mắt vẫn là cậu đang theo đuổi hắn đấy.
Chanh Nhỏ kiên cường đối mặt với sự thật đang sáng lóe trước mắt, nhìn hai người ngọt ngào mà liếm môi, thế này mà còn bảo chưa cặp chính thức hả?
Đến lúc lên xe, Chung Tông đi mua nước, Yên Lộ đứng đó đợi.
Một beta nữ tóc dài kéo một va li to chào hỏi Tần Thư, muốn cho hành lí vào xe. Yên Lộ nhìn cô hơi lảo đảo, va li còn to hơn người, cậu do dự một lát rồi bước lên giúp đỡ, dù sao cũng sức lớn.
Cô nàng beta quay lại nhìn Yên Lộ, mặt đỏ lên gật đầu cảm ơn.
Cậu cũng không để tâm mà cười, gật đầu rồi quay lại chỗ Chanh Nhỏ nói chuyện.
Lúc omega ra ngoài, khí tức không thể quá rõ ràng được, đa số đều sẽ xịt chút nước hoa beta, nhưng nhìn bằng mắt cũng có thể phân biệt rõ một hai. Ví dụ, số đông omega trên cổ sẽ đeo vòng an toàn, đề phòng bị đánh dấu ác ý.
Nhưng Yên Lộ bản thân học võ, alpha phổ thông không phải là đối thủ của cậu, đương nhiên không phải sợ.
Mà như vậy thì gây hiểu lầm rồi.
Sau đó, lúc đã tới nơi, bạn nữ beta lại gần Yên Lộ, rất cởi mở hỏi Yên Lộ cách thức liên lạc.
Sắc mặt Chung Tông triệt để đen xì.