[Ngôn Tình] Hôn Nhân Sắp Đặt
Chương 16 :
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì nghe tiếng cửa phòng.
Cốc... cốc...
- Ai đấy?
- Là ta đây.
Tôi nhanh chân leo xuống giường để mở cửa cho bà Lam.
- Cháu mời bà vào.
- Cháu chuẩn bị ngủ à, ta làm phiền quá rồi.
- Dạ không sao, cháu chưa ngủ ạ. Mời bà ngồi.
Tôi dìu bà Lam lại ghế sopha nhỏ, tôi ngồi bên cạnh và tò mò vì sao bà Lam tìm tôi giờ này.
- Bà tìm cháu có việc gì ạ?
- Ta... ta có chuyện này phải nói với cháu.Advertisement / Quảng cáo
- Vâng, cháu nghe đây ạ.
Bà Lam vỗ vỗ bàn tay tôi rồi thở dài một tiếng mới từ từ buông lời.
- Lúc cháu về đây cũng là một kế hoạch của ta, nhưng nằm ngoài dự liệu. Khi Ưng Trạch bị hôn mê, ta đã chạy chữa rất nhiều, thậm chí đi xem bói rất nhiều nơi, cuối cùng ta gặp được vị cao nhân đã mách cho ta rằng "tìm được rồng ẩn ở tự, thì Ưng Trạch sẽ tỉnh". Nhưng tự nào cũng có rồng, cuối cùng ra lại hợp duyên với cháu.
Tôi vẫn không hỏi lời nào chỉ chăm chú nghe bà Lam nói tiếp.
- Khi đó ta muốn gã cháu cho Ưng Điền vì tham vọng của ta, tham vọng muốn giữ cháu ở nhà này đến khi Ưng Trạch tỉnh. Nếu cháu lấy Ưng Điềm cháu sẽ được 8% cổ phần của tập đoàn ta, thiết nghĩ có số tài sản đó cháu sẽ không đi đâu nữa. Nhưng rất may Ưng Trạch đã tỉnh lại. Giờ ta muốn cháu thực hiện điều kiện của mình là lấy Ưng Trạch.
- Bà biết không, bọn cháu lấy nhau thế này anh Ưng Trạch sẽ sớm bỏ cháu vì hôn nhân của bọn cháu vốn dĩ không có tình yêu.
- Cái đó là chuyện sau này, ta là thương nhân nên ta rất tín vào phong thủy. Thầy bói đã nói chỉ cần gắn kết với "rồng" cháu ta sẽ mãi mãi được khỏe mạnh. Ta biết ta tham lam, nhưng cháu ta chính là tài sản quý nhất của ta, mong cháu hiểu cho.
Tôi cũng len lén thở dài, tôi cũng mong việc thu hồi đất cũng nằm trong kế hoạch của bà Lam. Để giờ phút này tôi có thể đứng lên giõng dạc rằng " bà làm như vậy thật không tốt chút nào", và có thể quay lưng vui vẻ bỏ về nơi tôi ở, không cần phải lấy người không yêu mình. Nhưng có lẽ số phận đã an bài và tôi không có quyền lựa chọn. Tôi không thể phủi ơn ân nhân đã giúp đỡ mình được.
- Vâng, cháu sẽ nghe theo sự sắp xếp của bà.
- Tốt rồi, vậy tốt rồi, ta cảm ơn cháu.. cảm ơn cháu rất nhiều. Thôi cháu ngủ đi, ta không làm phiền cháu nữa.
- Mẹ chịu quen rồi, chủ yếu là con được hạnh phúc.
- Nhất định con hạnh phúc mà mẹ.
Ting... tong...
- Hình như Ưng Điềm đến, mẹ về phòng để hai đứa nói chuyện, nhớ uống thuốc nha con.
- Vâng, con biết rồi.
Ưng Điềm sau khi chào mẹ vợ tương lai rồi thì đi thẳng vào phòng Hoa Tuyết, tay xách theo bánh ngọt nữa.
- Hé lu vợ yêu.
- Anh này, còn chưa cưới mà.
Ưng Điềm đặt bánh lên bàn rồi ôm lấy Hoa Tuyết.
- Cần gì cưới, như này thì cũng là vợ chồng rồi. Chỉ tiếc là không được tổ chức chung với anh hai.Advertisement / Quảng cáo
- Không sao đâu anh, mình làm sau cũng được, miễn là của riêng mình là được mà.
- Um, vậy cũng được ha.
Ưng Điềm đưa lỗ tai vào bụng Hoa Tuyết hỏi nhỏ.
- Chào con, con có khỏe không? Có ngoan không đấy?
- Con rất ngoan, rất nhớ ba Điềm nhé.
- Ba Điềm cũng rất nhớ con nhé.
- Anh à, nếu lỡ là con gái thì sao anh?
- Thì sao gì, con nào không là con. Với anh hai là con cả nên anh cũng không lo khoản đó lắm.
- Vậy à?
Cái Hoa Tuyết lo chính là tài sản chứ cô đâu quan trọng là trai hay gái, nếu là con trai thì kiểu gì bà Lam lại không cho con cô một khoản kha khá chứ.