[Ngôn Tình] Hôn Nhân Sắp Đặt
Chương 15 :
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Tối đó tự dưng Ưng Trạch cứ không ngủ được, thao thao thức thức. Anh bực bội ngồi dậy bấm cái chuông trên đầu giường của mình. Chưa đầy 3 phút tôi đã xuất hiện với tư thế còn ngáp ngủ.
- Anh lại sao vậy?
- Tôi không ngủ được.
- Rồi, rồi, quay lưng vào trong kia tôi ru ngủ.
Ưng Trạch ngoan như con mèo nhỏ, chỉ cần đợi lệnh chủ nhân là lập tức làm theo. Tôi vừa xoa lưng vừa hát, thêm cả vừa ngáp nữa, chứ cái tầm 3 giờ sáng như này ai mà hát cho nổi chứ.
- Cô vui quá nên ngủ ngon lắm đúng không?
- Vui cái gì chứ?
- Chuyện cô và Will ấy?
- Chuyện gì là chuyện gì?
- Chuyện Will tỏ tình với cô?
Tôi lại ngáp dài 1 cái mới trả lời anh ấy được.
- À, chuyện đó à... vui chứ, rất vui là đằng khác...
- Phải rồi, Will rất tốt còn gì...
Advertisement / Quảng cáo
- Tất nhiên rồi, anh ấy là người đàn ông tuyệt vời nhất thế giới. Mà sao anh biết vụ tỏ tình.
- À... thì Will nói với tôi...
- Ra thế.
- Cô về đi.
Bị đuổi ngang tôi mừng lắm ấy, tôi đi nhanh về phòng mình để tiếp tục giấc mộng đẹp. Còn Ưng Trạch chắc chắn rằng những phán đoán của anh đúng sự thật.
[...]
Hoa Tuyết ngồi trong khuôn viên bệnh viện, tay đang chặt vào nhau chờ Ưng Điềm đến. Ưng Điềm xuất hiện với bộ dạng đầy lo lắng, vì khi nghe điện thoại anh đoán được Hoa Tuyết có vấn đề gì.
- Hoa Tuyết, em bị làm sao vậy? Đau ở đâu.
Ưng Điềm cứ xoay quanh người Hoa Tuyết tìm kiếm vết thương.
- Em không sao, em... em...
- Có chuyện gì cứ nói anh, đừng làm anh lo lắng như thế.
- Em... em... có thai rồi... em xin lỗi...
- Sao lại xin lỗi, chẳng phải em muốn khi cưới xong mới có con sao?
- Tặng cô.
Cô gái nhận hoa, gương mặt rạng rỡ.
- Em cảm ơn anh.
Bọn họ nói chuyện cùng ăn bữa trưa nữa, nói chung là khá nhanh rồi anh ấy bảo có việc nên về trước. Tôi cũng chào cô gái ấy rồi lẽo đẽo theo lưng anh.
- Tại sao lại về nhanh vậy, anh còn chưa xin số điện thoại cô ấy mà.
- Không cần.
- Tại sao?
- Tôi không thích đàn bà lẳng lơ.
- À.
Sau buổi xem mắt ấy đến hôm nay cũng phải cả chục người, vậy mà anh ấy vẫn kén lắm, không muốn chọn ai. Ưng Điềm cũng khá buồn phiền.
- Anh hai à, cứ thế này thì em biết tính sao đây. Đã giới thiệu biết bao nhiêu cô gái tốt rồi, anh vẫn không đồng ý một ai là sao?
Ưng Trạch vẫn thản nhiên ngồi uống trà, Ưng Điềm đành cầu cứu bà nội.
Advertisement / Quảng cáo
- Bà nội à, cháu hết cách rồi, bà giúp cháu với.
- Ưng Trạch không thích thì ta biết làm thế nào?
- Bà nội à, cháu biết bà nhất định có cách mà... bà giúp cháu với...
Bà Lam quay sang nói chuyện với Ưng Trạch.
- Ưng Trạch, cháu không thích những cô gái kia sao?
- Dạ không ạ.
- Ái chà, vậy thì Ưng Điềm làm sao lấy vợ đây?
- Cái đó tùy bà nội sắp đặt, cháu... không có ý kiến.
- Nếu thế sẽ ủy khuất cho cháu lắm... lấy người mình không yêu sẽ không có hạnh phúc.
- Không sao đâu bà nội, không hạnh phúc thì ly hôn thôi. Cháu không quan trọng.
- Vậy cháu sẽ nghe theo những gì ta sắp xếp?
- Vâng ạ.
Bà Lam cười rất mãn nguyện, không biết bà có ý đồ gì đây?