[Ngôn Tình] Hôn Nhân Sắp Đặt
Chương 14 :
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Ưng Trạch giờ này vẫn làm việc, lâu lâu cứ liếc nhìn đồng hồ, đã hơn 9h rồi mà sao tôi còn chưa về, anh nghĩ con gái gì mà vô tư quá. Anh lại làm việc lâu ơi là lâu, liếc nhìn đồng hồ phải hơn lúc nãy tới 15 phút luôn mà tôi vẫn chưa về, anh nghĩ con gái gì mà la cà quá. Anh lại làm việc lâu ơi là lâu, lại hơn lúc nãy 15 phút vẫn chưa thấy tôi xuất hiện, anh nghĩ con gái gì mà hư hỏng quá, đi chơi trễ thế vẫn còn chưa về. Anh không làm việc nữa, đầu óc cứ hướng ra ngoài cửa thì làm sao làm được, anh leo lên giường đi ngủ, kệ ai muốn đi đâu thì đi, muốn về lúc nào thì về, nói nghĩ chứ mắt cứ liếc ra ngoài, không hiểu anh ấy ngủ kiểu gì đây. Khoảng tầm 10 giờ kém anh nghe tiếng cười nói vui vẻ thì ngay lập tức anh lại nằm im thin thít, coi như mình đã ngủ rồi. Tôi chào Will ngay ngã rẽ cầu thang rồi đi về phòng mình, thấy cửa phong anh chưa đóng nên tôi ngó vào xem sao, không thấy anh chỗ bàn làm việc đoán anh đã ngủ nên tôi cũng về phòng mình. Ưng Trạch hé mắt ra nhìn rồi thở phào nhẹ nhõm "cuối cùng cũng về rồi".
Tôi đi sinh nhật Will chỉ có hai người, Will dẫn tôi đi ăn nhà hàng rồi đi xem phim nữa, nói chung là rất vui vẻ. Tuy là sinh nhật vui nhưng tôi vẫn nhận được hoa rất bự, vì lúc nãy có uống chút rượu nhẹ nên giờ khiến tôi buồn ngủ lắm.Đêm đó tôi sẽ ngủ rất ngon nếu không có tiếng chuông nữa đêm.
Reng... reng...
Tôi bật ngồi dậy, tức điên nhìn qua phòng bên đó, không phải chứ mới hơn 1 giờ mà không cho ai ngủ là sao. Tôi lê thê lết thết, bò xuống giường và mở cửa thông qua phòng anh ấy. Anh ấy đang nằm trên giường, hai tay đặt lên người mắt nhìn lên trần nhà.
- Anh có chuyện gì à, đau không tôi lấy thuốc nhé?
- Tôi không đau, tôi không ngủ được.
- Ủa, anh không ngủ được rồi cũng không cho ai ngủ hả?
- Tôi không ngủ được mai sẽ không làm việc được, không làm việc được sẽ ảnh hưởng đến tập đoàn, ảnh hưởng đến tập đoàn sẽ ảnh hưởng đến chủ tịch chính là bà nội tôi. Chắc cô không muốn ân nhân mình phải buồn chứ?
Tôi trố mắt lên nhìn anh ấy, anh ấy đang nói cứ như là đang ăn vạ tôi ấy, làm như tôi vừa làm gì có lỗi với anh ấy vậy.
Advertisement / Quảng cáo
- Rồi giờ anh muốn tôi làm gì?
- Cái đó tùy cô, làm sao đó thì làm miễn sao tôi ngủ là được.
- Uống rượu nhé, tôi rót cho anh nữa bình, đảm bảo ngủ ngon.
- Uống rượu như thế sẽ nhức đầu lắm, mai sẽ không đủ tỉnh táo để làm việc.
- Vậy, uống thuốc ngủ nhé, 5 viên là ngủ thiên thu luôn.
- Như thế sẽ lờn thuốc, với tôi bị bệnh tim nên không uống thuốc đó được.
Căng à nha, tôi thấy ca này khó thật. Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, vậy chỉ còn một cách này nữa mà không được thì thua luôn.
- Vậy anh xoay lưng vào trong đi, tôi vừa hát vừa xoa lưng cho anh dễ ngủ.
- Được.
Tôi thật sự quá bất ngờ, còn chưa biết sẽ đối đáp sao đây. Còn Ưng Trạch, anh ấy quay mặt đi hướng khác, vì anh ấy biết chắc chắn tôi sẽ đồng ý, bởi vì Will tốt, là mẫu hình lý tưởng để con gái có thể dựa cả tương lai, thế cũng tốt mà. Bỗng dưng anh thấy, trời đêm hôm nay không đẹp chút nào. Nhưng phía bên trong thì khác, tôi e dè từ chối Will.
- Will, anh rất tốt, nhưng em chỉ xem anh là một người bạn, một người anh không hơn không kém.
- Có lẽ hơi vội nên em chưa thể nhận ra tình cảm với anh thì sao?
- Thật luôn ấy, thật sự em không có tình cảm nam nữ gì với anh hết. Em không tự tư thân mồ côi, nhà nghèo ít học, nhưng thật sự là như vậy. Anh hiểu cho em nhé.
- Thì em có thể cho anh thêm thời gian không, nhất định em sẽ thích anh mà.
- Will, em xin lỗi... mình cứ là bạn nha anh...
Will ỉu xìu.
- Ừm, vậy cũng tốt. Ít ra em chân thành từ chối anh.
Advertisement / Quảng cáo
- Đừng buồn, muốn ăn ngọt không mai em làm bánh tặng anh.
- Hì hì.. cảm ơn em.
- Vậy em về nha, hoa này em không trả lại anh đâu.
- Để anh đưa về.
- Không cần đâu, em tự về được.
Tôi quay lưng bỏ về, Will ra phía ngoài lan can, mặt đầy hớn hở.
- Về thôi.
- Ừ.
Ưng Trạch nhìn mặt Will đã đoán được sự việc. Nếu không thành thì sao Will lại vui thế chứ.