[Ngôn Tình] Hôn Nhân Sắp Đặt
Chương 5 :
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Sau khi bấm mật khẩu căn chung cư cao cấp, cánh cửa mở ra, họ cùng nhau bước vào. Nhìn quanh một lúc rồi Hoa Tuyết lên tiếng.
- Lâu nay anh vẫn cho người dọn dẹp à.
Ưng Điềm ngồi ngã người ra ghế sopha, nhấp ngụm nước ấm rồi lên tiếng.
- Tất nhiên rồi, nơi này phải luôn sạch sẽ chứ biết dùng khi nào.
- Vậy là tối nay anh bỏ nhà đi bụi à, không sợ bà nội mắng?
Ưng Điềm lại gần ôm lấy Hoa Tuyết từ phía sau.
- Còn em không về à, không sợ bố em mắng sao?
- Là ai đã dụ em về đây?
- Tại có người nhớ em mà. Em ăn gì chưa?
- Em ăn tối rồi, anh cũng ăn rồi, em có muốn ăn cái gì cưng cứng, nóng ấm không?
- Để xem khả năng của anh đến đâu.
Advertisement / Quảng cáo
- Được, vậy mai xem em lết xuống giường thế nào.
Ưng Điềm nhấc bỗng Hoa Tuyết lên bế vào giường.
- Nè, nhột... để em tắm đã.
- Anh tắm với em.
- Lầy lắm rồi đó nha.
Thay vì bế vào giường, Ưng Điềm bế thẳng Hoa Tuyết vào phòng tắm.
- Thôi thôi em đổi ý không tắm nữa, trời lạnh thế này mà tắm dễ ốm lắm.
- Anh thấy em hơi nhiều chuyện quá thể.
- Để xem anh bế em được bao lâu.
- Cả đời.
Ưng Điềm lại cất công bế Hoa Tuyết về giường. Nhanh tay cởi bỏ đồ ngoài của Hoa Tuyết đi, và cả đồ của mình nữa. Anh áp sát người anh vào người cô.
- Điên tiết thiệt chứ, bà nội nói là làm thật sao?
Ưng Điềm rút điện thoại ra gọi cho Hoa Tuyết.
- Em qua đón anh đi, anh đang ở công ty, bà nội khóa xe của anh rồi.
- Em biết rồi.
Hơn 20 phút sau, chiếc audi siêu xịn màu đỏ chói cũn dừng trước tập đoàn Vương gia. Ưng Điềm bước lên xe, thái độ bực bội.
- Bà nội là đang đối đầu với anh đây mà, không hiểu sao lại bắt anh lấy con ăn mày ấy.
- Con ăn mày nào?
- Thì con nhỏ mà bà nội anh lượm được ở chùa về ấy. Nhìn phát chán.
Hoa Tuyết cười nhẹ trấn an Ưng Điềm.
- Không sao đâu. Anh bây giờ là nhất rồi, chắc bà nội chỉ giận một lúc thôi.
Advertisement / Quảng cáo
- Anh cũng nghĩ vậy.
- Ưng Điềm, lúc nãy đi ngang thấy shop kia đang chưng mẫu túi mới đẹp lắm ấy.
- Vậy à, chúng ta đi mua thôi.
- Là bảng giới hạn đó.
- Anh có tiết với em cái gì bao giờ chưa? Để anh lái.
- Um.
Nói rồi Ưng Điềm lại hôn lên vết sẹo trên mặt của Hoa Tuyết, và đổi chỗ lái.
Sau khi lựa được 2 cái túi xách, 3 đôi giày với một số nước hoa cao cấp. Sô tiền gần 500 triệu, Ưng Điềm nhẹ nhàng rút thẻ ra đưa nhân viên thanh toán. Nhân viên quẹt đi hai lần liền trả lại cho anh.
- Thưa anh, thẻ này đã bị khóa.
- khóa? Có nhầm không vậy? Thử thẻ này xem?
Những chiếc thẻ được đưa ra đều không dùng được, Ưng Điềm tức xanh mặt, phần vì thẹn nữa. Còn Hoa Tuyết tiếc nuối trả lại những món hàng đó