[Ngôn Tình] Ngự Yêu (Ngự Giao Ký)
Chương 10 : Huyết Tế Thập Phương
Ngày đăng: 12:54 19/04/20
Lúc Kỷ Vân Hòa vừa đến Giới Luật đường, đại điện ngày thường trông vô cùng uy nghiêm mà giờ đã sập hơn phân nửa, hai tay Tuyết Tam Nguyệt đeo còng nhưng xích sắt nối giữa đã bị nàng kéo đứt.
Nàng được Li Thù ôm trong lòng, vai nàng cơ hồ bị thương, biểu tình có chút đau đớn.
Xác của một ngự yêu sư nằm trên đất ngay trước mặt bọn họ.
Trong lòng Kỷ Vân Hòa thầm kêu bất ổn.
“Tuyết Tam Nguyệt.” Lâm Hạo Thanh đối diện Tuyết Tam Nguyệt cùng Li Thù mở miệng “Mèo yêu của ngươi giết ngự yêu sư trong cốc chúng ta, ngươi còn che chở cho hắn, trở thành phản đồ ngự yêu cốc chúng ta, cũng chính là quái vật trong giới ngự yêu sư, ta có thể tước bỏ thân phận ngự yêu sư của ngươi, ngươi cùng mèo yêu này, hôm nay, ai cũng đừng nghĩ có thể sống.” Lâm Hạo Thanh cầm kiếm, chỉ vào Tuyết Tam Nguyệt:
“Đây là cơ hội cuối cùng ta cho ngươi.”
“A.” Tuyết Tam Nguyệt cười lạnh một tiếng “Cơ hội này, ta không cần.”
Tuyết Tam Nguyệt mặc dù đã suy yếu nhưng lời này nàng nói vô cùng rõ ràng, đáy mắt nàng chợt lạnh, không hề có ý định rút lui.
Li Thù nhìn Tuyết Tam Nguyệt, bàn tay đang ôm vai nàng, lại nắm chặt chút.
Lâm Hạo Thanh dứt lời, nhếch môi cười, hắn rất thích câu nói này của Tuyết Tam Nguyệt, hắn có thể trực tiếp trừ khử trợ thủ của Kỷ Vân Hòa rồi.
“Được, vậy hôm nay, ngươi không thể trách ta không nể tình đồng môn...”
“Thiếu cốc chủ!” Kỷ Vân Hòa nhìn thấy Lâm Hạo Thanh muốn động thủ, liền cao giọng gọi hắn.
Mắt thấy nàng đang đến gần, ánh mắt hắn khẽ trầm: “Hộ pháp, hôm nay không phải muốn bảo vệ phản đồ cùng yêu quái này chứ?”
Sau lưng Lâm Hạo Thanh, tất cả các ngự yêu sư đều đang nhìn nàng, ai chẳng biết quan hệ giữa hai nàng, người của hắn trừng mắt nhìn nàng, chờ đợi nắm được thóp nàng.
Kiếm khí hóa thành lưỡi đao, xé rách hàn phong, trực tiếp chém đến Li Thù.
Tuyết Tam Nguyệt kinh ngạc, muốn nâng kiếm đỡ nhưng bị Li Thù giữ lại. Chỉ từ xa thấy hắn, tựa như đỉnh núi bất động, nhưng kiếm khí sắt bén ấy chém đến trước mặt hắn giống như đụng phải một bức tường vô hình, chỉ nghe một tiếng “oanh”, kiếm khí vỡ nát, khí tức tan đi, quét ngang qua ngự yêu cốc, khiến cho khắp nơi đổ nát, hoa cỏ cây cối đều bị hủy hoại.
Kỷ Vân Hòa lần nữa kinh ngạc, không phải là vì Li Thù mà là vì Lâm Hạo Thanh...
Thiếu cốc chủ này, khi nào mà công pháp đã tu luyện cao thâm như vậy...
“Li Thù? Ngươi muốn làm gì?” Tuyết Tam Nguyệt ngẩng đầu hỏi Li Thù.
Hắn không đáp câu hỏi của nàng, trầm mặc một lúc, sau đó nói hai chữ:
“Xin lỗi.”
Tuyết Tam Nguyệt ngẩn người, yêu khí trong tay Li Thù hóa thành lưỡi đao, đột ngột đâm vào lồng ngực mình.
Trong lúc mọi người run sợ, hắn rút tay ra, máu hắn từ lồng ngực tuôn ra, hắn đẩy Tuyết Tam Nguyệt ra, dùng máu làm mực, dùng ngón tay làm bút, vẽ huyết trận dưới đất, toàn thân yêu khí chuyển động ngược lại, từ vô hình hóa thành màu đỏ, trong sắc máu, y phục hắn tung bay, tóc hắn mặc cho yêu khí thổi bay tán loạn.
“Quỷ thi loan điểu, ta lấy thân ta, huyết tế thập phương, hỗ trợ người phá trận!”
Tất cả mọi người nghe thấy lời này đều đại kinh thất sắc. Mèo yêu Li Thù này cư nhiên dùng mạng của chính mình để tế trận! Muốn đánh thức quỷ thi loan điểu!
“Li Thù!”
Giọng của Tuyết Tam Nguyệt, bây giờ cơ hồ không còn cách nào truyền vào trong tai hắn nữa.