Ngự Nữ Thiên Hạ (Dịch)
Chương 21 : Lâm Di
Ngày đăng: 02:18 27/06/20
Sau khi Lâm Thiên Vũ đã thoát khỏi được sự đeo bám của yêu tinh Tiêu Tiêu thì hắn đi đến và gõ cửa nhà của Lâm Di Lâm Tuyết Nhu.
Cốc cốc , cốc cốc
"Ai Thế!" Đợi một lúc sau thì trong nhà vang lên một tiếng hỏi rất lười biến, như là vừa mới tỉnh ngủ.
Lâm di còn không có chuyển đi mà vẫn ở chỗ này? Nghe thấy được âm thanh quen thuộc đó vì từ nhỏ đã sống chung với Lâm Tuyết Nhu nên Lâm Thiên Vũ đoán giọng nói đó chắc chắn là của Lâm Di.
Lâm Thiên Vũ cố nén sự kích động ở trong lòng, hắn không trả lời mà lại gõ cửa một lần nữa, hắn muốn cho Lâm Tuyết Nhu một sự kinh hỉ.
"Kẻo kẹt!" Một tiếng, cửa chính được mở ra, xuất hiện trươc mặt Lâm Thiên Vũ là một dáng người đầy đặn của một thiếu phụ thành thục, mặc một bộ đồ ngủ sa tanh màu đen, khuôn mặt tinh xảo, trong mắt vẫn còn sự ngái ngủ.
"Cậu là?" Lâm Tuyết Nhu khẽ hỏi khi đứng trước mặt nàng là một người thanh niên đẹp trai ,tuy nàng không nhớ đã gặp chưa nhưng trông rất quen mắt.
"Lâm di , con là Tiểu Vũ nè" Lâm Thiên Vũ lộ cười khẽ để lộ ra hai hàm răng trắng bóng mà nói.
"Tiểu Vũ." Lâm Tuyết Nhu mở to cặp mắt đang ngái ngủ, trên khuôn mặt kiều nộn của nàng thể hiện một sự kinh hỉ thật lớn , lập tức trên khuôn mặt nàng hiện lên một nụ cười tươi với hai má lúm đồng tiền thật là duyên, hai bàn tay của nàng mở rộng ra, bày ra tư thế của ôm , làm cho đôi gò bồng đảo xung mãn cả nàng càng thêm lớn , Lâm Thiên Vũ đứng ở phía đối diện thấy như vậy thì dục hỏa toàn thân tăng vọt.
Toàn thân của Lâm Thiên Vũ nóng lên, dưới sự kích động cả về tinh thần lẫn thể xác, hắn tiến lên mà ôm lấy Lâm Tuyết Nhu một cách mạnh mẽ, một đôi gò bồng đảo co dãn mà mềm mại ép chặt trong lồng ngực của hắn, một mùi thơm cơ thể đầy dụ hoặc xông thẳng vào khứu giác của Lâm Thiên Vũ.
Một cái ôm đầy mãnh liệt và thân thiết, Lâm Thiên Vũ rốt cục cũng bị Lâm Tuyết Nhu dùng đôi tay ngọc mà đẩy ra.
"Thật sự là Tiểu Vũ nhà mình sao!" Thanh âm của Lâm Tuyết Nhu run rẩy, hai bàn tay không ngừng sợ soạn trên khuôn mặt đẹp trai của Lâm Thiên Vũ, thật lâu mà nói không thành lời.
"Lâm di." Lâm Thiên Vũ cầm lấy đôi tay ngọc của Lâm Tuyết Nhu, một lần nữa đem nàng ôm trong lòng, gò má của hắn không ngừng xọ xát trên khuôn mặt mỹ lệ của nàng rồi nó: "Lâm di, con rất nhớ người !"
Lâm Tuyết Nhu đỏ mặt lên, tuy trước kia Lâm Thiên Vũ cũng thường xuyên có những động tác thân mật như vậy với nàng, nhưng lúc đó Lâm Thiên Vũ còn nhỏ, động tác như vậy cũng không có cái gì, nhưng bây giờ Lâm Thiên Vũ đã lớn như vậy rồi, giờ lại có những động tác thân mật như vậy làm cho tâm tư của nàng có chút hỗn loạn, đặc biệt trên người của hắn nàng ngưởi thấy mùi nam tính đậm đặc.
"Người Lâm Di thật là mềm mại." Lâm Thiên Vũ đang say mê hít lấy mùi thơm trên cơ thể của Lâm Tuyết Nhu, cảm nhận sự thoải mái và phê từ đôi gò bồng đảo co dãn và mềm mại của Lâm Tuyết Nhu mang lại ở phía trước ngực
Rốt cục Lâm Tuyết Nhu cũng không thể để yên, nàng đẩy ra Lâm Thiên Vũ ra và nói : "Tiểu Vũ, đi vào trong nhà ngồi nào."
"Vâng!" Lâm Thiên Vũ nhẹ gật đầu, đi vào phòng, Lâm Thiên Vũ ngồi ở trên ghế sa lông ,hắn nhìn Lâm Tuyết Nhu đang rót nước cho hắn một cách say mê.
Lâm Tuyết Nhu một thân áo ngủ hai dây ren màu đen, có thể mơ hồ thấy rõ được thân thể đẫy đà mượt mà, chiếc quần lót lọt khe như ẩn như hiện, đường cong lả lướt, làn da trắng nõn, trên khuôn mặt khẻ đánh lên một lớp phấn hồng , một đôi má lúm đồng tiền đáng yêu tạo nên một dung nhan xinh đẹp không gì sánh được.
Đôi mi cong cong thanh tú, một đôi mắt như tỏa ra ánh sáng, khuôn mặt trái xoan, đôi môi hình trái tim gợi cảm, tư thái yểu điệu, đường cong mê người, dáng vẻ thanh nhã mà lại kiều diễm, vẻ đẹp của nàng như là một bông hoa mẫu đơn vậy ,hai sắc thái trên cùng một người không những không làm mất đi vẻ đẹp của nàng mà lại kết hợp hài hòa làm cho nàng đẹp một cách đặc biệt. Một đôi Thánh nhũ phong to ,tròn và ngạo nghễ như muốn phá rách áo mà ra ra, chiếc áo lót màu đen che phủ lên ngọn của hai ngon núi cao ngạo nghễ đó, vòng eo thon gọn ,chiếc bụng phẳng lì và mịn màng, đôi mông đẩy đà mà cong vểnh lên, được chiếc quần lót bó chặt. phía dưới là bắp chân tròn lẳng dưới cùng là bàn chân nhỏ xinh xắn làm cho trái tim kiên cường nhất cũng phải đập mạnh.
" Tiêu Vũ, con uống trà đi." Lâm Tuyết Nhu rót hai chén trà ,một chén đặt ở trước mặt của Lâm Thiên Vũ, nàng bưng một chén rồi ngồi xuống đối diện với Lâm Thiên Vũ, nàng vuốt mấy sợi trên trán rồi hỏi: "Tiểu Vũ, con trở về từ lúc nào vậy? Như thế nào lại không thông báo trước cho Lâm Di một tiếng."
"Lâm di , con mới về hôm qua ." Ánh mắt của Lâm Thiên Vũ vẫn đang còn đặt trên người của Lâm Tuyết Nhu, hắn nuốt một miếng nước bọt rồi trả lời một cách máy móc.
"Về ngày hôm qua sao ? Như thế nào bây giờ mới đến đây?" Lâm Tuyết Nhu làm bộ tức giận hỏi.
"Ngày hôm qua con còn phải đi thuê phòng ở."
"Đã về đây rồi, còn phải thuê phòng trọ làm cái gì! con có thể đến nhà của Lâm di ở cũng được mà, ở đây vẫn còn rất nhiều phòng trống." Lâm Tuyết Nhu nói ra.
"vâng ạ" Lâm Thiên Vũ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào vị trí trước ngực của Lâm Tuyết Nhu, có thể dùng mắt thường có thể thấy dưới lớp áo nổi lên hai điểm nhỏ, ở nơi đó nổi lên cái gì thì Lâm Thiên Vũ biết rõ. nhìn hai hạt bồ đào của Lâm Tuyết Nhu nổi lên cùng với hương thơm cơ thể của mỹ phụ thành thục tỏa ra đủ làm cho Lâm Thiên Vũ mê say và chìm đắm trong đó, trong ánh mắt cũng bốc hỏa rồi.
Lâm Tuyết Nhu thấy Lâm Thiên Vũ nói chuyện không được tập trung, nên nàng nhìn theo ánh mắt của Lâm Thiên Vũ , phát hiện nàng đang còn mặc áo ngủ mỏng ở nhà,khuôn mặt nàng đỏ bừng rồi vội vàng đứng dậy khỏi ghế sô pha và nói : "Tiểu Vũ, con ngồi uống nước nhé, Lâm di đi thay quần áo một chút." Nói xong cũng không đợi Lâm Thiên Vũ trở lại, nàng chật vật chạy về phòng của mình.
Lâm Thiên Vũ nhìn Lâm Tuyết Nhu đi khuất, trong nội tâm rất là đáng tiếc, biết là vì mình quá mất tập trung làm cho nàng phát hiện nếu không thì có thể vẫn được ngắm nhìn thỏa thích.
Ngồi ở trên ghế, Lâm Thiên Vũ bưng chén trà rồi uống một ngụm,sau đó quan sát khắp toàn bộ phòng khách, mấy năm này, Lâm di sống cũng không tệ lắm. Phòng khách lắp đặt thiết bị vô cùng xa hoa, xem ra gia tộc đối Lâm di cũng rất tốt .
Sau hơn ba mươi phút thì Lâm Tuyết Nhu mới đi ra, nàng lúc này cũng đã thay đổi một bộ váy liền áo mùa hè đầy mát mẻ , Lâm Tuyết Nhu một thân thanh lương ưu nhã ngồi ở trên ghế sa lon, chiếc áo ngắn tay chễ ngực . điểm chết người là chiếc áo lót ren ôm sát lấy đôi thánh nữ phong to tròn và vun cao ngạo nghễ thấp tha thấp thoáng ở bên trong áo. chiếc váy của nàng dường như không thể che đi sự đẫy đà và co dãn của bờ mông của nàng khi nhìn vào đo làm người ta nghĩ đến câu " ngực tấn công mông phòng thủ ' và làm cho nhiệt huyết của người ta sôi trào.
Độ rộng của chiếc cổ áo của Lâm Tuyết Nhu thật sự quá lớn, đôi thánh nữ phong ngạo nghễ đó dường như có thế thấp thoáng thấy được, có người từng nói qua, chứng kiến từng chút từng chút thì đó mới là sự hấp dẫn tột cùng, những lời nói đó quả thật không ngoa chút nào.
Giờ phút này, Lâm Thiên Vũ đang nghĩ đến chiếc áo ngực ren của Lâm Tuyết Nhu là loại có móc hay không có móc đây.
Tầm mắt của Lâm Thiên Vũ không tự chủ được mà di chuyển từ giữa rãnh đôi thánh nữ phong tới chung tâm của ngọn núi đó ,hắn hi vọng có thể qua khe hở của áo ngực mà có thể nhìn được bóng dáng của hai trái cherry ở trên đôi thánh nữ phong đó.
"Tiểu Vũ, con nhìn cái gì thế " Lâm Tuyết Nhu khuôn mặt đỏ lên và hỏi với giọng điệu xấu hổ,
"Dạ ,con không nhìn cái gì cả ' Thiên Vũ vội vàng dời ánh mắt đi và khẩn trương đáp, khi đang nhìn lén người khác mà bị phát hiện thì quả thật là xấu hổ vì ngay cả với một lớp da mặt siêu dày như của Lâm Thiên Vũ mà cũng hơi đỏ lên vì xấu hổ và ngại ngùng.
Hai người lâm vào một hoàn cảnh xấu hổ và ngại ngùng, đều không nói gì, bầu không khí có vẻ thập phần nặng nề,.Lâm Thiên Vũ cúi đầu xuống, quan sát trên mặt đất như đang tìm kiếm một thứ gì đó, trong nội tâm đang suy nghĩ làm cách nào để phá vỡ cục diện xấu hổ và ngại ngùng đang diễn ra.
Lâm Tuyết Nhu cũng muốn phá vỡ cục diện xấu hổ này, vì vậy mở miệng nói ra: "Tiểu Vũ, con ở trong bộ đội như thế nào ,mọi việc đều tốt chứ!"
"Dạ ,Cũng không tệ lắm." Lâm Thiên Vũ ngẩng đầu lên đáp, nhưng hắn lại ngây ngẩn cả người khi mà có thể nhìn thấy khu vực tam giác nằm giữa hai chân ở dưới váy của Lâm Tuyết Nhu. Không biết Lâm Tuyết Nhu có biết là hắn nhìn thấy khu vực thần bí nằm dưới váy của nàng hay không mà nàng vội khép hai chân của mình lại, hắn phát giác không ổn, ngay lập tức khuôn mặt hắn lại đỏ lên vì xấu hổ và hắn vội vàng quay mặt đi nhưng Lâm Tuyết Nhu lại như trêu hắn mà lại dạng rộng hai chân ra làm cho hắn không thể dời mắt đi được
...
Ngươi cái tên tiểu tử thúi này, cũng dám nhìn lén Lâm di, tưởng như Lâm di không biết sao! Tâm hồn của Lâm Tuyết Nhu rung động mạnh , tuy nhiên nàng lại không kìm được mà lại dang rộng chân ra, có thể là vì váy kẹp vào chân nên khi Lâm Tuyết Nhu dang hai chân ra thì tạo nên khoảng trống rất lớn, một chiếc quần lót màu hồng gợi cảm xuất hiện trước mắt của Lâm Thiên Vũ, mà phía trên quần chiếc quần lót hơi mỏng nên hình dạng khu vực nhúm lông đen mờ mờ ảo ảo, làm cho hắn phải há hốc mồm, không biết phải làm sao...
"nhìn có thích không Tiểu Vũ" Lâm Tuyết Nhu nói với ngữ điệu không chút nào chút giận mà chỉ có vẻ xấu hổ và kích động.
" á " Lâm Thiên Vũ lập tức ngồi thẳng người lại và không dám nói gì.
"Thối tiểu tử, ngay cả Lâm Di mà cũng dám nhìn lén sao,xem Lâm Di sẽ cho con một trận nè!" Lâm Tuyết Nhu giơ bàn tay trắng nõn lên và tạo thành nắm đấm, hù dọa nói.
Lâm Thiên Vũ nghe thấy Lâm Tuyết Nhu nói những lời này, trong nội tâm của hắn liền buông lỏng, xem ra Lâm Di không giận mình, hắn liền ngẩng đầu lên và cười nói: "Lâm di, con rất sợ đó ạ!"
"Ngươi tên sắc lang này! Trước kia còn không thấy dê như vậy, càng lớn càng dâm dê hơn Hừ hừ!" Lâm Tuyết Nhu hờn dỗi rồi đứng dậy, vừa muốn đi tới véo lỗ tai Lâm Thiên Vũ, thì cái cúc áo thứ hai của chiếc áo đang bao bọc ngọn thánh nữ phong đồ sộ , rốt cục không chịu nổi gánh nặng mà bị sút chỉ nên rơi xuống trên sàn nhà tạo nên tiếng vang không nhỏ.
Qua khe hở khi cúc áo bị sút chỉ thì Lâm Thiên Vũ thấy được một nửa tròn trắng mút của đôi thỏ ngọc lộ ra và cái lót màu hồng đồng bộ với chiếc quần lót ,qua độ trong suốt của chiếc áo lót thì Lâm Thiên Vũ có thể thấy được màu hồng nhạt của trái cherry nằm trên đôi thánh nữ phong đó.
Lâm Thiên Vũ thấy như thế thì nuốt nước bọt một cách gian nan, mà Lâm Tuyết Nhu cũng bị bất ngờ, nhưng nàng phục hồi tinh thần lại rất nhanh, đôi vụng trộm nhìn qua Lâm Thiên Vũ, thấy giữa hai chân hắn vì không chịu được kích thích mà đội quần lên thành một túp lều mà biểu tình. khóe miệng của Lâm Tuyết Nhu hơi vểnh lên, trong nội tâm thầm nghĩ, cho ngươi nhìn mà không làm được gì nè.
"Thật không ngờ, chiếc áo này chất lượng lại kém như vậy" Lâm Tuyết Nhu cúi đầu nhìn xuống chỗ chiếc cúc áo bị sút chỉ, nói giọng hờn rỗi, rồi dùng hay tay kéo hai bên mép áo lại ,che đi khung cảnh làm cho Lâm Thiên Vũ phải nuốt nước bọt liên tục như vậy.
" hình như lại lớn hơn rồi." Lâm Tuyết Nhu nhỏ giọng lẩm bẩm nói, Lâm Thiên Vũ nghe vậy lập tức thiếu chút nữa là chảy máu mũi.
"Mẹ, ai tới nhà thế ạ." Vừa lúc đó , ở trên tầng trên thì xuất hiện một người con gái mái tóc tán loạn , đôi mắt mông lung như vừa mới tỉnh ngủ.
"Lệ Lệ, là Thiên Vũ đến chơi" Lâm Tuyết Nhu dùng tay giữ chặt quần áo, để tránh tiết lộ xuân quang.
"Thiên Vũ, Thiên Vũ, mẹ, Thiên Vũ là ai ạ! là họ hàng của nhà mình sao ạ?" Hiển nhiên Tô Lệ Lệ còn chưa có tỉnh ngủ, trong đầu trống rỗng, cho nên nghe thấy cái tên này thì cũng không biết đó là ai.
"Nhìn con đang còn trong mộng rồi! không phải trước kia con luôn nhắc đến Thiên Vũ ca ca sao? Làm sao giờ lại không biết Thiên Vũ là ai." Lâm Tuyết Nhu nhìn Lệ Lệ với ánh mắt trắng nhã, oán trách nói.
" Thiên Vũ ca ca , ah! Vũ ca ca đến đây ." Tô Lệ Lệ phục hồi tinh thần lại, hét lên một tiếng, rồi vội vàng chạy nhanh về phòng của mình.
Lâm Thiên Vũ xem với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Thiên Vũ ah! Đừng trách Lệ Lệ, nha đầu kia lúc cao hứng hay vui mừng đều như vậy đó, con ngồi chơi đi nhé, Lâm di đi thay quần áo." Lâm Tuyết Nhu nói xong cũng hướng trong phòng đi đến, lưu lại Lâm thiên Vũ với bộ mặt ngạc nhiên, clgt nhỉ ?
"Vũ ca ca, sao anh đi nhập ngũ mà không nói cho em biết thế ạ." Tô Lệ Lệ ngồi ở sô pha đối diện, vẻ mặt e lệ hỏi.
"Anh không phải sợ em không nỡ sao rời anh sao! nếu em quấn quýt lấy anh mà đi theo anh thì không phải là anh sẽ có lỗi với lâm di sao?" Lâm Thiên Vũ nhìn xem Tô Lệ Lệ ở phía đối diện, trong nội tâm thầm cảm thán ak ,con gái sau mười tám tuổi đổi thay thật nhiều! Năm đó bé gái tú lệ đáng yêu , luôn quấn quýt lấy hắn cũng đã biến thành đại mỹ nữ muốn mông có mông, muốn ngực có ngực rồi, bộ ngực sữa phía trước của nàng tuy nhiên so với không được mẹ của nàng Lâm di, nhưng mà cũng rất có quy mô.
"Ai không nỡ rời ra anh." Tô Lệ Lệ oán trách nói: "Da mặt thực dày."
"Ơ! Trước kia không biết là ai nha! luôn quấn quýt ở sau anh và hay nói lúc lớn lên muốn gả cho anh!" Lâm Thiên Vũ nói ra.
"Đáng ghét, Vũ ca ca, không cho phép anh nói như vậy ở đây." Tô Lệ Lệ không thuận theo ngã vào trong lồng ngực củaLâm Thiên Vũ .
Lâm Thiên Vũ nhìn xem dung nhan tú lệ rung động lòng người của Tô Lệ Lệ ở trong ngực, hắn ôn nhu hỏi: "Tiểu nha đầu, bây giờ còn muốn gả cho Vũ ca ca không?"
Tô Lệ Lệ phát hiện mình đã nằm gọn trong lồng ngực của Vũ ca ca , bị hắn ôm lấy, nàng cảm nhận được sự rung động từ đáy lòng, nàng im lặng không nói gì mà thẹn thùng mà nhìn xem hắn , nghe thanh âm ôn nhu của Vũ ca ca , Tô Lệ Lệ không chút do dự mà nhẹ nhàng gật đầu.
Lâm Thiên Vũ cảm thụ được thân thể tràn ngập sức sống thanh xuân của Tô Lệ Lệ , nhìn xem khuôn mặt thanh tú của nàng đang mỉm cười rồi đột nhiên ngượng ngùng, mặt phấn ửng đỏ, xấu hổ càng thêm kích thích sự gia tốc của trái tim hắn, hắn nhẹ nhàng mà cúi đầu hôn lấy nàng, nàng khờ khạo và vụng về mà hôn trả hắn, nàng duỗi chiếc lưỡi thơm tho cho Lam Thien Vũ thoải mái mút mát lấy, hai cái tay ngọc không khỏi ôm lấy chiếc lưng rộng và vững trãi cả hắn, nàng lập tức cảm giác được hắn có phản ứng mạnh, phía dưới của hắn cứng rắn mà chống vào bụng của nàng, nàng "Ưm "Một tiếng, thẹn thùng vô hạn rồi ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nói: "Vũ ca ca, đi phòng của em đi!"
Lâm Thiên Vũ lắc đầu, nói ra: "Tiểu nha đầu, mẹ của em vẫn còn ở đây? Nếu như bị Lâm di biết rõ thì anh sẽ thảm rồi."
Tô Lệ Lệ nghĩ nghĩ thì cũng cảm thấy đúng, nàng ngẩng đầu lên vểnh cặp môi đỏ mọng kiều diễm rồi nói ra: "Vũ ca ca, lại hôn em đi!"
Mỹ nữ cầu hôn, Lâm Thiên Vũ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn ôn nhu hôn lấy đôi mắt, mũi ngọc, đôi môi, vành tai,cần cổ. hương thơm xử nữ ,bộ dạng thiếu nữ ngượng ngùng ,cơ thể thanh xuân của thiếu nữ...càng làm cho hắn thêm động tình, hai tay vuốt lưng ngọc của nàng, qua lớp quần áo hắn có thể cảm nhận được sự mềm mại và co dãn của bộ ngực sữa cả Tô lệ Lệ.
Trong phòng bếp, Lâm Tuyết Nhu với một bộ quần áo trắng đang nhìn sự triền miên của hai người trong phòng khách với ánh mắt hâm mộ, lại nghĩ tới ánh mắt của Lâm Thiên Vũ nhìn mình khi nãy, trong nội tâm của nàng run lên và nghĩ nếu như người ngoài đó là mình hẳn là tốt. rồi nàng lại lắc đầu, lúc nàng nghiêng đầu sang chỗ khác để tiếp tục xào rau, đột nhiên phát hiện, nữ nhi bảo bối của mình vậy mà đối với chính mình dùng ánh mắt tinh nghịch mà đắc thắng nhìn mình , điều này làm cho nàng dở khóc dở cười, nàng biết rõ nữ nhi của mình là có ý gì.
Mẹ ak, con thắng rồi nhé!
Cốc cốc , cốc cốc
"Ai Thế!" Đợi một lúc sau thì trong nhà vang lên một tiếng hỏi rất lười biến, như là vừa mới tỉnh ngủ.
Lâm di còn không có chuyển đi mà vẫn ở chỗ này? Nghe thấy được âm thanh quen thuộc đó vì từ nhỏ đã sống chung với Lâm Tuyết Nhu nên Lâm Thiên Vũ đoán giọng nói đó chắc chắn là của Lâm Di.
Lâm Thiên Vũ cố nén sự kích động ở trong lòng, hắn không trả lời mà lại gõ cửa một lần nữa, hắn muốn cho Lâm Tuyết Nhu một sự kinh hỉ.
"Kẻo kẹt!" Một tiếng, cửa chính được mở ra, xuất hiện trươc mặt Lâm Thiên Vũ là một dáng người đầy đặn của một thiếu phụ thành thục, mặc một bộ đồ ngủ sa tanh màu đen, khuôn mặt tinh xảo, trong mắt vẫn còn sự ngái ngủ.
"Cậu là?" Lâm Tuyết Nhu khẽ hỏi khi đứng trước mặt nàng là một người thanh niên đẹp trai ,tuy nàng không nhớ đã gặp chưa nhưng trông rất quen mắt.
"Lâm di , con là Tiểu Vũ nè" Lâm Thiên Vũ lộ cười khẽ để lộ ra hai hàm răng trắng bóng mà nói.
"Tiểu Vũ." Lâm Tuyết Nhu mở to cặp mắt đang ngái ngủ, trên khuôn mặt kiều nộn của nàng thể hiện một sự kinh hỉ thật lớn , lập tức trên khuôn mặt nàng hiện lên một nụ cười tươi với hai má lúm đồng tiền thật là duyên, hai bàn tay của nàng mở rộng ra, bày ra tư thế của ôm , làm cho đôi gò bồng đảo xung mãn cả nàng càng thêm lớn , Lâm Thiên Vũ đứng ở phía đối diện thấy như vậy thì dục hỏa toàn thân tăng vọt.
Toàn thân của Lâm Thiên Vũ nóng lên, dưới sự kích động cả về tinh thần lẫn thể xác, hắn tiến lên mà ôm lấy Lâm Tuyết Nhu một cách mạnh mẽ, một đôi gò bồng đảo co dãn mà mềm mại ép chặt trong lồng ngực của hắn, một mùi thơm cơ thể đầy dụ hoặc xông thẳng vào khứu giác của Lâm Thiên Vũ.
Một cái ôm đầy mãnh liệt và thân thiết, Lâm Thiên Vũ rốt cục cũng bị Lâm Tuyết Nhu dùng đôi tay ngọc mà đẩy ra.
"Thật sự là Tiểu Vũ nhà mình sao!" Thanh âm của Lâm Tuyết Nhu run rẩy, hai bàn tay không ngừng sợ soạn trên khuôn mặt đẹp trai của Lâm Thiên Vũ, thật lâu mà nói không thành lời.
"Lâm di." Lâm Thiên Vũ cầm lấy đôi tay ngọc của Lâm Tuyết Nhu, một lần nữa đem nàng ôm trong lòng, gò má của hắn không ngừng xọ xát trên khuôn mặt mỹ lệ của nàng rồi nó: "Lâm di, con rất nhớ người !"
Lâm Tuyết Nhu đỏ mặt lên, tuy trước kia Lâm Thiên Vũ cũng thường xuyên có những động tác thân mật như vậy với nàng, nhưng lúc đó Lâm Thiên Vũ còn nhỏ, động tác như vậy cũng không có cái gì, nhưng bây giờ Lâm Thiên Vũ đã lớn như vậy rồi, giờ lại có những động tác thân mật như vậy làm cho tâm tư của nàng có chút hỗn loạn, đặc biệt trên người của hắn nàng ngưởi thấy mùi nam tính đậm đặc.
"Người Lâm Di thật là mềm mại." Lâm Thiên Vũ đang say mê hít lấy mùi thơm trên cơ thể của Lâm Tuyết Nhu, cảm nhận sự thoải mái và phê từ đôi gò bồng đảo co dãn và mềm mại của Lâm Tuyết Nhu mang lại ở phía trước ngực
Rốt cục Lâm Tuyết Nhu cũng không thể để yên, nàng đẩy ra Lâm Thiên Vũ ra và nói : "Tiểu Vũ, đi vào trong nhà ngồi nào."
"Vâng!" Lâm Thiên Vũ nhẹ gật đầu, đi vào phòng, Lâm Thiên Vũ ngồi ở trên ghế sa lông ,hắn nhìn Lâm Tuyết Nhu đang rót nước cho hắn một cách say mê.
Lâm Tuyết Nhu một thân áo ngủ hai dây ren màu đen, có thể mơ hồ thấy rõ được thân thể đẫy đà mượt mà, chiếc quần lót lọt khe như ẩn như hiện, đường cong lả lướt, làn da trắng nõn, trên khuôn mặt khẻ đánh lên một lớp phấn hồng , một đôi má lúm đồng tiền đáng yêu tạo nên một dung nhan xinh đẹp không gì sánh được.
Đôi mi cong cong thanh tú, một đôi mắt như tỏa ra ánh sáng, khuôn mặt trái xoan, đôi môi hình trái tim gợi cảm, tư thái yểu điệu, đường cong mê người, dáng vẻ thanh nhã mà lại kiều diễm, vẻ đẹp của nàng như là một bông hoa mẫu đơn vậy ,hai sắc thái trên cùng một người không những không làm mất đi vẻ đẹp của nàng mà lại kết hợp hài hòa làm cho nàng đẹp một cách đặc biệt. Một đôi Thánh nhũ phong to ,tròn và ngạo nghễ như muốn phá rách áo mà ra ra, chiếc áo lót màu đen che phủ lên ngọn của hai ngon núi cao ngạo nghễ đó, vòng eo thon gọn ,chiếc bụng phẳng lì và mịn màng, đôi mông đẩy đà mà cong vểnh lên, được chiếc quần lót bó chặt. phía dưới là bắp chân tròn lẳng dưới cùng là bàn chân nhỏ xinh xắn làm cho trái tim kiên cường nhất cũng phải đập mạnh.
" Tiêu Vũ, con uống trà đi." Lâm Tuyết Nhu rót hai chén trà ,một chén đặt ở trước mặt của Lâm Thiên Vũ, nàng bưng một chén rồi ngồi xuống đối diện với Lâm Thiên Vũ, nàng vuốt mấy sợi trên trán rồi hỏi: "Tiểu Vũ, con trở về từ lúc nào vậy? Như thế nào lại không thông báo trước cho Lâm Di một tiếng."
"Lâm di , con mới về hôm qua ." Ánh mắt của Lâm Thiên Vũ vẫn đang còn đặt trên người của Lâm Tuyết Nhu, hắn nuốt một miếng nước bọt rồi trả lời một cách máy móc.
"Về ngày hôm qua sao ? Như thế nào bây giờ mới đến đây?" Lâm Tuyết Nhu làm bộ tức giận hỏi.
"Ngày hôm qua con còn phải đi thuê phòng ở."
"Đã về đây rồi, còn phải thuê phòng trọ làm cái gì! con có thể đến nhà của Lâm di ở cũng được mà, ở đây vẫn còn rất nhiều phòng trống." Lâm Tuyết Nhu nói ra.
"vâng ạ" Lâm Thiên Vũ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào vị trí trước ngực của Lâm Tuyết Nhu, có thể dùng mắt thường có thể thấy dưới lớp áo nổi lên hai điểm nhỏ, ở nơi đó nổi lên cái gì thì Lâm Thiên Vũ biết rõ. nhìn hai hạt bồ đào của Lâm Tuyết Nhu nổi lên cùng với hương thơm cơ thể của mỹ phụ thành thục tỏa ra đủ làm cho Lâm Thiên Vũ mê say và chìm đắm trong đó, trong ánh mắt cũng bốc hỏa rồi.
Lâm Tuyết Nhu thấy Lâm Thiên Vũ nói chuyện không được tập trung, nên nàng nhìn theo ánh mắt của Lâm Thiên Vũ , phát hiện nàng đang còn mặc áo ngủ mỏng ở nhà,khuôn mặt nàng đỏ bừng rồi vội vàng đứng dậy khỏi ghế sô pha và nói : "Tiểu Vũ, con ngồi uống nước nhé, Lâm di đi thay quần áo một chút." Nói xong cũng không đợi Lâm Thiên Vũ trở lại, nàng chật vật chạy về phòng của mình.
Lâm Thiên Vũ nhìn Lâm Tuyết Nhu đi khuất, trong nội tâm rất là đáng tiếc, biết là vì mình quá mất tập trung làm cho nàng phát hiện nếu không thì có thể vẫn được ngắm nhìn thỏa thích.
Ngồi ở trên ghế, Lâm Thiên Vũ bưng chén trà rồi uống một ngụm,sau đó quan sát khắp toàn bộ phòng khách, mấy năm này, Lâm di sống cũng không tệ lắm. Phòng khách lắp đặt thiết bị vô cùng xa hoa, xem ra gia tộc đối Lâm di cũng rất tốt .
Sau hơn ba mươi phút thì Lâm Tuyết Nhu mới đi ra, nàng lúc này cũng đã thay đổi một bộ váy liền áo mùa hè đầy mát mẻ , Lâm Tuyết Nhu một thân thanh lương ưu nhã ngồi ở trên ghế sa lon, chiếc áo ngắn tay chễ ngực . điểm chết người là chiếc áo lót ren ôm sát lấy đôi thánh nữ phong to tròn và vun cao ngạo nghễ thấp tha thấp thoáng ở bên trong áo. chiếc váy của nàng dường như không thể che đi sự đẫy đà và co dãn của bờ mông của nàng khi nhìn vào đo làm người ta nghĩ đến câu " ngực tấn công mông phòng thủ ' và làm cho nhiệt huyết của người ta sôi trào.
Độ rộng của chiếc cổ áo của Lâm Tuyết Nhu thật sự quá lớn, đôi thánh nữ phong ngạo nghễ đó dường như có thế thấp thoáng thấy được, có người từng nói qua, chứng kiến từng chút từng chút thì đó mới là sự hấp dẫn tột cùng, những lời nói đó quả thật không ngoa chút nào.
Giờ phút này, Lâm Thiên Vũ đang nghĩ đến chiếc áo ngực ren của Lâm Tuyết Nhu là loại có móc hay không có móc đây.
Tầm mắt của Lâm Thiên Vũ không tự chủ được mà di chuyển từ giữa rãnh đôi thánh nữ phong tới chung tâm của ngọn núi đó ,hắn hi vọng có thể qua khe hở của áo ngực mà có thể nhìn được bóng dáng của hai trái cherry ở trên đôi thánh nữ phong đó.
"Tiểu Vũ, con nhìn cái gì thế " Lâm Tuyết Nhu khuôn mặt đỏ lên và hỏi với giọng điệu xấu hổ,
"Dạ ,con không nhìn cái gì cả ' Thiên Vũ vội vàng dời ánh mắt đi và khẩn trương đáp, khi đang nhìn lén người khác mà bị phát hiện thì quả thật là xấu hổ vì ngay cả với một lớp da mặt siêu dày như của Lâm Thiên Vũ mà cũng hơi đỏ lên vì xấu hổ và ngại ngùng.
Hai người lâm vào một hoàn cảnh xấu hổ và ngại ngùng, đều không nói gì, bầu không khí có vẻ thập phần nặng nề,.Lâm Thiên Vũ cúi đầu xuống, quan sát trên mặt đất như đang tìm kiếm một thứ gì đó, trong nội tâm đang suy nghĩ làm cách nào để phá vỡ cục diện xấu hổ và ngại ngùng đang diễn ra.
Lâm Tuyết Nhu cũng muốn phá vỡ cục diện xấu hổ này, vì vậy mở miệng nói ra: "Tiểu Vũ, con ở trong bộ đội như thế nào ,mọi việc đều tốt chứ!"
"Dạ ,Cũng không tệ lắm." Lâm Thiên Vũ ngẩng đầu lên đáp, nhưng hắn lại ngây ngẩn cả người khi mà có thể nhìn thấy khu vực tam giác nằm giữa hai chân ở dưới váy của Lâm Tuyết Nhu. Không biết Lâm Tuyết Nhu có biết là hắn nhìn thấy khu vực thần bí nằm dưới váy của nàng hay không mà nàng vội khép hai chân của mình lại, hắn phát giác không ổn, ngay lập tức khuôn mặt hắn lại đỏ lên vì xấu hổ và hắn vội vàng quay mặt đi nhưng Lâm Tuyết Nhu lại như trêu hắn mà lại dạng rộng hai chân ra làm cho hắn không thể dời mắt đi được
...
Ngươi cái tên tiểu tử thúi này, cũng dám nhìn lén Lâm di, tưởng như Lâm di không biết sao! Tâm hồn của Lâm Tuyết Nhu rung động mạnh , tuy nhiên nàng lại không kìm được mà lại dang rộng chân ra, có thể là vì váy kẹp vào chân nên khi Lâm Tuyết Nhu dang hai chân ra thì tạo nên khoảng trống rất lớn, một chiếc quần lót màu hồng gợi cảm xuất hiện trước mắt của Lâm Thiên Vũ, mà phía trên quần chiếc quần lót hơi mỏng nên hình dạng khu vực nhúm lông đen mờ mờ ảo ảo, làm cho hắn phải há hốc mồm, không biết phải làm sao...
"nhìn có thích không Tiểu Vũ" Lâm Tuyết Nhu nói với ngữ điệu không chút nào chút giận mà chỉ có vẻ xấu hổ và kích động.
" á " Lâm Thiên Vũ lập tức ngồi thẳng người lại và không dám nói gì.
"Thối tiểu tử, ngay cả Lâm Di mà cũng dám nhìn lén sao,xem Lâm Di sẽ cho con một trận nè!" Lâm Tuyết Nhu giơ bàn tay trắng nõn lên và tạo thành nắm đấm, hù dọa nói.
Lâm Thiên Vũ nghe thấy Lâm Tuyết Nhu nói những lời này, trong nội tâm của hắn liền buông lỏng, xem ra Lâm Di không giận mình, hắn liền ngẩng đầu lên và cười nói: "Lâm di, con rất sợ đó ạ!"
"Ngươi tên sắc lang này! Trước kia còn không thấy dê như vậy, càng lớn càng dâm dê hơn Hừ hừ!" Lâm Tuyết Nhu hờn dỗi rồi đứng dậy, vừa muốn đi tới véo lỗ tai Lâm Thiên Vũ, thì cái cúc áo thứ hai của chiếc áo đang bao bọc ngọn thánh nữ phong đồ sộ , rốt cục không chịu nổi gánh nặng mà bị sút chỉ nên rơi xuống trên sàn nhà tạo nên tiếng vang không nhỏ.
Qua khe hở khi cúc áo bị sút chỉ thì Lâm Thiên Vũ thấy được một nửa tròn trắng mút của đôi thỏ ngọc lộ ra và cái lót màu hồng đồng bộ với chiếc quần lót ,qua độ trong suốt của chiếc áo lót thì Lâm Thiên Vũ có thể thấy được màu hồng nhạt của trái cherry nằm trên đôi thánh nữ phong đó.
Lâm Thiên Vũ thấy như thế thì nuốt nước bọt một cách gian nan, mà Lâm Tuyết Nhu cũng bị bất ngờ, nhưng nàng phục hồi tinh thần lại rất nhanh, đôi vụng trộm nhìn qua Lâm Thiên Vũ, thấy giữa hai chân hắn vì không chịu được kích thích mà đội quần lên thành một túp lều mà biểu tình. khóe miệng của Lâm Tuyết Nhu hơi vểnh lên, trong nội tâm thầm nghĩ, cho ngươi nhìn mà không làm được gì nè.
"Thật không ngờ, chiếc áo này chất lượng lại kém như vậy" Lâm Tuyết Nhu cúi đầu nhìn xuống chỗ chiếc cúc áo bị sút chỉ, nói giọng hờn rỗi, rồi dùng hay tay kéo hai bên mép áo lại ,che đi khung cảnh làm cho Lâm Thiên Vũ phải nuốt nước bọt liên tục như vậy.
" hình như lại lớn hơn rồi." Lâm Tuyết Nhu nhỏ giọng lẩm bẩm nói, Lâm Thiên Vũ nghe vậy lập tức thiếu chút nữa là chảy máu mũi.
"Mẹ, ai tới nhà thế ạ." Vừa lúc đó , ở trên tầng trên thì xuất hiện một người con gái mái tóc tán loạn , đôi mắt mông lung như vừa mới tỉnh ngủ.
"Lệ Lệ, là Thiên Vũ đến chơi" Lâm Tuyết Nhu dùng tay giữ chặt quần áo, để tránh tiết lộ xuân quang.
"Thiên Vũ, Thiên Vũ, mẹ, Thiên Vũ là ai ạ! là họ hàng của nhà mình sao ạ?" Hiển nhiên Tô Lệ Lệ còn chưa có tỉnh ngủ, trong đầu trống rỗng, cho nên nghe thấy cái tên này thì cũng không biết đó là ai.
"Nhìn con đang còn trong mộng rồi! không phải trước kia con luôn nhắc đến Thiên Vũ ca ca sao? Làm sao giờ lại không biết Thiên Vũ là ai." Lâm Tuyết Nhu nhìn Lệ Lệ với ánh mắt trắng nhã, oán trách nói.
" Thiên Vũ ca ca , ah! Vũ ca ca đến đây ." Tô Lệ Lệ phục hồi tinh thần lại, hét lên một tiếng, rồi vội vàng chạy nhanh về phòng của mình.
Lâm Thiên Vũ xem với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Thiên Vũ ah! Đừng trách Lệ Lệ, nha đầu kia lúc cao hứng hay vui mừng đều như vậy đó, con ngồi chơi đi nhé, Lâm di đi thay quần áo." Lâm Tuyết Nhu nói xong cũng hướng trong phòng đi đến, lưu lại Lâm thiên Vũ với bộ mặt ngạc nhiên, clgt nhỉ ?
"Vũ ca ca, sao anh đi nhập ngũ mà không nói cho em biết thế ạ." Tô Lệ Lệ ngồi ở sô pha đối diện, vẻ mặt e lệ hỏi.
"Anh không phải sợ em không nỡ sao rời anh sao! nếu em quấn quýt lấy anh mà đi theo anh thì không phải là anh sẽ có lỗi với lâm di sao?" Lâm Thiên Vũ nhìn xem Tô Lệ Lệ ở phía đối diện, trong nội tâm thầm cảm thán ak ,con gái sau mười tám tuổi đổi thay thật nhiều! Năm đó bé gái tú lệ đáng yêu , luôn quấn quýt lấy hắn cũng đã biến thành đại mỹ nữ muốn mông có mông, muốn ngực có ngực rồi, bộ ngực sữa phía trước của nàng tuy nhiên so với không được mẹ của nàng Lâm di, nhưng mà cũng rất có quy mô.
"Ai không nỡ rời ra anh." Tô Lệ Lệ oán trách nói: "Da mặt thực dày."
"Ơ! Trước kia không biết là ai nha! luôn quấn quýt ở sau anh và hay nói lúc lớn lên muốn gả cho anh!" Lâm Thiên Vũ nói ra.
"Đáng ghét, Vũ ca ca, không cho phép anh nói như vậy ở đây." Tô Lệ Lệ không thuận theo ngã vào trong lồng ngực củaLâm Thiên Vũ .
Lâm Thiên Vũ nhìn xem dung nhan tú lệ rung động lòng người của Tô Lệ Lệ ở trong ngực, hắn ôn nhu hỏi: "Tiểu nha đầu, bây giờ còn muốn gả cho Vũ ca ca không?"
Tô Lệ Lệ phát hiện mình đã nằm gọn trong lồng ngực của Vũ ca ca , bị hắn ôm lấy, nàng cảm nhận được sự rung động từ đáy lòng, nàng im lặng không nói gì mà thẹn thùng mà nhìn xem hắn , nghe thanh âm ôn nhu của Vũ ca ca , Tô Lệ Lệ không chút do dự mà nhẹ nhàng gật đầu.
Lâm Thiên Vũ cảm thụ được thân thể tràn ngập sức sống thanh xuân của Tô Lệ Lệ , nhìn xem khuôn mặt thanh tú của nàng đang mỉm cười rồi đột nhiên ngượng ngùng, mặt phấn ửng đỏ, xấu hổ càng thêm kích thích sự gia tốc của trái tim hắn, hắn nhẹ nhàng mà cúi đầu hôn lấy nàng, nàng khờ khạo và vụng về mà hôn trả hắn, nàng duỗi chiếc lưỡi thơm tho cho Lam Thien Vũ thoải mái mút mát lấy, hai cái tay ngọc không khỏi ôm lấy chiếc lưng rộng và vững trãi cả hắn, nàng lập tức cảm giác được hắn có phản ứng mạnh, phía dưới của hắn cứng rắn mà chống vào bụng của nàng, nàng "Ưm "Một tiếng, thẹn thùng vô hạn rồi ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nói: "Vũ ca ca, đi phòng của em đi!"
Lâm Thiên Vũ lắc đầu, nói ra: "Tiểu nha đầu, mẹ của em vẫn còn ở đây? Nếu như bị Lâm di biết rõ thì anh sẽ thảm rồi."
Tô Lệ Lệ nghĩ nghĩ thì cũng cảm thấy đúng, nàng ngẩng đầu lên vểnh cặp môi đỏ mọng kiều diễm rồi nói ra: "Vũ ca ca, lại hôn em đi!"
Mỹ nữ cầu hôn, Lâm Thiên Vũ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn ôn nhu hôn lấy đôi mắt, mũi ngọc, đôi môi, vành tai,cần cổ. hương thơm xử nữ ,bộ dạng thiếu nữ ngượng ngùng ,cơ thể thanh xuân của thiếu nữ...càng làm cho hắn thêm động tình, hai tay vuốt lưng ngọc của nàng, qua lớp quần áo hắn có thể cảm nhận được sự mềm mại và co dãn của bộ ngực sữa cả Tô lệ Lệ.
Trong phòng bếp, Lâm Tuyết Nhu với một bộ quần áo trắng đang nhìn sự triền miên của hai người trong phòng khách với ánh mắt hâm mộ, lại nghĩ tới ánh mắt của Lâm Thiên Vũ nhìn mình khi nãy, trong nội tâm của nàng run lên và nghĩ nếu như người ngoài đó là mình hẳn là tốt. rồi nàng lại lắc đầu, lúc nàng nghiêng đầu sang chỗ khác để tiếp tục xào rau, đột nhiên phát hiện, nữ nhi bảo bối của mình vậy mà đối với chính mình dùng ánh mắt tinh nghịch mà đắc thắng nhìn mình , điều này làm cho nàng dở khóc dở cười, nàng biết rõ nữ nhi của mình là có ý gì.
Mẹ ak, con thắng rồi nhé!